Polaroid
Ông Xã Quaí Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Ông Xã Quaí Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327922

Bình chọn: 9.00/10/792 lượt.

n đẩy Cố Chiêu Ninh ra, trách cứ cô không chịu ăn uống, chăm sóc bản thân.

“Nào có, vẫn cường tráng như trước” Cố Chiêu Ninh làm bộ cong cánh tay, khoe cơ bắp.

“Ngốc ạ, thôi vào đi”

“Không phải uống trà sao?” Thấy Mạc Nhan lôi mình vào một quán café rất lịch sự, cô có vẻ ngạc nhiên.

Mạc Nhan không nói gì, tự nhiên lôi cô đi, sau khi ngồi xuống một chiếc ghế dài mới nói “Uống trà… không phải gu của mình” Mạc Nhan từ trước đến

giờ không thích uống trà, giơ tay gọi phục vụ, gọi hai chén Lam Sơn.

“Thế nào, cậu với anh ấy tốt chứ?” Mạc Nhan quan tâm, nghe Chiêu Ninh nói

tối nay có hẹn, cô cho rằng hai người đã thực sự vén mây đen thấy mặt

trời, chẳng lẽ núi băng kia đã tan?

“Vẫn thế” Cố Chiêu Ninh cắm đầu uống caphe, nhẹ nhàng trả lời.

“Vẫn thế là thế nào, mình thấy anh ấy đối với cậu rất tốt” vẫn thế là cái

thể loại gì, con nhóc này chuyện gì cũng không muốn nói, khiến cô tò mò

chết.

“Còn có thể thế nào” Cố Chiêu Ninh liếc cô một cái, tự nhiên lại hỏi chuyện này, giữa bọn họ thế nào, trong lòng cô cũng không biết rõ, có lúc Hoắc Thương Châu khiến cô có cảm giác rất yêu cô, nhưng cũng có lúc làm cho cô thấy mình như tàng hình. Loại quan hệ này khiến cho một người chưa từng yêu như cô rối loạn, cô cũng không muốn nghĩ đến, chờ đến khi hợp đồng hết thời hạn, hai người sẽ trở thành người xa lạ như chưa hề có mối quan hệ gì.

“À” Mạc Nhan hiểu, cảm thán một câu rồi cúi đầu uống café. Nhưng lại như đã bỏ qua mất chuyện cần hỏi, cô ngẩng đầu lên “Vậy sau này cậu định thế nào? Có phải cậu đã yêu anh ấy không?” Theo trực giác, lúc Cố Chiêu Ninh nói đến Hoắc Thương Châu, cô có vẻ thất thần.

“Phụt” Ngụm café suýt chút nữa thì phun ra, Cố Chiêu Ninh vội vàng rút giấy ăn lau miệng, cố gắng nuốt xuống. “Tiểu thư! Đừng đùa chứ? Mình mà yêu anh ta á? Núi băng đấy! Mình đang đứng dưới mái hiên, làm sao có thể không cúi đầu” Cố Chiêu Ninh không muốn từa nhận, một khi đã thừa nhận, sau này cô sẽ khổ sở hơn.

“Được rồi, anh ta đẹp trai thế, tâm địa sắt đá, đúng là người thép, đáng tiếc” Mạc Nhan chống cằm buồn bã nhìn Cố Chiêu Ninh, con nhóc này thật không may.

Cuộc nói chuyện của hai người cô tình rơi vào tai một người đàn ông ngồi sau tấm bình phong.

Hoắc Thương Châu nói chuyện điện thoại với Cố Chiêu Ninh xong, đặt một chỗ ăn tối, anh nghĩ muốn uống một ly caphe, một mình đi ra ngoài lại trùng hợp là khách quen của quán caphe nổi danh này. Thật tình cờ, đang định đi rửa tay lại nghe được giọng Cố Chiêu Ninh, ma xui quỷ khiến anh lại dừng chân, đứng sau một tấm bình phong, không thấy cô nhưng câu nói không yêu anh khiến anh liên tưởng tới bộ dạng cô. Mặt xanh mét, tay siết chặt quả đấm, Hoắc Thương Châu vô cùng giận dữ, xoay người đi ra khỏi quán café, ngồi vào trong xe, anh bấm số điện thoại của Cố Chiêu Ninh.

“Anh ta đấy” Cố Chiêu Ninh thấy điện thoại hiện tên Hoắc Thương Châu, thì thầm nói, nhắc tào tháo, tào tháo đến. Hắng giọng một cái cô ấn phím trả lời ‘Alo”

“Tối nay anh có việc” tỉnh bơ nói một câu, qua cửa kính, anh nhìn Cố Chiêu Ninh ngồi trong quán café đối diện bên đường.

“Ừm, vậy anh làm đi” Cố Chiêu Ninh rất thất vọng, nhưng không biểu hiện ra, bình tĩnh trả lời, không có một chút do dự oán trách nào cả.

“Ừ” cúp điện thoại, Hoắc Thương Châu nheo mắt giận dữ liếc nhìn cô, sau đó nổ máy rời đi không thèm quay đầu lại.

“Không tới?” Mạc Nhan nghe Cố Chiêu Ninh nói cũng đoán được cuộc hẹn tối nay bị hủy bỏ.

Cố Chiêu Ninh nhìn con bạn xấu xa này, người ta không đến mà vui vẻ đến vậy “Đúng vậy, đại tiểu thư, tối nay mời cậu một bữa đại tiệc” Cố Chiêu Ninh tức giận nói rồi lại cười liếc cô một cái.

“Tốt quá! Ta muốn ăn món đắt tiền nhất” Mạc Nhan liền vội vàng gật đầu, rốt cuộc đã tóm được phải làm thịt đến nơi đến chốn, dù sao bây giờ Cố Chiêu Ninh đường đường là phu nhân chủ tịch Hoắc Thị rồi.

…………………………..

Hoắc Thương Châu càng nghĩ càng phát cáu, dọc đường đi không biết đã nói bao nhiêu từ “đáng chết”, nghĩ đến những lời cô nói, hơn nữa trong điện thoại lại không chút do dự đáp ứng, Hoắc Thương Châu cảm giác mình thật là ngu, cô chẳng qua kết hôn với mình cũng vì tiền mà thôi. Tại sao mình lại phải thay đổi cái nhìn của cô, bây giờ chẳng phải nên quay lại thái độ ban đầu.



“Bà nội, con sẽ nhớ bà lắm”

Bà nội Hoắc vài ngày trước nhận được điện thoại của chú Thương Châu định

cư bên Anh nên muốn sang đó một thời gian ngắn. Ở đây không khí trong

lành, thích hợp cho người già dưỡng lão, dù sao Hoắc Thương Châu cũng

bận rộn không thể chăm sóc bà nội chu đáo. Bà cũng thấy quan hệ của hai

người cũng có vẻ tốt rồi, cũng muốn cho hai đứa trẻ chút không gian

riêng tư, vì vậy mang theo vú Vương đi Anh.

“Được rồi, nếu nhớ thì sang với bà” Bà nội Hoắc hiền từ nhìn Cố Chiêu Ninh.

Cố Chiêu Ninh hé miệng gật đầu một cái, ngẩng lên thì thấy Hoắc Thương

Châu đi tới, Những ngày qua không biết vì sao cô cảm thấy Hoắc Thương

Châu đã thay đổi, không quan tâm thậm chí nhìn cô cũng bằng ánh mắt lạnh lùng, cô có làm gì đắc tội anh chứ.

“Đi thôi” Hoắc Thương Châu

không thèm để ý Cố Chiêu Ninh, đi tới