
Lăng tạm thời vẫn chưa thoải mái
được ,sao lại còn đợi đến tháng chín mới khai giảng ,tạm thời cô vẫn là
tự mình dạy bảo bé một chút này nọ .Cũng may đến lúc này đã là thàng sáu ,thời gian cũng không dài quá .Lúc này thời tiết đã dần nóng lên ,nhóm
tẩu tử liền đem bọn nhỏ chuẩn bị làm hoạt động giáo dục ở trong phòng
,bọn nhỏ cùng nhau chơi ,còn mấy người các cô thì ở một bên ngồi quạt
mát nói chuyện phiếm làm ít thủ công .Ở phụ cận thôn Lý có người mở
xưởng làm đèn màu cùng ghế dựa ,làm linh kiện có thể kiếm mấy chục đồng
,nhóm tẩu tử thấy mùa hè ngày dài ,dù sao cũng không có việc gì ,mấy
người cùng đi lấy đồ về làm .
Chu Lăng là rất phiền chán làm loại này thủ công ,làm cái này gian nan không bằng cô đi xem mấy quyển sách . Có mấy người tuổi trẻ một chút ,bằng cấp cao chút cũng không muốn làm ,liền cùng Chu Lăng tráo đổi sách cho nhau cùng xem ,rồi ngẫu nhiên
liền thảo luận vài câu về nội dung tiểu thuyết .Nghe thấy Chu Lăng viết
tiểu thuyết ở trên mạng ,liên tục truy vấn bút danh của cô .Chu Lăng
không thích đem chuyện trên mạng liên hệ đến trong hiện thực ,chỉ nói
qua một chút ,rồi rời đi đề tài cùng mọi người nói chuyện khác.
Đảo mắt là đã đến tháng tám ,gần nhất khônng có làm nhiệm vụ gì ,không có
diễn tập ,huấn luyện cũng bình thường .Ngô Ngôn nghĩ tới nghĩ lui ,vẫn
là quyết định về nhà một chuyến ,thứ nhất là tham gia đám cưới của em họ ,thứ hai là mang Chu Lăng đi xem nơi anh lớn lên ,mang cô đi gặp ba mẹ .
Xin nghỉ đông rõ ràng, sự việc xong xuôi ,một nhà ba người liền đi thành
phố J ,mang bé Phúc Binh đi gặp ông bà ngoại .Xin phép coi như thuận lợi ,đến mười giờ ,bọn họ đem hành lý lên xe lửa .
Đây là lần đầu
tiên bé Phúc Binh ngồi trên xe lửa đi chơi ,ngồi trên xe luôn luôn hưng
phấn mà chạy tới chạy lui ,cũng may lần này người đi xe lửa không nhiều
lắm ,lại là toa xe giường nằm ,Chu Lăng chỉ dặn dò bé không được ầm ỹ
đến người khác ,không được chạy ra sau toa xe ,sau đó liền theo bé đi.
Xuống xe lửa ,lại chuyển sang ngồi ô tô ,đến một thị trấn sau lại vòng vèo
một một tuyến xe ,thế này mới xem như đến nhà Ngô Ngôn .Chu Lăng vừa
nóng vừa mệt ,cả người đều mệt mỏi ,bé Phúc Binh tình thần vẫn vui vẻ
được đi ra ngoài đến địa phương mới mẻ xa lạ làm cho bé ríu rít không
ngừng ,cái miệng nhỏ nhắn cơ hồ sẽ không ngừng quá .Ngô Ngôn ôm bé vào
trong ngực ,kiên nhẫn trả lời những vấn đề của bé ,thỉnh thoảng lại hỏi
một chút Chu Lăng có muốn uống nước hay không ,có choáng váng đầu hay
không...
Này một nhà ba người ,người chồng cao lớn cẩn thận ,vợ
thì như chim nhỏ nép vào người ,đứa nhỏ hoạt bát đáng yêu ,lại đều là
người xa lạ ,lập tức liền khiến cho người qua đường chú ý .Ven đường có
một người đồng dạng cao to ,mặc quân trang nhìn bọn họ ,do dự kêu lên
"Anh họ "
"Chu thành tựu ?" Ngô Ngôn cũng kinh ngạc ,"Em cũng tham gia quân ngũ ?"
Chu Lăng nhìn nhìn huy chương ở vai cậu ta ,là cấp sĩ đi .Cô vẫn duy trì lễ phép mỉm cười ,chờ Ngô Ngôn giới thiệu cho bọn họ .Làm quen lẫn nhau
,sau đó Chu Thành Tựu dẫn bọn họ hướng đi vào trong nhà ,một bên nói
chuyện cùng Ngô Ngôn hỏi thăm chuyện tình những năm gần đây .Chính là đi đến một nửa ,cậu ta do dự trong chốc lát ,cười nói :"Anh họ ,thật không ngờ a ,đã là trung tá ,anh năm nay đại khái cũng chỉ ba mươi đi? Bình
thường tuổi này có thể lên tới thiếu tá cũng không sai biệt lắm ."
Ngô Ngôn cười nói :"Anh học nghiên cứu sinh ,thi điểm cao chút ."
"Làm sao có thể đâu ,tốt nghiệp nghiên cứu sinh đi ra cũng liền là thượng úy ,so với người ta trễ đi ra vài năm ,kỳ thật cũng không sai biệt lắm
."Cậu ta nhìn nhìn Chu Lăng ,không nói thêm gì đi nữa . Nhưng Ngô Ngôn
cùng Chu Lăng lại đều hiểu được ý tứ của cậu ta .
Quân hàm bình
thường đều là tự mình tăng đi lên ,đặc biệt là tăng lên hoặc là có hậu
trường ,hoặc là lập công lớn .Hiện tại là thời kỳ hòa bình ,trên cơ bản
cũng chỉ có thể dựa vào hậu trường phía sau . Mà bên cha mẹ Ngô Ngôn
không có người nào ở bộ đội ,nói cách khác ,hậu trường phía sau của anh
chỉ có thể là phí bên vợ .
Ngô Ngôn mặt trầm xuống dưới ,cau mày
tưởng muốn nói gì ,nhưng vẫn lại trầm mặc .Chu Lăng lo lắng huých chạm
vào cánh tay anh,làm cho anh nhìn đến ánh mắt mình đang an ủi .Ngô Ngôn
đã ở cánh tay cô giúp đỡ một phen ,ý bảo chính mình không có việc gì ,để cho cô không cần lo lắng .
Chu Thành Tựu không có chú ý tới bọn
họ trao đổi ánh mắt ,ngược lại nghĩ đến chính mình ở bồ đội. Cậu ta tốt
nghiệp trung học ,liền ở bên ngoài đi làm công hai năm sau đó mới vào
bộ đội , hiện tại là sĩ quan thứ năm năm ,tiếp qua một năm nữa là phải
chuyển nghề ,nhị kỳ thăng tam kỳ là rất khó .Bởi vì không có bằng cấp
,đi ra ngoài cũng có thể làm ruộng ,cậu ta liền đem hy vọng đặt ở thăng
tam kỳ thậm chí là làm thượng .Nhưng danh ngạch phi thường hữu hạn ,cậu
ta không tinh thông không hậu trường ,hy vọng chỉ là xa vời .
Nói chuyện rốt cục đến cửa nhà ,là ngôi nhà mới ba tầng ,cô dượng đều ở nhà ,còn chú thím ,thấy Ngô Ngôn liền vội vàng chào đón ,tươi cười lộ cả
nếp nhăn.
Ngô Ngôn cùng họ hàng thân