Duck hunt
Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325364

Bình chọn: 7.5.00/10/536 lượt.

hong tựa lưng

vào sofa, bưng ly rượu nhấp một hớp, có nhiều hứng thú nhìn Hạ Thiệu

Nhiên.

Anh dám đánh cuộc, Hạ Thiệu Nhiên sẽ giúp cô gái này.

Đại Bân Tử ở cửa vừa nghe, vừa muốn tiến lên bắt, ánh mắt lẫm liệt của Hạ

Thiệu Nhiên quét qua, Đại Bân Tử lập tức không dám động một cái, cổ phía sau lạnh.

Tiểu Anh rũ hai vai xuống, đứng lên, mím miệng nhỏ

nói: "Em chụp hình ly rượu, bọn họ cho là em đang chụp trộm khách, cho

nên liền. . . . . ."

Hạ Thiệu Nhiên nói: "Để cho bọn họ kiểm tra."

"Không được." Tiểu Anh bảo vệ máy chụp hình, dưới ánh mắt sắc bén của Hạ Thiệu Nhiên, yếu ớt nói: "Bên trong có hình của anh."

Bạch Diệc Phong trên ghế sa lon nghe xong trợn mắt, anh hiểu rất rõ Hạ Thiệu Nhiên, biết anh không tới cho phép người khác chụp hình.

Quản lý quầy rượu Đại Bân Tử hiểu ý, cười làm lành nói: "Thì ra là bạn của

Nhiên thiếu, hiểu lầm thôi, hiểu lầm." Dứt lời, lui ra ngoài.

Cửa đóng lại, Đại Bân Tử lau mồ hôi.

"Báo động giải trừ! Vạn tuế!" Tiểu Anh nhào tới trong ngực Hạ Thiệu Nhiên,

giương cằm, môi dán lên cằm kiên nghị, cười ha ha khúc khích.

Lại chủ động, dâng nụ hôn.

Hạ Thiệu Nhiên giống như rất hưởng thụ, không có nửa điểm muốn đẩy cô ra.

Bạch Diệc Phong nhìn hai người thân mật, bị sặc rượu, vỗ ngực ho kịch liệt, bạn gái anh giúp anh vỗ lưng.

Tiểu Anh nhảy ra từ trong ngực Hạ Thiệu Nhiên, ngượng ngùng nhìn hướng Bạch Diệc Phong, đưa móng vuốt nhỏ ra chào hỏi, "Hi!"

Bạch Diệc Phong thở gấp xong mới đáp lại nói: "Hi!"

"Không cần để ý cậu ấy." Hạ Thiệu Nhiên nói.

"À." Tiểu Anh thu hồi móng vuốt nhỏ ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh anh.

Bạch Diệc Phong ném ra một câu: "Có người khác phái thì không nhân tính."

Hạ Thiệu Nhiên lơ đễnh, chuyển động ghế, cầm lấy máy chụp hình trên cổ

Tiểu Anh, lật xem hình bên trong, Tiểu Anh giống như hiến vật quý nói:

"Em mới vừa chụp, nhìn được không?"

"Châu Phi vang lừng." Hạ Thiệu Nhiên nói.

"Hả?"

"Ly rượu này tên là Châu Phi vang lừng."

"Ồ!" Tiểu Anh gật đầu, "Hình như uống rất ngon."

Không đợi Hạ Thiệu Nhiên nói gì, Bạch Diệc Phong lại gần, "Tiểu mỹ nhân, không bằng tôi mời cô uống rượu nhé!"

"Không cần để ý cậu ấy." Hạ Thiệu Nhiên nhắc lại một lần nữa.

Tiểu Anh đến gần Hạ Thiệu Nhiên, đè thấp giọng nói hỏi: "Rất nguy hiểm sao?"

"Đúng, vô cùng nguy hiểm." Bạch Diệc Phong thay Hạ Thiệu Nhiên trả lời: "Liếc mắt nhìn cũng sẽ mang thai."

"Phốc! Lợi hại như vậy, không cần thụ tinh nhân tạo sao?" Tiểu Anh mặt mày hớn hở, cười nằm ở trên quầy bar.

Lúc này Bạch Diệc Phong không phản bác được, Hạ Thiệu Nhiên cong khóe miệng lên.

Tiểu Anh nói với Hạ Thiệu Nhiên: "Yên tâm, em sẽ không bị anh ta hấp dẫn , em chỉ thích anh."

"Hắc!" Bạch Diệc Phong không phục, lại đi trước đụng đụng, nói: "Cô em nhỏ, anh dịu dàng hơn nhiều so với khối cọc gỗ này."

"Tôi lại thích cọc gỗ, nhưng không ghét kết giao với một vị anh tuấn đẹp

trai hài hước khôi hài giống như anh. Xin chào, tôi là Lạc Tiểu Anh."

Tiểu Anh hào phóng vươn tay, Bạch Diệc Phong nắm lấy tay nhỏ bé của cô.

"Bạch Diệc Phong, bạn của Nhiên."

Bạch Diệc Phong cho là cô gái

có thể đả động trái tim khối băng Bắc Cực nhất định là vóc người uyển

chuyển đẹp như thần tiên, làm cho người ta nhìn một cái cũng có thể bị

câu hồn phách đại mỹ nhân tuyệt thế siêu cấp, không ngờ bắt được tâm Hạ

Thiệu Nhiên chỉ là người tướng mạo ngọt ngào đáng yêu khéo léo, cười lên mắt chớp chớp giống như trăng, bên quai hàm nở rộ lúm đồng tiền nhỏ.

Cô gái nhỏ dung mạo bình thường, nhưng toàn thân lại nhiệt tình đáng yêu.

Bạch Diệc Phong bỏ lại bạn gái chuyện trò cùng Tiểu Anh.

Có người ghen!

Hạ Thiệu Nhiên "Bụp" một tiếng, khép laptop lại, cắt đứt hai người trò chuyện thật vui: "Tôi đưa em trở về."

"Thời gian vẫn còn rất sớm." Không tha ánh mắt kháng cự nhìn soi mói, Tiểu Anh nói: "Được rồi! Em với anh trở về."

Ra khỏi T98, Tiểu Anh ngồi ở trong Bentley Châu âu, ngón tay hướng về phía nói: "Sớm như vậy đã trở về thật là không có ý tứ."

Hạ Thiệu Nhiên liếc nhìn cô.

"Không bằng đi đến nhà của anh đi." Quá chủ động đi! Tiểu Anh cắn môi dưới, mắt to ngắm thẳng Hạ Thiệu Nhiên.

". . . . . ."

"Chớ nhỏ mọn như vậy mà!"

"Lúc này, hướng khác phái nói yêu cầu như thế thích hợp sao?" Hạ Thiệu Nhiên hỏi.

"Không có gì không thích hợp cả!" Tiểu Anh không biết thẹn thùng hỏi: "Chẳng lẽ đi đến nhà của anh sẽ mang thai?" Tiểu Anh giơ cằm nhỏ lên, không biết thẹn thùng hỏi: "Chẳng lẽ đi đến nhà

anh sẽ mang thai?" Nói xong mình cũng cảm thấy buồn cười, che môi cười

khanh khách.

Hạ Thiệu Nhiên tối mặt, cắn răng cầm tay lái, xe

hướng vùng ngoại ô khu trang vườn nhà họ Hạ đi tới. Xe càng đi ra vùng

ngoại ô, đèn đường càng ít, sắc trời càng tối. Tiểu Anh dựa cửa sổ xe

ngắm nhìn cảnh đêm đen nhánh, tin tức thời tiết nói tối nay có tuyết, ai biết sẽ không.

Người cuối cùng đi ngang qua trạm xe bus thì xe

Hạ Thiệu Nhiên cùng một cỗ xe 16 chỗ màu trắng lướt qua nhau. Trong xe

đối phương có người đang hành hung. Tiểu Anh từ trên ghế ngồi đứng lên

rướn cổ ngắm nhìn, có thể thấy được mơ hồ một người đàn ông cao lớn hung thần ác