Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325693

Bình chọn: 10.00/10/569 lượt.


thường đem ảnh đứa nhỏ chụp lại ,quay gửi đến để bà xem ,người này a

,tuổi lớn lại càng thích đứa nhỏ ,hơn nữa bé Phúc Binh nuôi như vậy cũng không mập mạp ,lại thích cười ,nhìn liền thích .Này đều đã nhận nuôi

,bà cũng chỉ tốt nhận .

Chu Lăng biết lão mẹ có tâm tư ,lấy trong tủ lạnh vài quả táo nhỏ đưa cho bé Phúc Binh ăn, rồi hướng lão mẹ cười

nói :"Con là chờ mẹ về hưu ,con không chăm được trẻ con ,nên chờ mẹ về

hưu đến lúc đó tốt xấu gì đều nhờ mẹ ."

Lão mẹ liếc mắt trừng cô

một cái ,nghĩ còn phải chờ hai năm nữa ,càng nghĩ càng thấy tâm ngứa

ngáy khó nhịn ,liền hỏi :"Nếu không mẹ về hưu trước ."

"Đừng

,"Chu Lăng vội nói ,"Muốn về hưu trước thì phải chấp nhận bị trừ hai

mươi phần trăm .Hiện tại bé Phúc Binh vẫn còn bé ,chờ lúc mẹ về hưu ,bé

cũng đã năm tuổi ,đến lúc đó muốn sinh cũng vừa vặn .Con đã làm sẵn kế

hoạch tốt lắm .trước tiên chuẩn bị chờ nửa năm ,chờ mẹ về hưu nói không

chừng lúc đó cũng đã mang thai ,vừa vặn mẹ có thể chiếu cố con và đứa

nhỏ thật tốt ."

Lão mẹ cũng không nói gì nữa ,tiếp đón Ngô Ngôn ,giúp bé Phúc Binh uống nước hoa quả ,xoay người vào phòng bếp làm cơm.

Chu Lăng thoải mái dẫn theo bé Phúc Binh đi thăm người thân ,bọn họ đều sớm biết chuyện này ,tuy rằng không tán thành ,nhưng hiện tại ván đã đóng

thuyền ,cũng không nói thêm gì nữa .Chỉ có chị họ người có quan hệ tốt

nhất với cô tránh không được lo lắng :"Chờ lúc bé lớn lên ,biết chính

mình không phải con của em ,trong lòng chỉ sợ..."

"Đừng loa lắng

,"Chu Lăng cười nói ,"Tuy em nhận nuôi nhưng làm giấy tờ vẫn không sửa

họ bé ,chờ lúc bé lớn cũng có thể biết được tình hình thực tế .Chỉ cần

em thật lòng chăm sóc đối sử tốt với bé ,rồi tự nhiên bé cũng đối tốt

với em .Ở trung với bé này cũng đã được mấy tháng ,cũng không phải là

loại bạc tình nghĩa."

"Trong lòng em nghĩ vậy là tốt rồi ,mẹ kế

cũng không tốt làm ,mẹ nuôi cũng không dễ làm ,hơn nữa đứa bé kia là con của chiến hữu Ngô Ngôn ,nếu là có cái gì chiếu cô không chu toàn ,hoặc

là tương lai tính cách có gì lệch lạc ,chỉ sợ Ngô Ngôn trách em ."Chồng

của chị họ cũng là quân nhân nhưng đã chuyển nghề ,chị họ đối với quan

hệ chiến hữu của bọn họ như thế nào cũng có vẻ rõ ràng .

mấy

người anh chị họ cũng đều có con hết ,lớn nhất là mười tuổi ,nhỏ nhất là hai ,ba tuổi ,bé Phúc Binh liền theo chân bọn họ đi chơi ,mỗi ngày ăn

xong điểm tâm sẽ nói :"Mẹ ,con muốn đi theo An An ca ca đi chơi ...Quả

táo này cho ngôi xao muội ăn ..."

Xem tiểu tử kia ham chơi a ,Ngô Ngôn liền vụng trộm thương lượng với Chu Lăng :"Chúng ta đi ra ngoài du lịch vài ngày đi ?để hưởng mấy ngày của thế giới hai người ."

Chu Lăng do dự nhìn xem bé Phúc Binh :"Tiểu tử sẽ không nghĩ chúng ta vứt bỏ bé đi ?"

"Làm sao có thể ,con cũng không phải bị cha mẹ vứt bỏ ở cô nhi viện ,hơn nữa anh thấy con ở nơi này với ba mẹ cũng thật tốt đi."

"Nếu không chúng ta hãy hỏi qua con một chút ,xem con có thể cùng chúng ta

đi du lịch không hay là ở nhà cùng chơi với các ca ca và muội muội?"

Chu Lăng nhân tiện nói :"Nhiệm vụ này liền giao cho anh ,hai người là "Nam nhân " Trong lúc đó trao đổi tốt hơn ."

Chu Lăng không có ở lại nghe bọn họ "Nam nhân " nói chuyện ,chỉ biết là

không bao lâu hai cha con nắm tay nhau theo trong phòng tắm đi ra .Ánh

mắt bé Phúc Binh hồng hồng ,đi về phía cô làm nũng muốn cô ôm . Chu Lăng đau lòng ôm bé lên ,ôm lấy tiểu tử kia nói :"Phúc Binh ngoan ,mẹ thích

nhất là Phúc Binh, không khóc a."

Bé Phúc Binh ôm cô cô ,khụt khịt nói :"Phúc Binh là nam tử hán ,sẽ không khóc."

"Phúc Binh thật dũng cảm." Ngô Ngôn nói,"Đến tự con nói cho mẹ biết ,con lựa

chọn theo ba mẹ đi du lịch ,hay là ở nhà cùng chơi với ca ca muội muội

."

"Mẹ,"Bé Phúc Binh lại khụt khịt ,"Con muốn ở nhà chơi cùng với ca ca muội muội ." Nói xong ,miệng cười lên .

Chu Lăng nghi ngờ nhìn Ngô Ngôn :"Anh nói gì với con ?" Bình thường đứa nhỏ sẽ lựa chọn đi ra ngoài cùng a ?Ngô nói cười lắc đầu . Chu Lăng liếc

trắng mắt ,ôn nhu nói "Phúc Binh ,nếu con muốn đi ,ba mẹ rất vui mừng

mang con cùng đi ."

Bé Phúc Binh nghe vậy do dự một chút ,quay đầu nhìn thoáng qua ba ,lắc đầu nói :"Con ở nhà chơi với ca ca muội muội ."

Thấy bé kiên trì ,Chu Lăng cũng đành từ bỏ ,qua đi vụng trộm hỏi Ngô Ngôn

:"Rốt cuộc anh cùng con đã nói cái gì ? Đứa nhỏ này phản ứng thật kỳ

quái ."

Ngô Ngôn chỉ nói qua loa ,chính là không trả lời .

Hai người nói là liền làm ,rất nhanh liền quyết định đi Hải Nam chơi vài

ngày ,đi chơi biển rồi ăn hải sản .Thu thập hành lý ,còn chưa kịp xuất

phát ,thì có khách đến nhà .

Người đến là anh họ của Chu Lăng con của dì .Dì so với lão mẹ lớn hơn mười lăm tuổi ,dì lấy chồng sớm ,sinh

cũng sớm ,anh họ so với lão mẹ chỉ kém một tuổi mà thôi .Nhà dì đều có

điểm là yêu phú ngại bần ,Chu Lăng là không thích người nhà này ,bình

thường cũng không hay đến ,hôm nay anh họ đột nhiên vào cửa Chu Lăng

không khỏi có một dự cảm xấu.

Anh họ là vì con của anh mà đến

.Con của anh ,cũng chính là cháu của Chu Lăng năm nay cũng hai sáu tuổi

,tốt nghiệp trung học xong là đi làm binh ,hai


Polaroid