pacman, rainbows, and roller s
Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325685

Bình chọn: 7.00/10/568 lượt.

giọng điệu

cũng rất bình tĩnh nói: "Khuynh Tâm, em đang ghen sao?"

Người nào ghen!

"Không có đánh đau anh nhỉ!" Vừa nghe anh nói như vậy, Lý Khuynh Tâm càng tức

hơn, giày cao gót giẫm ở bộ ngực anh, dùng sức đạp, hung hăng đạp. Ai

ngờ, Dạ Cảnh Triệt chợt đứng dậy, ôm lấy bắp đùi của cô, cậy mạnh đánh

ngã cô, Lý Khuynh Tâm mất thăng bằng té xuống đất, sắp đánh tới hướng

sàn nhà thì đầu được một cánh tay có lực nâng, giờ khắc này, trái tim Lý Khuynh Tâm không ức chế được, nhảy điên cuồng.

Dạ Cảnh Triệt lấy ưu thế sức lực người đàn ông đem cô đè chặt ở phía dưới, nam trên nữ

dưới, tư thế khó xử mập mờ. Dạ Cảnh Triệt thở ra hơi thở nóng rực phun ở trên mặt Lý Khuynh Tâm, tròng mắt đen lóe ra nụ cười mang theo hài

lòng, thấy Lý Khuynh Tâm tâm phiền ý loạn.

"Thừa nhận đi, em đang ghen." Dạ Cảnh Triệt nói.

"Ghen!" Giống như là nghe được chuyện cười, Lý Khuynh Tâm quay mặt qua chỗ khác cười hai tiếng, quay đầu lại nói: "Dạ Cảnh Triệt, anh còn rất coi trọng mình!" Quả đấm chứa đầy sức lực vung đến một nửa, lại bị Dạ Cảnh Triệt

một tay giữ chặt.

"Không thừa nhận cũng không sao, cực kỳ yêu bộ

dạng lúc em uốn éo." Tầm mắt Dạ Cảnh Triệt chuyển từ mắt to sang cánh

môi màu đỏ khẽ mở.

Anh muốn làm gì?

Tim Lý Khuynh Tâm đập

dữ dội, giống như không phải trái tim của mình, ghét cảm giác như thế,

muốn phản kháng, nhưng sức lực của anh lớn muốn chết, ép chặt, hại cô

không sử dụng được nửa điểm hơi sức.

Cặp môi mỏng nguy hiểm sẽ phải gần sát, Lý Khuynh Tâm nhắm chặt hai mắt.

"Hai người. . . . . . Ách. . . . . ." Chẳng biết lúc nào Tiểu Anh xuất hiện bên ngoài phòng ăn.

Đối mặt cô đột nhiên xuất hiện, Lý Khuynh Tâm lúng túng muốn chết, dùng lực đẩy Dạ Cảnh Triệt ra, đi giày cao gót uốn éo tiến phòng ăn.

Tiểu Anh đi tới bên cạnh Dạ Cảnh Triệt, ngồi xổm xuống, nhìn bên trong một chút, đè thấp giọng nói: "Anh không sao chứ!"

Dạ Cảnh Triệt xoa ngực, "Không có việc gì, quen rồi."

Tiểu Anh thở dài: "Thật xin lỗi, liên lụy anh."

"Không có cô, cũng như vậy, đây là phương thức nối liền đặc biệt giữa chúng tôi."

"Cái đó. . . . . ." Tiểu Anh nói: "Tôi không phải hư chuyện tốt của anh chứ?"

Dạ Cảnh Triệt đưa mắt, "Cô nói xem?"

Trời lên trăng xuống, Tiểu Anh ở T thị tiếp nhận kiểu huấn luyện ma quỷ,

thời điểm rảnh rỗi đều sẽ nhớ tới Hạ Thiệu Nhiên, vì không thèm nghĩ tới người đàn ông để cho cô đau lòng rơi lệ, Tiểu Anh khiến mình rất bận,

huấn luyện, ngủ, thỉnh thoảng chụp hình.

Nhà họ Dạ địa phương đặc biệt nhất là tủ giày của Dạ Cảnh Triệt, bốn mươi dãy, từng dãy tủ giày, trưng bày tất cả đều là giầy của anh, Block, Mạnh Khắc, Nhạc Phúc, đứng đắn, đơn giản, màu đậm, màu sáng, phong phú các loại giày. Tiểu Anh

nâng máy chụp hình, đứng trước một đôi giày da màu bạc, điều chỉnh tiêu

cự.

"Giầy càng đẹp mắt hơn so với phòng cảnh?" Tiểu Anh quay đầu

lại nhìn, Dạ Cảnh Triệt giơ khuỷu tay chống trên khung cửa, nghiêng đầu

nhìn cô. Tiểu Anh giải thích: "Đôi giầy màu bạc rất đặc biệt."

Dạ Cảnh Triệt gật đầu một cái, đồng ý lời của cô..., anh đang đi về phía

trước tủ giày xa hoa, đi tới trước một đôi giày Nhạc Phúc có tua trang

sức màu rám nắng nói: "Hầu như mỗi người đều có lúc đi giày không thoải mái, cảm giác giống như chân bị khoác lên bộ hình cụ, giày Nhạc Phúc là lựa chọn tốt nhất về độ thoải mái, Mạnh Khắc độ chuẩn rất cao, lưu hành phong cách nhất, muốn hút con mắt theo đuổi sẽ phải chọn kiểu dáng da

Tân Triều." Dạ Cảnh Triệt cầm đôi giày màu bạc kiểu dáng mốt, nói: "Tôi

thích nhất vẫn là loại giầy Tân Triều."

Tiểu Anh ha ha cười: "Tựa như thích Lý Khuynh Tâm, cô gái khác lạ nhất, nhất định anh rất thích

cô ấy, nếu không sẽ đâu cam tình nguyện lần lượt bị ăn đấm.

Dạ Cảnh Triệt cười cười: "Tôi đối với cô ấy cũng không phải thích đơn giản như vậy."

"Vậy là cái gì? Yêu sao? Anh yêu cô ấy sao?" Tiểu Anh hỏi.

Dạ Cảnh Triệt cố làm kín đáo: "Thú vị!"

"Hung dữ thú vị!"

*

Thành phố C, mùa đông tuyết lớn, rét lạnh khác thường.

Cuộc sống của Hạ Thiệu Nhiên ngoài mặt tuần tự mà tiến, sau lưng, anh cùng

với Quỷ cửu cửu Tập đoàn K đang tiến hành một giao dịch không thể cho ai biết.

Thị trường đồ cổ, trong cửa hàng buôn đồ cổ, phòng dưới

đất, đèn dầu sáng rỡ giống như ban ngày. Sắc mặt Quỷ cửu cửu tái nhợt

như trước uống nước sơn tra anh thích nhất, ném hóa đơn cho Hạ Thiệu

Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon đối diện, chữ màu đen bên trên số liệu rõ

ràng viết phân tích thành phần mẫu máu.

Kết quả đã sớm dự liệu, nhưng vẫn tức giận, lông mày Hạ Thiệu Nhiên khóa chặt, trang giấy ở trong tay bóp biến hình.

Quỷ cửu cửu La Sinh Kiệt dựa ghế sa lon đổi tư thế nói: "Đó là nghiên cứu

mới nhất, một loại thuốc có thể khiến người ta tạo ra ảo giác mạnh mẽ,

một khi uống phải loại thuốc này, virus nhanh chóng xâm lấn máu, não

cũng sẽ không bị khống chế ảo tưởng mình muốn người kia nhất, Tập đoàn K làm vì người đứng đầu súng đạn Nga, không ngờ đoạn thời gian trước bị

trộm rồi." La Sinh Kiệt cười: "Cậu nên biết là ai trộm nó đi rồi."

Hạ Thiệu Nhiên mặt đen móc chi phiếu cùng bút từ trong túi áo ra, trên chi phiế