XtGem Forum catalog
Nữ Tặc Trộm Tim

Nữ Tặc Trộm Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321424

Bình chọn: 9.5.00/10/142 lượt.

hành, là mỹ nữ trăm năm hiếm có, vậy mà mi. . . . . . Shit! Cái đồng hồ chết tiệt!” Anh ảo não vò đầu bứt tóc, dù có mắng thế nào cũng không thể gọi mỹ nữ trong mộng trở lại, còn kẻ đầu sỏ gây tội lại chính là bản thân anh, vì chả ai khác ngoài anh đặt đồng hồ báo thức.

Mỗi khi được nghỉ phép, nếu không ngủ nửa ngày anh nhất định không thức dậy, nhưng hôm nay vì muốn nghênh đón người bị anh ức hiếp….. À không, là người anh thuê làm nữ giúp việc tạm thời-Lâm Ngôn Hi, nên anh quyết định thức dậy sớm hơm mọi khi một tiếng, tính toán trước các công việc trong nhà.

Mặc dù bắt đầu từ hôm nay, tất cả mọi việc dọn dẹp đều do Lâm Ngôn Hi chịu trách nhiệm, nhưng anh cũng không hy vọng cô có thể làm được cái gì, dĩ nhiên là cũng không tới mức chủ nhân như anh phải nhúng tay vào chỉ bảo từng việc cho cô rồi. Nhưng mà phòng anh thực sự bừa bộn tới mức không thể tưởng tượng nổi, anh không muốn mới ngày đầu tiên đi làm mà nữ giúp việc tạm thời đã bị anh dọa cho bỏ chạy, không thể làm gì khác hơn là phải dọn dẹp sửa sang lại một chút.

Mặc dù rất không muốn chui ra khỏi cái giường ấm áp của mình, sau một hồi dày vò, tra tấn cuối cùng Tề Hàn Tinh cũng chịu buông tha cho cái giường đáng thương, miễn cưỡng bước xuống giường, chạy vụt vào phòng tắm, rốt cuộc tinh thần cũng trở lại, khôi phục lại thần sắc phấn khởi, rực rỡ sáng chói của Tề Hàn Tinh, tiện tay khoác một cái áo sơ mi lên người, nhẹ nhàng huýt sáo đi xuống lầu.

“Chuyện gì vậy…. Đây là nhà mình sao?” Đặt tay lên đầu, khuôn mặt Tề Hàn Tinh ngỡ ngàng đi vào phòng khách. Anh nhớ tối qua trước khi về phòng ngủ, nơi này bừa bãi không khác gì một bãi đổ rác, làm sao mà mới có một đêm đã thay đổi, ngăn nắp trật tự, sạch sẽ đến mức không có một hạt bụi? Chuyện này là thế nào? ..... Không lẽ anh bị mộng du, nửa đêm thức dậy làm việc này? Anh khẽ rùng mình một cái, trời ạ! Mới nghĩ thôi đã thấy kinh khủng rồi.

“Chào buổi sáng Tề tiên sinh.” Giọng nói vững vàng trầm ấm của Lâm Ngôn Hi lặng lẽ vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ nghi thần nghi quỷ của anh.

Giật mình quay người lại, Tề Hàn Tinh bị hù đến phát sợ, nhìn chằm chằm vào cái người xuất hiện không một tiếng động kia, “Cô… Cô chui ra từ chỗ nào vậy?”

“Phòng bếp.” Không hài lòng với cách dùng từ của anh, Lâm Ngôn Hi bất giác cau nhẹ chân mày.

“Phòng bếp?” Đầu óc Tề Hàn Tinh như bị ngưng hoạt động, càng lúc càng hồ đồ.

Không muốn giải thích dài dòng, cô lên tiếng: “Tôi đã giúp anh chuẩn bị bữa sáng, một ly cam vắt, một phần sandwich trứng kèm chân giò hun khói vị cá, để trên bàn ăn, anh nên ăn lúc còn nóng.”

Vừa nghe đến có bữa ăn sáng ngon lành đang đợi sẵn, hai mắt Tề Hàn Tinh sáng lên, không nhịn được nuốt nước miếng. Kể từ khi cha mẹ dời đến San Francisco, lúc nào anh cũng ăn sáng qua loa, nếu không thì ăn luôn một lần với bữa trưa, bữa sáng thịnh soạn như vậy, đối với anh mà nói, giống như là đang mơ. Có điều, trước khi thưởng thức bữa sáng, anh cần phải làm rõ một số chuyện, nếu không thì sẽ ăn không ngon miệng, “Tôi không nhớ là có mở cửa cho cô vào.”

“Tôi tự trèo cổng vào.” Lâm Ngôn Hi trả lời rất tự nhiên, trải qua hai lần kinh nghiệm xây xước khắp người, trèo qua cánh cổng này đối với cô cũng chả có gì khó, hơn nữa lại còn có cả một túi hành lý làm đá kê chân, đột nhập vào căn nhà này càng trở nên dễ dàng.

Không thể hiểu nổi, Tề Hàn Tinh trách: “Sao cô không gọi tôi ra mở cổng cho cô?” Cô gái này không phải kỳ lạ một cách bình thường, thích dùng những kiểu phương thức mờ ám lén lút vào nhà anh.

Nhíu mày một cái, Lâm Ngôn Hi nói: “Tôi có ấn chuông cửa nhưng không có ai ra mở, tôi nhớ anh cũng không nói tôi không được mang hành lý, nên tôi tự đi vào.”

Anh mệt mỏi như vậy sao, ngủ mê tới mức không nghe thấy tiếng chuông cửa? Mà thôi, tra hỏi cũng chả có ý nghĩa gì, dù sao cô cũng đã vào đây rồi, ngược lại cánh cổng đó cần phải làm lại mới được, bằng không ba ngày hai bữa cứ thấp thỏm lo sợ, chả biết khi nào anh chết vì đau tim đây?

Tề Hàn Tinh tò mò hỏi: “Làm thế nào cô vào trong nhà được?”

“Tôi chui từ cửa sổ nhà bếp vào.”

Chui….. Điều này cũng không có gì lạ, nếu cô không làm thế thì làm sao có thể đi lại tự do trong này được? Có điều, anh không ngờ cái cửa sổ nhỏ như vậy có nhét một người chui qua được, sau này anh phải chú ý cánh cửa đó hơn mới được, nếu không thì nhà anh có khác gì nơi công cộng đâu?

Đúng là cô gái này rất thích hù dọa anh, chẳng những cách vào cửa không giống ai, đi cửa sau, còn quét nhà thì phải sáng bóng lên, hại anh nghi ngờ mình bị mộng du.

Nhìn Lâm Ngôn Hi, Tề Hàn Tinh không khỏi thầm tán thưởng, nhìn cô thế nào cũng không giống mới làm xong một núi công việc khổng lồ, vẫn ung dung thư thái, không để lộ cảm xúc ra ngoài, hoàn toàn không có một tia rối loạn, mệt mỏi.

Thấy anh ngang nhiên nhìn mình chằm chằm như vậy, Lâm Ngôn Hi cảm thấy không được thoải mái, vén nhẹ mái tóc ra sau tai, “Nếu không còn việc gì nữa, mời dùng điểm tâm trong phòng ăn, ăn xong phiền anh chỉ giúp tôi căn phòng tôi sẽ ở trong một tháng tới.” Cô không nhịn được bộ dạng của mình lúc này, mất bốn giờ