Teya Salat
Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324753

Bình chọn: 8.5.00/10/475 lượt.

, rúc đầu về, dùng Trung văn nói: "Cô gái, bọn họ đi rồi."

"Đi rồi à!" Tiểu Anh từ dưới quán chui ra, cổ nhỏ xác định bên ngoài an

toàn, hướng bác gái nói: "Cám ơn ngài, dì tốt bụng, buôn bán thịnh

vượng!"

Tiểu Anh ra khỏi gian hàng ngoặt vào trong ngõ hẻm, vừa

đi vừa phủi bụi bậm trên tay lẩm bẩm: "Ha ha, hai Đại Ngốc Nghếch, không ngờ ta sẽ dùng chiêu này đi!"

"Là không có nghĩ đến."

Trong ngõ hẻm an tĩnh đột nhiên vang lên giọng nam dọa Tiểu Anh khẽ run rẩy,

từ từ giương mắt, Hải Tặc đại nhân cùng thủ hạ của anh đang ở trước mặt

cách mình hai mét.

Phản xạ có điều kiện là xoay người bỏ chạy,

cánh tay bị người hung hăng kéo lấy, một giây kế tiếp, cả người bay lên

không, trong tiếng thét chói tai thân thể rơi vào trên bả vai có lực của người đàn ông.

Za¬ck khiêng Tiểu Anh hướng chỗ sâu ngõ nhỏ đi

tới, nửa người trên trống không sắc mặt Tiểu Anh đỏ bừng, vung quả đấm

nhỏ đạp bắp chân phản kháng, "Mau thả tôi xuống, mau thả tôi."

"Đàng hoàng một chút." Za¬ck đen mặt lại ra lệnh cưỡng chế.

Quả đấm nhỏ đánh tới trên mặt Za¬ck. "Bốp" một tiếng, cái mông Tiểu Anh bị

một đánh, cằm Za¬ck hoạt động thấy đau, uy hiếp nói: "Không đàng hoàng

một chút, tôi còn đánh cô."

Lớn như vậy lần đầu tiên bị người

đánh mông, đối phương còn là giống đực trưởng thành, mặt Tiểu Anh cũng

đỏ lên vì tức, vừa xấu hổ vừa phẫn, mắng: "Đồ lưu manh!"

"Ha ha!" Za¬ck cười lên, "Nếu như cô có thể đàng hoàng một chút, tôi sẽ lấy lễ đãi cô."

Thủ lĩnh Hải Tặc biết lễ phép cái gì! Tiểu Anh tiếp tục la ầm lên: "Anh mau thả tôi ra, nếu không bạn của tôi sẽ làm anh."

"Hừ!" Za¬ck đối với đe dọa của cô xì mũi coi thường, "Cho anh ta đến đi,

tránh khỏi tôi phí sức tìm anh ta." Một bóng đen từ nóc nhà nhảy xuống,

rơi vào trước mắt Za¬ck.

Hai người cách nhau không tới nửa mét,

tầm mắt giao chung một chỗ thì Za¬ck xác định mình chưa từng thấy qua

gương mặt này, nhưng mà khí thế người đàn ông trước mắt này cùng khí thế người kia rõ ràng cực kỳ giống. Đi bộ không có tiếng âm, người đàn ông

cắt đau cổ anh.

Za¬ck luôn luôn đối với người từng làm mình đau có trí nhớ rõ ràng.

Trong tầm mắt xuất hiện một đôi giày vải hưu nhàn, là Hạ Thiệu Nhiên, Tiểu

Anh giãy giụa từ trên người Za¬ck trượt xuống, không đứng vững ngồi trên mặt đất.

Hạ Thiệu Nhiên mắt lạnh nhìn dáng vẻ nhếch nhác của cô, mánh khoé hoạt động. Tạp Uy đứng ở sau lưng anh móc dao ra, Hạ Thiệu

Nhiên xoay người lại một cước đá bay dao của hắn, giữ chặt bàn tay hắn

quăng hướng Za¬ck.

Za¬ck một tay vững vàng giữ Tạp Uy, khóe môi

nâng lên cười lạnh, tốc độ cực nhanh huơ quyền ra chân về phía Hạ Thiệu

Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên tránh thoát quả đấm, giơ khuỷu tay giơ cao chân

của anh, mắt không chứa nhiệt độ nhìn chăm chú Za¬ck. Hai người lại đồng thời ra tay, giằng co đến một nơi.

Tạp Uy kéo Tiểu Anh đứng ở

một bên. Thu hẹp trong ngõ hẻm, Za-ck nhảy lên thật cao, hai chân đạp

vách tường, đá hướng mặt Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên vừa chếch thân

thể đạp lên một đống đất, tung người đáp kích. Sau lưng Za¬ck bị một

quyền bền chắc, sau khi xoay người hạ xuống, hoạt động bả vai, cắn răng

ra tay lần nữa, chiêu thức rõ ràng so với trước kia ác độc rất nhiều,

chuyên tấn công chỗ yếu, ở đảo hải tặc Za¬ck cũng không lợi hại như vậy.

Ngực Hạ Thiệu Nhiên lần lượt chịu hai quyền, nhìn Tiểu Anh cũng nhéo đến cổ họng.

Za¬ck rút chủy thủ ra. Tư thế kia, Hạ Thiệu Nhiên 100% khẳng định người đứng

đầu Hải Tặc trước mắt ở chiến đội hải quân Lục Binh. Phiến dao sắc bén

lướt qua cánh tay của anh, không tốn sức chút nào tách ra tay áo T

shirt.

"Đừng!" Tiểu Anh sợ hãi kêu, Tạp Uy ngăn cản cô.

Hạ Thiệu Nhiên đè lại cánh tay, máu theo khe hở chảy ra. Một aao chưa đã ghiền, dao của Za¬ck thẳng hướng trái tim anh mà đến.

Trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Tiểu Anh không biết lấy hơi sức từ nơi

nào, tránh thoát kiềm chế của Tạp Uy, vọt tới trước mặt Hạ Thiệu Nhiên

thay anh ngăn cản dao, mắt nhìn chủy thủ sắc bén hướng mình đâm tới. . . . . . Tiểu Anh chắn ở trước ngực Hạ Thiệu Nhiên, mắt nhìn chủy thủ sắc bén đâm về phía mình, trong

nháy mắt sắc mặt trắng bệch, mắt to gắt gao nhắm lại.

Thời gian

trôi qua nửa giây, hoàn toàn không có cảm giác đau một chút nào, Tiểu

Anh từ từ mở mắt, chỉ thấy Za¬ck đen mặt lại trợn lên giận dữ nhìn mình, chủy thủ trong tay của anh cách cổ họng mình millimet bị hai ngón tay

Hạ Thiệu Nhiên kẹp lại. Một dao kia thật muốn đi xuống, cổ khẳng định

cắt thành hai khúc, tướng chết khẳng định rất khó coi, Tiểu Anh cảm thấy sợ đối với hành động lỗ mãng của mình, không biết rõ mới vừa rồi làm

sao vậy, quên mình muốn thay Hạ Thiệu Nhiên ngăn cản dao.

Za¬ck

nhìn thẳng vào mắt Hạ Thiệu Nhiên, tầm mắt giao nhau "Xoẹt xoẹt" ra tia

lửa. Za¬ck rút dao, dao không nhúc nhích, vẻ mặt Hạ Thiệu Nhiên lãnh,

hai ngón tay dời đi, Za¬ck mới để dao xuống.

Hạ Thiệu Nhiên lôi kéo Tiểu Anh đến sau người mình, ánh mắt khiêu khích Za¬ck.

Za¬ck nhìn cánh tay anh rỉ máu nói: "Còn không có ai dám ở trên cổ tôi đặt

dao qua, coi như là tôi trả lại anh, chuyện này đến đây c