
thích đều gặp mặt ,uống xong ly trà liền đứng lên nói :"Cháu dẫn vợ con đi dạo xem nhà cũ ."
Nhà Ngô Ngôn ở cách vách ,là ngôi nhà cũ ba gian ,là năm đó ở đơn vị ba Ngô Ngôn góp vốn mua nhà ở ,tuy rằng không có bất động sản ,cũng không thể
qua tay bán đi ,nhà ở này vẫn là thuộc của Ngô Ngôn .
Tường nhà
màu trắng đã ố vàng ,đồ dùng cũng đầy tro bụi ,trên tường là ảnh chụp ba mẹ Ngô Ngôn ,bức ảnh cách lớp thủy tinh đầy tro bụi hướng bọn họ mỉm
cười .Bức ảnh này kỳ thật Chu Lăng cũng đã thấy qua ,ở trên bàn làm việc của Ngô Ngôn .
Ngô Ngôn đi đến bên tường ,đem khung ảnh tháo
xuống dưới ,Chu Lăng vội vàng lấy khăn tay đưa anh .Anh tinh tế đem
khung ảnh lau sạch không nhiễm một hạt bụi nào ,lại đem khối vách tường
loang lổ xoa xoa ,thế này mới đem khung ảnh treo trở về .
Chu
Lăng tìm phòng vệ sinh ,nhìn xem còn không có chậu đựng nước ,lớn tiếng
nói :"Ngô Ngôn ,chúng ta đem nơi này quét tước lại một chút đi ?Dù sao
cũng không có việc gì ...Còn có thể đem chăn gối ra phơi nắng một ngày
,buổi tối có thể ở chỗ này ."Cũng đỡ phải đến nhà cô của anh ở ,cô thật
sự không thích ở nhờ nhà một người xa lạ ,hơn nữa vẫn là cái loại này
không tốt người xa lạ .
Trong lòng Ngô Ngôn giật mình ,nhìn kia
tro bụi thật dày ,lo lắng hỏi :"Em ngồi xe lâu như vậy ,đều đã mệt mỏi
,hay là thôi đi ."
"Nơi này là nhà của anh nha ." Chu Lăng cười nói ,"Em không sao ,không phải là chỉ quét tước dọn vệ sinh thôi sao ."
Ngô Ngôn vẫn là không đành lòng để cho cô mệt mỏi ,hôm nay cô cũng đã đủ
mệt ,huống chi cô cũng không phải là người làm giỏi việc nhà ,quay đầu
đừng để mệt mà thân thể bị thương :"Nếu không chúng thuê người làm công
theo giờ đến đây làm đi ?"
"Đây là ở nông thôn ,làm gì có người
làm công theo giờ a ."Chu Lăng đã tìm được cái xô đựng nước ,lại tìm lấy cái khăn lau ,"Từ hồi em làm vợ đến bây giờ đây là lần đầu tiên đến nhà anh ,dù sao cũng phải làm cái gì đó a ,làm cho ba mẹ anh nhìn thấy em
là người hiền lành ,vui mừng vì anh cưới được một người vợ tốt ."Cô nói
xong liền nở nụ cười ."Tốt lắm ,mau làm đi ,quay đầu đừng để tới muộn.
Ngày hôm sau chính là lễ cưới của Chu Thành Tựu ,trong nhà đều là người
người đến giup đỡ. Ở nông thôn muốn làm tiệc rượu gì đó ,là hàng xóm
cùng nhau đến giúp đỡ ,cả ngày cũng đều ở lại đây uống rượu nháo động
phòng ,rất náo nhiệt .
Ở ngoài chú anh vẫn đối với anh lấy lòng
,trong ánh mắt mang theo áy náy .Ngô Ngôn biết chú anh là làm mọi việc
vẫn nghe theo thím ,huống chi sự tình cũng đã đều trôi qua mười năm
,trong lòng tuy có bao nhiêu oán chú không giúp đỡ lo tang sự cho anh
trai chị dâu ,oán hận cũng không có lớn như vậy ,chính là muốn nói thân
tình cũng không có ,chỉ thản nhiên ứng phó ,không thân thiết cũng không
vô lễ .
Mà cô dượng của anh việc xoay quanh ,tuy có tâm lấy lòng
Ngô Ngôn ,mở miệng là nói đến tiền ,nề hà này nọ ,rồi chỉ trơ mắt nhìn
Ngô Ngôn cho một cái hồng bao thật dày ,ăn qua tiệc rượu là liền chạy
lấy người .
"Anh cho bao nhiêu tiền ?" Chu Lăng tò mò hỏi .
"Một vạn ,xem như rất mừng rỡ đi ."Ngô Ngôn một bên đùa với tiểu tử kia ,ra
vẻ hoàn toàn không để ý đến chuyện gì ,nhưng Chu Lăng lại cảm thấy đại
khái anh sẽ không trở về .
Đến thị trấn mua ít đặc sản ,một nhà ba người cũng không quay lại mà đi
thẳng đến nhà ga .Chu Lăng cố ý không gọi điện về nhà báo trước cho lão
ba lão mẹ ,dù sao hiện tại là nghỉ hè ,lão ba lão mẹ cũng không thường
đi ra ngoài ,khẳng định là ở nhà .
"Hi, chào buổi sáng ,lão ba
lão mẹ !" Chu Lăng nhìn biểu tình kinh hỉ của hai người ,a ra một cái
tươi cười thật to ,"Kinh hỉ đi "?
Lão mẹ tát một cái chụp đầu cô :"Trở về cũng không lên tiếng báo trước ,nếu chúng ta không có ở nhà thì làm sao ?"
Chu Lăng vô tình nói :"Hai người so với con còn trạch hơn ,không ở nhà thì đi chỗ nào ?"
Lão mẹ không để ý tới cô ,tiếp đón Ngô Ngôn tiến vào ,nhìn đứa nhỏ trong
lòng anh hỏi :"Đây là bé Phúc Binh đi ?Đến đây để bà ngoại ôm một cái ."
Chu Lăng liền dạy tiểu tử kia :"Đến gọi bà ngoại ,đây là ông ngoại ."
Bé Phúc Binh so với trước kia sáng sủa hơn nhiều ,hơn nữa khi ở điện thoại khi nói được nhiều thứ ,quả nhiên liền cho một cái khuôn mặt tươi cười
thật to ,gọi :"chào bà ngoại ,chào ông ngoại ." Bị bà ngoại tiếp nhận ôm vào trong ngực hôn mấy cái ,cũng không giãy dụa ,chính là nhìn Chu Lăng ,một bộ dáng nhẫn lại .
Chu Lăng buồn cười nói :"Mẹ đem cháu để trên mặt đất ,để tự mình chơi đi ,nặng như vậy ,trời lại nóng ,mẹ cũng không sợ mệt ."
"Tôi khó khăn lắm mới có đứa cháu ngoại ,ôm một cái còn không được sao ?Cô
lại không nhanh nhanh sinh cho tôi một đứa ."Lão mẹ hầm hừ liếc trắng
con gái một cái .Lúc mới bắt đầu bà nghe nói con gái muốn nhận nuôi con
người khác về nuôi ,khẳng định là không đồng ý ,nuôi dưỡng đứa nhỏ không nói phải muốn bao nhiêu tinh lực ,chi phí cũng nhiều .Nhưng đây là con
của chiến hữu Ngô Ngôn đã hy sinh ,bà cũng biết ở bộ đội cũng rất nhiều
chuyện ,Chu Lăng cũng đồng ý thu dưỡng ,bà cũng không muốn con gái cùng
Ngô Ngôn cãi nhau ,cũng có chỉ thể quên đi .
Sau Chu Lăng lại