Insane
Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325625

Bình chọn: 8.5.00/10/562 lượt.

cái ,tay đã bị Ngô Ngôn kéo trở về ,cô tức giận ,quay

đầu muốn kháng nghị ,lại thấy sắc mặt Ngô Ngôn tái nhợt :

"Anh làm sao vậy ?Chỗ nào không thoái mái sao?"

Ngô Ngôn gắt gao mím môi tỏ vẻ rất tức giận :"Tay của em còn muốn nó nữa không?"

Chu Lăng khóe miệng cười :"Làm sao có thể ,chó chó thực nghe lời mà, được

rồi được rồi ,đừng lo lắng ,em bây giờ không phải không có việc gì rồi

sao."

Cô nói xong vỗ vỗ cánh tay Ngô Ngôn ,lại xoay người cùng con chó béc giê màu đen tiếp tục tương thân tương ái.

Ngô Ngôn dở khóc dở cười ,chíhh muốn nói cái gì ,di động lại đột nhiên vang lên ,Chu Lăng cùng chó chính là chơi đùa cao hứng ,cũng không chú ý

,chỉ nghe thấy anh nói vài câu "là" ,sau đó nói có việc phải đi ,cô cũng không để ý gật gật đầu ,vẫy tay nói :

"Đi thôi đợi lát nữa tự em trở về ,anh cũng đi đi rồi trở về sớm ."

Chu Lăng lưu luyến tạm biệt con chó ,sắc trời cũng đã tối đen ,cô cười với

chiến sĩ rồi cáo biệt ,tự mình đi dọc theo con đường vừa đến đây ,trở về khu nhà ở .

Đi đến dưới khu nhà ,Chu Lăng đột nhiên nhớ tới mình vội vàng đi lên đã quên không lấy chìa khóa.

"Thật là chán ghét ."Cô than thở xoay người chuẩn bị tìm Ngô Ngôn lấy cái

chìa khóa ,đi hai được bước thì dừng lại ,cô lại không biết văn phòng

Ngô Ngôn làm việc ở đâu .

Nhắc tới đại đội đặc chủng ,nơi này cũng không nhỏ ,lúc này trời lại tối ,cô như thế nào đi tìm người đây?

Hơn nữa ở đây là đại đội đặc chủng ,không biết có thể được đi lại tự do không nữa.

Mà cũng không thể ở tại đây chở anh xem ? Cũng không biết anh bao giờ mới

trở về .Nghĩ tới nghĩ lui ,chỉ có thể nhìn xem có thể hay không gặp tới

chiến sĩ nào đó ,nhờ xem tìm hộ Ngô Ngôn .

Thật là lúc cần đến

thì không thấy môt ai ,lúc không cần thì xuất hiện một đống người .Chờ

nửa ngày cũng không thấy một bóng người ,liền ngay cả ngày thường thường có thể thấy tuần tra ,nhưng bây giờ lại cũng không có thấy .

Cũng không biết bao lâu ,tuy rằng Chu Lăng cảm thấy ít nhất phải nửa tiếng

,nhưng nơi này phòng thủ nghiêm ngặt ,đại khái là năm hay sáu phút , rốt cục Chu Lăng cũng thấy một nhóm an ninh đi đến . Cô vội nhanh chóng

bước tới nói :"Chào mọi ngươì."

Một người trong nhóm chào hỏi :"Xin chào chị dâu , chị dâu có chuyện gì sao?"

Chu Lăng cảm thấy chỉ một việc nhỏ mà làm phiền người ta ,không được tốt cho lắm ,nhưng lại không có biện pháp ,đành phải nói:

"Mọi người có biết văn phòng nhị trung đội trưởng Ngô Ngôn ở đâu không ?Tôi đi ra ngoài không có mang theo chìa khóa ..."

Mấy ngươì trong nhóm trật tự an ninh liền đều nở nụ cười ,một người cầm đầu trong nhóm nói :"Tiểu Trương cậu đến chỗ nhị trung đội trưởng một

chuyến ."

Là một người khoảng hai mươi tuổi gật đầu lên tiếng rồi bỏ chạy bộ .Chu Lăng không phải là người hay bắt chuyện với người xa lạ ,nhưng theo chân bọn họ đứng ở cùng chỗ này mà không nói lại cũng có

chút xấu hổ ,chỉ phải cố gắng hỏi thăm này nọ vài câu .

Đợi đến

khoảng mười phút ,thì tiểu Trương trở lại ,nói :"Chị dâu ,em không có

tìm được phó trung đội trưởng ,người trong đội của nhị trung đội trưởng

nói anh ấy cùng đại đội trưởng cùng nhau lái xe ra ngoài."

Chu

Lăng há to miệng ,bây giờ trời càng lúc càng tối điện thoại lại không

gọi được ,cửa nhà thì không vào được ,làm sao bây giờ ?

Tựa hồ

ông trời dường như còn ngại cô còn chưa đủ thê thảm hay sao ,mà còn bắt

đầu đổ mưa suống đây ,cũng may mưa cũng không lớn ,nhưng phải đi tìm chỗ trốn mưa .

Người cầm đầu đội trật tự an ninh tự mình quyết định

thật nhanh :"Chị dâu ,không bằng dẫn bọn em đến chỗ ở xem ,nếu ổ khóa

không phức tạp thì có thể mở được ,trong đây có tiểu Lưu là có tài mở

khóa rất tốt."

Chu Lăng mừng rỡ hỏi:"Như thế thì thật tốt quá ,vậy làm phiền mọi người ."

Tiểu Lưu quả nhiên rất nhanh ,cậu ta dùng một cây sắt nhỏ chỏ vào ổ khóa

,không biết làm sao chỉ xoay vặn hai cái ,khóa cửa đã bị mở ra .

Không đợi Chu Lăng mời mọi người vào uống trà ,cả nhóm liền lấy cớ còn đang

trong giờ làm việc ,cúi chào rồi đi .Chu Lăng vào nhà đóng cửa lại ,đổi

dép đi vào tắm rửa ,rồi đi ra ngồi viết truyện.

Sắp sửa đến giờ

đi ngủ rồi ,mà Ngô Ngôn vẫn chưa trở về ,Chu Lăng do dự một lúc lâu ,đem bàn uống nước trong phòng khách chuyển đến trước cửa dựa vào ,sau đó

thử đẩy cửa xem qua ,thế này mới nhẹ nhàng thở ra ,trở về phòng ngủ .

Chu Lăng bị tiếng nổ làm cho bừng tỉnh ,cô trong phút chốc ngồi xuống ,lại

phát hiện trước mắt một mảnh tối đen ,trời vẫn còn chưa sáng .

Qua vài giây ,mới thích ứng ,thì liền thấy bóng đen trước cửa chợt lóe ,tiếp sau đó đèn được bật sáng .

"Em làm cái gì ?"Ngô Ngôn đứng ở trước cửa ,thấy vợ bình yên ngồi ở trên

giường ,thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời lại không nhị được tức giận :

"Lấy bàn uống nước ngăn ở trước cửa làm gì?"

Chu Lăng đột nhiên bị ánh sáng chiếu vào không mở ra được mắt ,đành lấy tay che mắt,nói :"Ổ khóa kia chỉ cần tùy tiện lấy cái gì cho vào cũng mở

được ,em lo lắng .Mà mấy giờ rồi bây giờ anh mới trở về ,thời điểm lúc

anh đi lại không đưa chìa khóa cho em ,hại em thiếu chút nữa không vào

được nhà ,may là có một ngườ