
nói. Bởi vậy, thần cũng không thể kết luận Hoàng Thượng bao lâu
có thể tỉnh.”
Dung nhan nháy mắt ảm đạm xuống.
Trình Lân vốn định nói cái gì đó, tầm mắt sau khi tiếp xúc với
Lâm Tư ở bên cạnh Tô Lệ Nhã, cuối cùng vẫn không nói gì.
Tô Lệ Nhã vô lực xua tay nói:“Tiểu Tư, ngươi trước đưa Trình
Lân đi ra ngoài đi!”
Lâm Tư gật đầu, đưa Trình Lân rời đi.
Trong phượng loan điện chỉ còn lại có Tô Lệ Nhã đang ngồi ở
bên giường nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt tuấn tú đang ngủ say cùng Thượng Quan
Hành.
Nhìn vẻ mặt bi thương của Tô Lệ Nhã, Thượng Quan Hành không
đành lòng, tiến lên an ủi nói:“Hoàng hậu nương nương, tin tưởng Hoàng Thượng
cát nhân thiên tướng, nhất định rất nhanh sẽ thức tỉnh.”
Tô Lệ Nhã cũng không có lên tiếng, ngược lại xoay người, ánh
mắt trong suốt nhìn thẳng vào mắt Thượng Quan Hành, nhẹ giọng nói:“Gia gia, hiện
tại thế cục trong triều, người đã vô cùng rõ ràng. Văn võ bá quan đã có hơn
phân nửa ủng hộ Long Kình Lệ. Mất đi ngôi vị hoàng đế, đối với Hạo Thừa, ta
cùng với đứa nhỏ trong bụng ta có ý nghĩa
gì, gia gia hẳn là vô cùng rõ ràng đi!”
Thượng Quan Hành tuy rằng vẫn chưa trả lời, nhưng đáy mắt cơ
trí đã thuyết minh hết thảy. Lấy cá tính của Long Kình Lệ, tất sẽ trừ khử tất cả
người có khả năng uy hiếp hắn, bao gồm đứa nhỏ trong bụng A Nhã.
“Gia gia, vô luận như thế nào trước khi Hạo Thừa tỉnh lại ta nhất định phải bảo vệ
ngôi vị hoàng đế này cho hắn. Bởi vậy, ta hy vọng gia gia có thể sử dụng quan hệ
của Thượng Quan gia, tận lực lôi kéo quan viên trong triều về phía ta. Gia gia,
van cầu ngươi.” Tô Lệ Nhã đáy mắt xuất hiện lệ quang yếu ớt.
Tô Lệ Nhã như vậy làm Thượng Quan Hành dao động. Dù sao,
trong nhận thức của hắn, A Nhã là kiên cường, vô cùng có tài năng, thế cho nên
ngay cả ông có khi đã quên nàng cũng chỉ là một nữ nhân, một nữ nhân yếu ớt dễ
dàng rơi lệ. Thượng Quan Hành gật đầu nói:“Ừm. A Nhã, gia gia đáp ứng ngươi.
Nghĩa phụ ngươi đã nghỉ ngơi đủ, cũng đến lúc phải trở lại rồi.”
“Gia gia, cám ơn người.” Tô Lệ Nhã nức nở nói:“Gia gia, ta
hy vọng người có thể tìm cơ hội an bài cho ta gặp mặt Hách Huy. Hiện tại ngũ đại
gia tộc, Lã gia và Hà gia rõ ràng là đã ủng hộ Long Kình Lệ. Ta cần mượn sức
Hách gia .” Chỉ cần thu phục một mình
Hách Huy, thì hai ggia tộc khác cũng quy phục theo.
Thượng Quan Hành tuy rằng đối với Hách Huy tuổi còn trẻ mà
đã nắm quyền trong tam đại gia tộc không có hảo cảm gì, nhưng ông cũng biết chỉ
có lôi kéo bọn người Hách Huy mới có thể chống lại Long Kình Lệ. Rốt cục, ông gật
đầu đáp ứng.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
Sau khi rời khỏi phượng loan điện, Trình Lân và Lâm Tư song
song mà đi, ai cũng không có mở miệng. không khí trầm mặc trong lúc đó lan tràn
xung quanh hai người.
Trình Lân nắm chặt quyền, một bộ dạng muốn nói, lại không biết
nói như thế nào. Hắn dùng khóe mắt dư quang lén lút nhìn người đã hơn một tháng không gặp. Bên tai quanh quẩn lời
thổ lộ đêm đó nàng hướng chính mình nói. Trên mặt tái nhợt hiện lên đỏ ửng. Hơn
một tháng xuất chinh, mỗi khi trong đêm khuya rảnh đối, hắn vẫn sẽ nhớ tới Tiểu
Nhã, nhưng cũng sẽ nhớ tới dung nhan thanh tú này. Hơn nữa, theo thời gian dần
dần trôi qua, thời gian hắn nhớ tới Tiểu Nhã càng ít, ngược lại dung nhan thanh
tú xuất hiện ngày càng nhiều. Tuy rằng, hắn không thể khẳng định đã hoàn toàn
quên Tiểu Nhã, nhưng hắn có thể khẳng định hắn thích nàng.
“Trình Lân, tình hình của Hoàng Thượng có phải rất xấu hay
không?” Chờ sau khi xác định xung quanh bọn họ không có hạ nhân, Lâm Tư rốt cục
đánh vỡ trầm mặc hỏi.
Trình Lân thoáng thu hồi tâm tư, sắc mặt hơi trầm xuống trả
lời:“Phải. Hoàng Thượng bởi vì não bộ bị trúng tên, trước không nói bao lâu sẽ
tỉnh, cho dù tỉnh, cũng không nhất định sẽ giống như trước.” Điểm này,, hắn lựa
chọn giấu diếm Tiểu Nhã. Dù sao, nàng đã bị đả kích quá lớn, chắc chắn sẽ không
chịu nổi thêm đả kích này.
Lâm Tư khiếp sợ quay đầu, nói:“Ý ngươi là cho dù Hoàng Thượng
tỉnh, cũng sẽ –”
Trình Lân quay lại tầm mắt, nhẹ giọng nói:“Não chính là bộ
phận quan trọng nhất của con người. Nếu não bộ bị thương, sẽ ảnh hưởng rất lớn
tới công năng của cơ thể. Tỷ như công năng nhìn, nghe, nói.” Ngay cả Trình Lân
cũng không thể khẳng định sau khi Hoàng Thượng tỉnh lại sẽ như thế nào.
Lâm Tư tự nhiên biết ý nghĩa trong lời nói của hắn. Cứ nghĩ
tới A Nhã tâm tâm niệm niệm kỳ vọng Hoàng Thượng tỉnh lại, nếu kết quả sẽ như vậy,
A Nhã làm sao có thể thừa nhận được a! Những đêm gần đây, nàng thường xuyên vào
lúc nửa đêm bị tiếng khóc rất nhỏ đánh thức. Nàng biết đây là tiếng khóc đánh
tan vẻ kiên cường ngụy trang lúc ban ngày của A Nhã. tiếng khóc này làm cho
nàng rất muốn đi an ủi A Nhã. Nhưng nàng lại biết rõ, hiện tại người có thể an ủi
A Nhã chỉ có Hoàng Thượng. Nếu Hoàng Thượng tỉnh lại, kết quả không phải là
Hoàng Thượng lúc ban đầu, như vậy A Nhã làm sao gánh vác a! Không tiếng động
rơi lệ.
Trình Lân bị hai dòng nước mắt trên mặt của nàng làm cho chấn
kinh. Hắn biết Lâm Tư là thay Tiểu Nhã rơi lệ. Nước mắt m