
giọng nói bình tĩnh người nào đó, giọng nói của cô càng ngày càng yếu, ở trước lúc Cố Tính cuối cùng giao phó tất cả chú ý của những việc kia xong muốn cúp điện thoại, cô rốt cuộc lấy dũng khí hỏi, "Tại sao cậu biết, tớ...tớ. . . . . ."
Da mặt mỏng, thật đúng là ngượng ngùng nói ra khỏi miệng!
Mộc Tử Mạt nghe được bên kia truyền đến một hồi tiếng cười tong trẻo róc rách, trên mặt nóng đến muốn thiêu cháy rồi, cô rõ ràng nghe được Cố Tính nói, "Lúc buổi chiều đi ngang qua lớp các cậu thấy."
Nghe thấy đáp án, Mộc Tử Mạt có một khắc ngạc nhiên, cũng chỉ là như vậy? Thấy cô ôm bụng nằm ở trên bàn, là có thể liên tưởng đến cái đó? Cái này cũng quá thần đi?
Bỗng nhiên lại nghĩ đến, anh đã từng nghiêm túc theo sát cô nói như vậy, chỉ cần có tâm, rồi sẽ biết. Bởi vì đối với bạn có lòng, cho nên, chỉ cần chuyện có liên quan tới bạn, tớ đều sẽ biết.
Cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, cái người cao ngạo như thế, sẽ vì cô mà dừng chân lại, cho tới bây giờ cũng không dám hy vọng xa vời, anh vì cô làm nhiều như vậy, anh đối tốt với cô, hình như vượt xa cô.
Cuộc đời này, cô đã gom góp bao nhiêu vận may, mới có thể gặp gỡ một người như anh vậy?
Buổi tối tự học, Mộc Tử Mạt liền vội vã chạy tới địa điểm ước hẹn cùng Cố Tính, trong điện thoại nói anh muốn đưa chút đồ cho cô, lúc chạy đến, Cố Tính đã chờ ở đó.
Mộc Tử Mạt đi lên phía trước, lại phát hiện trong tay của anh cũng không có thứ gì, lúc này mới phát giác bị lừa.
Cố Tính lúc nào thì cũng học được lừa gạt người như vậy rồi hả?
Cố Tính làm bộ như không thấy vẻ mặt ít nhiều có chút buồn bực trên mặt cô, vươn tay giúp cô kéo thật chặt trên người áo khoác, than nhẹ một tiếng, buông cô ra, bắt đầu đi về phía trước.
Mộc Tử Mạt ở sau lưng trừng mắt liếc anh một cái, cũng đi theo.
Hai người đi một đoạn đường, Cố Tính mới mở miệng, "Cậu mỗi lần đều đau như thế này sao?"
"À?" Đắm chìm trong trong suy nghĩ của mình Mộc Tử Mạt không chút để ý trả lời một câu, đợi phản ứng kịp lời nói của anh, bị nghẹn nước miếng của chính mình một chút, cà lăm nói, "Cũng không sai biệt lắm đi, chính là lần này tương đối đau."
Cố Tính cúi đầu, trầm mặc không nói , Mộc Tử Mạt cho là anh đây là đang lo lắng cho mình, vì vậy lại nói thêm một câu, "Ừ, thật ra thì cũng tàm tạm, mẹ tớ nói, về sau kết hôn sẽ từ từ khá hơn."
Trong nháy mắt, mọi âm thanh chung quanh yên tĩnh.
Phản ứng kịp mình vừa mới nói cái gì, Mộc Tử Mạt thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của chính mình, cô lúng túng muốn giải thích, lại bị Cố Tính đột nhiên cắt đứt.
Cố Tính ngẩng đầu thẳng tắp nhìn cô, đáy mắt bắt đầu hiện lên ý cười nhợt nhạt, "Ừ, mẹ cậu nói không sai.”
Sau khi một tuần lễ học thêm kết thúc, lập tức gần tới cuối năm, khắp nơi trên đường tràn đầy không khí hân hoan vui sướng, cùng bên ngoài hoàn toàn bất đồng chính là, học sinh cấp lớp mười hai như đi trên băng mỏng, hướng về phía đống bài thi bài tập khóc không ra nước mắt, hình như thoáng đánh hơi được mùi vị mùa đông chân chính.
Lần này trường học sớm có chuẩn bị, ở ngày thứ nhất học thêm, hiệu trưởng và tất cả giáo viên chủ nhiệm lớp mười hai mở ra một hội nghị bí mật dài đến ba giờ, sau đó, chủ nhiệm lớp sau khi trở về ở trong phòng làm việc nhỏ lại cùng Lão sư các môn học nói nhỏ thật lâu, lại tiếp sau đó, vô số phần mệnh danh là bài tập nghỉ đông mô phỏng mẫu đề thi điện tử, thật liền bí mật bay đến hộp thư điện tử trong phòng làm việc của khoa, cuối cùng liền nghe được các phòng in ấn hết công suất, máy móc ra sức vận hành ầm ầm.
Có người từ nhà ăn trở lại, thần thần bí bí tiết lộ một cái tin tức về phía mọi người, dì ở phòng in ấn ngay cả lúc ăn cơm trưa chung quanh cũng tràn ngập mùi mực in nồng nặc.
Lúc ấy mọi người cũng chỉ cho là chuyện cười cười qua coi như xong, suy nghĩ một chút cũng là cảm thấy chuyện như vậy không có thật, nói quá sự thật, nhưng là đến ngày nghỉ chân chính đó, tất cả mọi người đều không cười được.
Nhìn bài thi tất cả môn chất đống như núi trên bục giảng, ngay cả chủ nhiệm lớp ở trên giảng đài duy trì trật tự cũng chỉ loáng thoáng thấy đầu, mọi người hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều không hẹn mà cùng có một loại vẻ mặt, "Xong rồi!"
Cũng không phải là thật xong chưa? Trường trung học H cho nghỉ đông vốn là tương đối trễ, cộng thêm một tuần lễ học thêm, thời điểm ngày nghỉ cũng đã là 25 rồi, đầu năm còn phải trở về trường học thêm. Tính như vậy, nghỉ đông năm nay cũng chỉ có mười ngày ngắn ngủn.
Một ngọn núi lớn dĩ nhiên không dám hy vọng xa vời, nhưng là chia làm ba mươi ngọn, vẫn là từng ngọn núi nhỏ, huống chi, ở trong mười ngày nghỉ đông này, sẽ phải hoàn thành nhiều bài thi như vậy. Tất cả mọi người cảm thấy là trái tim không thể chịu đựng được.
Dĩ nhiên Mộc Tử Mạt cũng rất bất đắc dĩ, mặc dù cô vẫn luôn không đồng ý loại chiến thuật này, lại nói bài thi cũng không phải làm được càng nhiều càng được, có lúc làm quá nhiều cũng sẽ hoàn toàn ngược lại, còn không bằng nghiêm túc chăm chỉ làm xong mấy bộ bài thi có vẻ như có tính chất tiêu biểu đấy. Nhưng là, đây là trường học an bài, thì có biện pháp gì đây?
Một ph