
hính là bị
nàng đánh hôn mê. Tầm mắt ở đảo qua vật ở hạ thể vẫn còn nẩng đầu của A Kim, mặt
nàng ửng đỏ, cuống quít cầm lấy quần áo của hắn ở bên cạnh giúp hắn che thân thể,
rồi sau đó lập tức thoát đi hiện trường.
Ngày hôm sau, A Kim bởi vì nằm bên cạnh hồ lạnh như băng thật
lâu Tô Lệ Nhã mới sai Đại Mao đỡ về phòng, mà bị cảm.
“Ngáp, ngáp, ngáp……” A Kim đỏ lên nghiêm mặt đánh ngáp.
“A Kim, đến đem bát trà gừng này uống lên.” Tô Lệ Nhã bưng một
chén trà gừng tiến vào.
A Kim xoa cái mũi, nhíu mày nói:“Ân ~, ta không cần uống, ta
ghét nhất mùi gừng.”
“Ngoan, uống lên ngươi mới có thể mau mau đứng lên. Chúng ta
mới có thể đi ra ngoài ăn được, tỷ như hoàng kim cao a, ba tầng cao a……” Nàng dụ
dỗ A Kim .
Nghe được A Kim chỉ nuốt nước miếng, thẳng nói:“Ta uống, ta
uống.”
Ngay khi A Kim cố uống hết chén trà gừng, Tô Lệ Nhã ném một
viên đường vào trong miệng của hắn. vị ngọt rất nhanh hòa cùng với vị đắng.
Nàng cầm bao đường nhét vào bàn tay to của hắn nói:“A Kim, này cho ngươi ăn.”
“Hảo ngọt, đường ngọt.” A Kim cầm lấy trong đó hai viên để
vào trong miệng, ngậm đường, mồm miệng không rõ hỏi:“A Nhã, tối qua, ngươi vì
sao đánh đầu ta?”
Hình ảnh phiến tình ngày hôm qua hiện lên ở trước mắt, Tô Lệ
Nhã trên mặt lập tức nhiễm một tầng rặng mây đỏ. Đột nhiên hé ra khuôn mặt tuấn
tú phóng đại làm cho nàng từ trong hồi tưởng hoàn hồn.
“A Nhã, rốt cuộc vì sao đánh đầu ta? Hại ta hiện tại đỉnh đầu
còn sưng một cục thật to.” Ánh mắt hồn nhiên chứa đựng nghi hoặc.
Tô Lệ Nhã không được tự nhiên thanh thanh yết hầu nói:“Đây
là bởi vì ngày hôm qua có sâu lông ở
trên đầu ngươi. Ta nghĩ đem nó đánh chết, dùng sức quá lớn, liền đánh tới
ngươi.”
A Kim chưa bao giờ hoài nghi lời nói của Tô Lệ Nhã, căm giận
nói:“Sâu lông đáng giận. Làm hại đầu ta sưng một cục thật lớn.” A Kim dường như
nhớ đế chuyện gì đó, hai mắt đột nhiên nhấp nhoáng tinh quang nói:“A Nhã, chúng
ta tiếp tục chuyện tối qua chưa làm xong đi! Thân thể A Nhã ôm rất mềm thật thoải
mái a. Ta còn muôn ôm.”
Tô Lệ Nhã vừa nghe, ửng đỏ trên mặt vốn đã tạm lắng xuống liền
lại nổi lên càng đậm hơn. Nàng tìm đại lý do nói:“Khó mà làm được. Cởi sạch quần
áo ôm trong lời nói, thực dễ dàng cảm mạo. Ngươi xem, ngươi cũng là bởi vì vậy
mà cảm mạo. A Kim cũng không hy vọng ta cũng cảm mạo đi!”
“Ân. Ta không muốn A Nhã sinh bệnh.” A Kim trên mặt xuất hiện
chắc chắc, rồi sau đó con ngươi đen xuất hiện nồng đậm tiếc nuối, nhẹ giọng
nói:“Hảo đáng tiếc, không thể lại ôm A Nhã, không thể cảm thụ cảm giác mềm mại
vui vẻ kia.”
Nếu không phải A Kim giờ phút này trên mặt xuất hiện luyến
tiếc, không có chút biểu tình dâm loạn , nghe thấy lời này còn tưởng rằng là một
sắc lang đâu! Tô Lệ Nhã có chút buồn cười nhìn vẻ mặt tiếc hận kia.
Vốn đang đắm chìm ở trong cảm xúc của chính mình A Kim mắt sắc
chú ý tới thân ảnh tiếp cận cửa, vội vàng kêu lên:“A Nhã, ngươi muốn đi đâu a?
Ta muốn đi theo.” Nói xong, hắn tung chăn muốn xuống giường.
Tô Lệ Nhã vội vàng bước nhanh đi đến, đè hắn lại nói:“A Kim,
ngươi không cần đứng lên. Ngươi cần hảo hảo nghỉ ngơi, bệnh mới có thể mau khỏi.”
A Kim vừa thấy nàng đến, lập tức bắt lấy tay nàng một bên
đánh ngáp, bên nói:“A Nhã, ngươi không cần rời đi nga!”
Tô Lệ Nhã thấy thế, biết hẳn là dược tính phát huy tác dụng,
cười nói:“Đứa ngốc. Ta ở lại nơi này cùng ngươi.”
A Kim sau khi nghe được trả lời, an tâm chìm vào mộng đẹp.
Tô Lệ Nhã xác định A
Kim đã muốn ngủ say, mới lén lút rút tay về, nhẹ nhàng rời đi.
Vừa ra khỏi cửa, liền gặp được Đại Mao.
“Đại tẩu, lão đại thế nào a?” Đại Mao quan tâm hỏi.
“A Kim sau khi uống thuốc đã tốt hơn nhiều rồi. Ta có việc
phải đi ra ngoài, ngươi hỗ trợ chiếu cố A Kim.” Tô Lệ Nhã phân phó nói.
“Yên tâm, đại tẩu. Ta nhất định sẽ hảo hảo mà chiếu cố lão đại.”
Đại Mao vỗ ngực cam đoan.
Tô Lệ Nhã thế này mới yên tâm mà rời đi.
Hậu việ khách vân tửu lâu , vốn là nơi rất yên tĩnh, hiện tại
lại làm cho Tô Lệ Nhã biến trở thành nơi tập luyện diễn viên . rút kinh nghiệm
từ lần eđi đi Bách Hoa lâu, Tô Lệ Nhã xét thấy thẩm mỹ của chính mình cùng người
khác thật sự rất chênh lệch, đã đem nhiệm vụ tuyển diễn viên hào phóng giao cho
Tần Tử Dực. Xem nàng thật tốt, cho hắn một cái lý do quang minh chính đại đi
thưởng thức “Mỹ nữ”.
Trải qua vài ngày tìm kiếm Tần Tử Dực rốt cục cũng tìm được
vài diễn viên thích hợp: Trong đó đẹp nhất , là đại mỹ nữ ở Bách Hoa lâu mà hôm
đó biểu hiện tài năng diễn xuất thiên phú Tô Lệ Nhã phân cho làm nữ nhân vật
chính – Bách Hợp. Đương nhiên vì để có thể kiềm chế, nàng cũng sẽ đem một hoa
khôi khác — Mẫu Đơn làm một nữ nhân vật chính, miễn cho xuất hiện cục diện độc
tài. Mặc dù ở cổ đại có thể lấy khế ước bán thân sẽ không cần lo lắng nhân vật
chính trở mặt, nhưng vẫn là chú ý kiềm chế tác dụng, bảo trì một loại cục diện
cạnh tranh, mới có thể xúc tiến tiến bộ. Vốn, xét thấy hai người ở Bách Hoa lâu
nghệ danh thật sự rất tầm thường, nàng là muốn giúp các nàng cấp lại tên khác,
nhưng là, Tần Tử Dực một câu làm cho nàng đánh mất ý niệm tron