
"Báo cáo đội trưởng ,đã thuận lợi đón được chị dâu."
Ngô Ngôn làm sao để ý đến hắn ,thân thủ sớm đã đi đến xe mở cửa ra ,cẩn thận giúp Chu Lăng xuống xe.
Chu Lăng trên mặt còn đỏ ửng ,ngửa đầu nhìn về phía chồng :"Ngô Ngôn'.
"Tiểu Lăng ,trên đường có thuận lợi không ? Tiểu tử này thích tăng tốc độ ,không có dọa đến em đi?
Chu Lăng còn không có trả lời ,chợt nghe thấy tiếng ồn ào ở bên cạnh :"Ai nha ,ai nha ,đau lòng ,thật đau lòng a !"
"Đội trưởng ,hôn một cái đi."
"Hôn sâu ,cách thức tiêu chuẩn là phải hôn sâu a!"
Chu Lăng quay đầu lại ,mới phát hiện xung quanh ,không biết từ khi nào
nhiều người đã vây đến đây ,tất cả đều mặc màu phục quân nhân.
Cô ngượng ngùng ,đỏ mặt cúi thấp đầu.
Ngô Ngôn thấy cô ngượng ngùng ,quay đầu quát :
"Tất cả chạy một vòng cho tôi ,mỗi người năm km "Tất cả các chiến sĩ đều lập tức giải tán ,rồi mới ra sau cốp xe lấy hành lý nói ,
"Tiểu Lăng ,đi , nhà ở đã xin lên trên rồi ,chúng ta bây giờ về nhà." Ngô Ngôn một tay kéo hành lý ,một tay nắm tay cô dâu ,hướng đến khu nhà
tầng ,về sau anh cũng là người có vợ ,mỗi ngày đều ở bên mình ,có thể
nhìn thấy ,có thể nói có thể ôm ngủ...
Hai người đi qua sân huấn luyện ,Chu Lăng tò mò nhìn các chiến sĩ đang tập luyện ,mà đội ngũ chiến sĩ cũng tò mò nhìn cô .
Ngô Ngôn bước chân càng lúc càng nhanh ,Chu Lăng cơ hồ bước theo không kịp ,chỉ có thể dùng sức túm túm cái tay bị anh nắm hỏi :
"Ngô Ngôn ,anh có phải hay không công việc bề bộn nhiều việc ? không thì có thể nhờ ai dẫn em đi đến chỗ ở .'
Ngô Ngôn khó hiểu nói :"Không vội a ,công việc làm cũng xong ,không có việc gì ."
"Không vội sao còn đi nhanh như vậy ?Rõ ràng trước kia anh không như vậy ,em bây giờ đang mặc váy còn đi giầy cao gót nữa."
Ngô Ngôn vội vàng đi chậm lại ,thật có lỗi nói :"Thực xin lỗi ,anh không
chú ý ,em mệt mệt mỏi sao?" sau đó nhìn chằm chằm vào đôi chân cô.
Chu Lăng liếc trắng mắt một cái :"Không có việc gì ,chính là theo không kịp ,dễ dàng sẽ bị ngã .Anh làm sao vậy?"
Ngô Ngôn ho khan một tiếng nói "
"Về sau không cần mặc váy ngắn như vậy ,nơi này là bộ đội ảnh hưởng không tốt ."
Chu Lăng không nói gì ,váy của cô tuy rằng chỉ qua đùi một chút ,nhưng so
với những người khác vẫn còn thua xa ,người ta chỉ mặc váy ngắn đến qua mông một chút , tất cả cũng đều bị lộ hết ra ngoài.
Nhưng cô đây mặc váy còn đi cả tất chân nữa ,không hở trên cũng không hở dưới ,thịt cũng không lộ ra ,như thế nào ảnh hưởng không tốt?
Cô rất thích mặc váy ngắn a, sẽ không phải là ở bộ đội không được mặc váy đi chứ?
Ô ô ô....Đã nói không thể tùy quân sao ,ngay cả măc quần áo cũng không thể tùy ý mình .
Ngô Ngô xem cô đem cái miệng to đến độ có thể nhét được quả quýt vào ,thừa
lúc hành lang không có người ,cúi đầu nhanh tróng hôn xuống miệng cô một cái ,trấn an nói :
"Em mặc váy dài đẹp hơn ,dáng người lại thon thả cao dáo ,nhìn giống như tiên nữ."
Chu Lăng đỏ mặt ,liếc trắng mắt "Này học được ở đâu mà dịu dàng như vậy? Nhưng em thích mặc váy ngắn ,vừa mát mẻ lại vừa đẹp."
"Tiểu Lăng không phải nói "nữ vì duyệt mình giả dung sao"( nghĩa là con gái
làm đẹp vì người mình yêu) Anh thích em mặc váy dài ,đi ra ngoài còn có
chút mặt mũi , nếu em thích mặc váy ngắn ,thì mặc ở nhà được không ?(
không ngờ anh Ngôn cũng bá đạo phết)
Chu Lăng cơ hồ tức giận đến muốn học máu .Này có ý tứ gì đây ? là nói cô mặc váy ngắn khó coi sao ?
Vóc dáng cô tuy không cao ,nhưng cũng cân đối ,chân cũng không tính sấu
,mặc váy ngắn đi giày cao gót ,ai cũng khen chân cô đẹp a ?
Thế nhưng bây giờ bị người kia ghét bỏ...
Ngô Ngôn lại không chú ý mình đã nói sai , đi đến trước cánh cửa phòng thứ nhất ở tầng ba ,lấy ra cái chìa khóa mở cửa nói:
"Đến ,về sau chỗ này chính là nhà của chúng ta ,em xem xem còn thiếu cái gì ,ngày mai anh cùng em đi mua ."
Chu Lăng thần sắc lạnh nhạt ,đem phòng ở nhìn một vòng ,đồ đạc tuy rằng đơn giản ,nhưng đều đầy đủ hết ,tủ lạnh ,máy giặt cũng có cả ,tròng phòng
tắm cũng có nước ấm ,ngay cả trên giường chăn ga gối đệm đều có , lại là mới tinh , cô không nói gì ,cầm quần áo vào phòng tắm rửa
Lúc cô tức giận là không rống to kêu to ,mà chính là lạnh lùng thản nhiên ,không muốn nói.
Ngô Ngô có chút kỳ quái ,ngơ ngác đứng ử phòng khách ,không biết vì sao cô tức giận (tại anh chứ sao)
Chu Lăng tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra ,liền thấy Ngô Ngôn ngồi
trên ghế sô pha mà ngủ thiếp đi ,trên mặt còn mang theo mệt mỏi .
Chu Lăng có chút đau lòng ,anh là bộ đội đặc chủng ,nhiệm vụ không biết là
có bao nhiêu nguy hiểm có bao nhiêu vất vả ,vừa trở về lại làm thêm ca
đêm viết báo cáo ,kết thúc công việc ,không có thời gian chiếu cố bản
thân ,vừa rồi thật là không nên tức giận với anh.
Cô xoay người vào phòng ngủ ,mở tủ lấy ra cái chăn mỏng ,gấp đôi lại nhẹ nhàng đi đến đắp lên trên người anh .
Không nghĩ vừa tới gần ,cổ tay đã bị bắt lấy ,sức lực thật mạnh ,cơ hồ muốn
bẻ gãy tay cô là chuyện rất đơn giản ,mà bây giờ Ngô Ngôn cũng đã mở to
mắt ngồi ngay ngắn trên sô pha.
Lúc này ,cô mới cảm giác được đau đớn ,kêu lên.
Ngô Ngôn cũng bị tình huống