
sát bạo lực một cô gái tóc dài, mặt của cô gái bị kìm ở trên
cửa sổ thủy tinh đè ép đến biến hình.
Tiểu Anh kêu lên: "Này, mau dừng xe. Trong chiếc xe phía sau có một cô gái đang bị người đánh!" Cảm giác xe trong giây lát tăng tốc độ, Tiểu Anh ngồi trở lại trừng tròng
mắt nói: "Có người cần giúp đỡ!"
". . . . . ."
"Mau dừng lại, giúp cô ấy một chút!"
". . . . . ."
"Anh không cần máu lạnh như vậy có được hay không."
". . . . . ." Hạ Thiệu Nhiên ở vị trí tài xế đối với lời cô nói chỉ mắt điếc tai ngơ.
Cõi đời này mỗi thời mỗi khắc đều có vô số chuyện bạo lực xảy ra, anh không phải chúa cứu thế, không có tinh lực ai cũng trông nom.
"Hạ Thiệu Nhiên!" Tiểu Anh nóng nảy, rống anh, "Nếu như cô gái kia bị người xấu khi dễ thì làm thế nào?"
Không biết là thái độ của cô kích thích anh, hay lời cô nói kích thích anh,
Hạ Thiệu Nhiên khuôn mặt băng bó, tay lái chợt chuyển xe, quay trở về,
trước biệt thự bỏ hoang hoang tàn vắng vẻ tìm được bóng dáng.
Trong biệt thự bỏ hoang đèn sáng choang, chắc hẳn tên côn đồ đã đem cô gái
vào bên trong. Hạ Thiệu Nhiên ra lệnh Tiểu Anh: "Ở yên, chớ xuống."
"Vậy anh cẩn thận."
Trong biệt thự, trên sàn nhà bẩn thỉu, cô gái bị người đàn ông cao lớn thô
kệch dã man xé rách y phục, ra sức chống cự hậu quả chịu quyền cước. Một người đàn ông Phòng còn đứng trong đó, anh ta nâng DV video recorder
trong tay, ghi chép bạo hành làm người ta giận sôi.
Lúc người đàn ông côn đồ cởi hết quần nhào vào trên người cô gái thì lại phát ra
tiếng kêu khổ sở, máu theo trong tai hắn nhỏ giọt xuống, người đàn ông
cầm DV trong tay thấy đồng bọn bị tập kích đầu tiên là sững sờ, đợi nhìn đến Hạ Thiệu Nhiên trống rỗng xuất hiện không chút coi vào đâu, hắn
đung đưa thân thể to lớn hung hãn xông tới, mắng: "!@#$%$@, CMN tìm chết hả."
Hạ Thiệu Nhiên liếc cô gái chỉ một thân áo lót một cái, tàn ác trong đáy mắt càng đậm, quả đấm nắm rắc rắc vang lên, may mắn mình
nghe lời Tiểu Anh.
Cô gái bị khi dễ không phải là người khác mà chính là bạn gái Nhan Hoan của bạn tốt nhất Tiếu Trạch.
Nhan Hoan tâm tình kích động đứng lên, y phục rách rưới rơi xuống đất, ánh
mắt đăm đăm mang theo khát máu âm chí cô nhặt cái ghế ba chân tròn bên
cạnh lên nổi điên nện ở trên thân người đàn ông, một cái lại một cái,
người đàn ông đau không ngừng gào lên.
Hạ Thiệu Nhiên kéo cô gái nổi điên, kéo từng ngón tay nắm chặt cái ghế của cô, nói: "Chớ làm bẩn tay cô."
Hốc mắt Nhan Hoan lúc ấy liền đỏ. Hạ Thiệu Nhiên quét mắt lạnh qua những
vết thương nhìn thấy mà hoảng kia, đáy mắt dâng lên bão tố đáng sợ, anh
cởi áo khoác xuống bao lấy cô, ôm chặt cô bởi vì khuất nhục, bởi vì sợ,
bởi vì căm hận, mà thân thể không ngừng run rẩy, trấn an nói: "Đừng sợ,
không sao!"
Vành mắt Nhan Hoan đỏ lên, gật đầu một cái, may mắn vận may của mình, thời điểm tuyệt vọng cực độ được người cứu giúp.
Hai người đàn ông kia lúc này đã bò dậy, lấy chủy thủ ra, vừa mắng vừa xông lại hướng Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên nhìn chằm chằm hai người đi về phía mình, trong ánh mắt nhảy ra một tia khát máu, một con dao nhỏ từ
ống tay áo rơi vào trong lòng bàn tay, lưỡi dao phát ra ánh sáng sáng
bóng Nhan Hoan thấy tâm cũng phát rét, bình thường người đàn ông này
trầm mặc ít nói trong nháy mắt hóa thân ác ma khát máu.
"A!"
Tiếng kêu bén nhọn vang dội, người đàn ông che chỗ không ngừng chảy máu, vẻ
mặt khổ sở, Hạ Thiệu Nhiên cầm dao trong tay dính màu đỏ sậm. Nhưng mà
chỉ một giây, lưỡi dao dính máu lần nữa đâm vào cặp mắt người đàn ông
gào lên lại tước mất miệng người đàn ông.
Cặp mắt đã thành công
lổ máu, môi rách nhuộm lên lợi trắng sáng, dáng vẻ âm trầm kinh khủng.
Không phải ai đều có năng lực tâm lý siêu cường chịu đựng để có thể nhìn xuống cảnh máu tanh kinh khủng như vậy.
Nhan Hoan co rúm lại ở trong góc cả người cũng choáng váng, ánh mắt đăm đăm nhìn tay cầm lưỡi dao nhuốm máu của Hạ Thiệu Nhiên.
Tiếng khóc rống nức nở không ngừng, người đàn ông máu me đầy người co rúc ở
trên đất. Một tên khác thấy máu tanh cùng ánh mắt âm chí khát máu của Hạ Thiệu Nhiên, run chân lui về phía sau, chủy thủ trong tay rơi trên mặt
đất, bị sợ đến xin tha. "Đại ca, tôi sai rồi, cầu xin anh bỏ qua cho
tôi."
Hạ Thiệu Nhiên bình sinh thống hận nhất thứ người mảnh vụn
như thế. Anh không nói, nắm lưỡi dao nhuốn máu như tử thần từng bước
từng bước tiến tới gần. Người đàn ông hù dọa thảm, khuôn mặt vặn vẹo nắm chặt quả đấm chuẩn bị phóng tay, Hạ Thiệu Nhiên dễ dàng chế phục hắn,
người đàn ông phát ra tiếng gào khổ sở.
Bên ngoài biệt thự, Tiểu
Anh bị một tiếng kêu thảm thiết này cả kinh đến quả tim phát run, không
để ý Hạ Thiệu Nhiên cảnh cáo liền xuống xe, thất thiểu chạy hướng bên
trong biệt thự. Trơ mắt nhìn con dao sắc của Hạ Thiệu Nhiên ghim vào
trong mắt của người đàn ông, máu văng khắp nơi. . . . . .
Cùng
anh vào sinh ra tử mấy lần, cư xử với kẻ địch chưa bao giờ từng thấy anh xuống ngoan thủ, người đàn ông trước mắt đã hóa thân thành sát thủ tới
từ địa ngục, tay của anh tạo ra thương thế không biết tàn bạo gấp mấy
lần so với đạn gi