XtGem Forum catalog
Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322545

Bình chọn: 8.5.00/10/254 lượt.

ng anh đi ra bên ngoài ăn cháo, cô làm bộ như không chút để ý hỏi một câu, "Số học lần này cậu thi bao nhiêu điểm?"

Ai biết người nào đó hình như không hiểu được đạo lý vì người khác suy nghĩ, không chút nào hàm súc nói, "148", nói xong, còn lơ đãng nhìn cô một cái, "Có vấn đề gì không?"

Đương nhiên là có vấn đề! Mộc Tử Mạt ở trong lòng lớn tiếng phản bác, như vậy, cô áp lực như núi! Ngay cả môn số học này, toàn bộ so với cô nhiều hơn 58 điểm, cô sẽ tự ti có được hay không!

Điện thoại di động trong túi áo khoác rung rung làm Mộc Tử Mạt như đi vào cõi thần tiên bừng tỉnh, cô lấy ra liếc mắt nhìn, liền nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài.

Mộc Tử Mạt sau khi rời khỏi đây, tiếng thảo luận dần dần nhỏ xuống, Triệu Viện Viện nhìn chằm chằm bóng lưng hơi có vẻ vội vả của cô, có chút không hiểu hỏi hai người khác, "Các cậu có cảm thấy gần đây điện thoại của Tử Mạt nhiều hơn so với trước kia hay không?"

Tiền Thiên Thiên và Lý Sở Tâm rất có đồng cảm gật gật đầu.

Mỗi lần ngày thân thích tới chơi, đều là thời khắc Mộc Tử Mạt khổ sở nhất, thể tính thiên hàn của cô, vừa đến mùa đông thì tay chân lạnh lẽo, mỗi tháng mấy ngày đó bụng còn có thể mờ mờ ảo ảo cảm thấy đau đớn.

Lớp tự học buổi chiều, Mộc Tử Mạt một tay ôm bụng, một cái tay khác cầm bút đang làm một phần bài tập Anh ngữ, không biết vì sao, lần này đau rất là lợi hại, trên trán của cô bắt đầu toát ra mồ hôi hột nho nhỏ, cuối cùng chỉ đành phải để bút xuống, nằm ở trên bàn.

Triệu Viện Viện cũng dừng lại bút, có chút lo âu hỏi, "Tử Mạt, cậu không sao chứ?"

Mộc Tử Mạt lắc đầu một cái, "Không có việc gì, bệnh cũ."

Triệu Viện Viện dĩ nhiên là biết ý của cô, cũng không có hỏi tiếp, đứng dậy đi ra ngoài rót một chén nước nóng giúp cô.

Lý Sở Tâm từ phòng giáo vụ trở về thấy Mộc Tử Mạt gục xuống bàn, sắc mặt tái nhợt, vội vàng đi tới, khe khẽ đẩy đẩy tay của cô, "Bạn cùng bàn cậu làm sao vậy?"

Mộc Tử Mạt ngẩng đầu lên suy yếu cười một tiếng với cô ấy, nhưng không có nói gì, từng hồi một đau bụng đánh tới, cô đã không có hơi sức nói chuyện, Lý Sở Tâm lo lắng sờ sờ cái trán của cô, nhiệt độ hơi thấp, thật may là không có phát sốt.

Uống vài ngụm nước nóng, mặc dù Mộc Tử Mạt có tốt lên một ít, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, Triệu Viện Viện đề nghị cô không bằng sớm một chút trở về kí túc xá nghỉ ngơi.

Mộc Tử Mạt suy nghĩ một chút, gật đầu một cái, liền thu thập xong đồ rời phòng học.

Tắm nước nóng, Mộc Tử Mạt cuối cùng cảm thấy có chút tốt lắm, bao bọc mình cực kỳ chặt chẽ, lại dùng nước nóng giặt quần áo, mới vừa phơi xong, Tiền Thiên Thiên bọn họ đã trở về.

Triệu Viện Viện trở về tương đối trễ, cô ấy cố ý đi ra bên ngoài giúp Mộc Tử Mạt mua một phần cháo thanh đạm, bởi vì trên đường đi nhanh, còn bốc hơi nóng.

Thời điểm Mộc Tử Mạt đến phòng học, sắc trời đã tối xuống, học sinh trong phòng học cũng không nhiều, cô đi tới chỗ ngồi của mình, có chút không dám tin mà nhìn trên bàn mình có nhiều đồ vật không giải thích được.

Bình nước trắng phau, hình dạng chiếc bình nhẹ nhàng xinh xắn, ở miệng bình có một vòng màu xanh dương nhàn nhạt, thân bình còn mang dây nhỏ màu trắng—— cô không có chút nào xa lạ!

Chiếc bình này cô mấy ngày trước còn nâng niu trong tay uống cà rốt nước cho thêm mật ong, cái bình này, là của Cố Tính! Nhưng là, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này?

Mở ra nắp, khí nóng mờ mịt, một hồi vị gừng nhàn nhạt bay ra, mặt của Mộc Tử Mạt đột nhiên trở nên hơi hồng, anh, làm sao anh lại biết?

Đi đến gần uống một hớp, ngọt ngào, anh lại còn cho thêm đường đỏ!

Chớp mắt thời gian, Mộc Tử Mạt liền uống gần nửa bình, nước gừng đường đỏ quả nhiên là hiệu quả rõ rệt, cô bắt đầu cảm thấy nơi bụng dần dần ấm lên, ngay sau đó, lòng của cô, cũng là ấm áp.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Mộc Tử Mạt từ trong túi xách lấy điện thoại di động ra, muốn gửi tin nhắn cho anh, nhưng lại không biết nên nói cái gì, dù sao cũng là cô gái nhỏ, cùng nam sinh nói chút chuyện này vẫn cảm thấy rất thẹn thùng .

Sau khi suy nghĩ thật lâu, Mộc Tử Mạt thận trọng gửi một tin nhắn trống không cho anh, sau khi gửi xong trong lòng có chút thấp thỏm, không biết anh sẽ trả lời như thế nào chứ?

Bên kia rất nhanh đã có đáp lại, cộng thêm dấu chấm câu, chỉ có đơn giản hai chữ, "Hả?"

Người này!

Mộc Tử Mạt vừa bực mình vừa buồn cười, đang suy nghĩ phải trả lời cái gì mới phải, điện thoại di động liền rung rung, dọa cô giật mình, nhìn chung quanh một chút, tất cả mọi người đều nghiêm túc học tập, không có ai chú ý tới cô, lúc này mới nghe điện thoại.

"Khá hơn chút nào không?" Giọng nói của Cố Tính thật thấp giống như mang theo một loại từ tính, Mộc Tử Mạt một lúc lâu mới phản ứng được anh hỏi là cái gì, vội vàng "Ừ" một tiếng, gật đầu như bằm tỏi, nghĩ đến anh căn bản không nhìn được, lúc này mới ngừng lại.

"Vậy thì tốt."

Cố Tính lại nói cô nên chú ý vấn đề đoạn thời gian này, nghe được Mộc Tử Mạt đỏ mặt tai nóng, tại sao anh biết so với cô còn rõ ràng hơn? Quan trọng hơn là, chẳng lẽ thời điểm anh nói điều này với cô, cũng sẽ không xấu hổ sao?

Mộc Tử Mạt liên tiếp đáp lời, so với