Teya Salat
Phò Mã Gian Manh

Phò Mã Gian Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326263

Bình chọn: 7.00/10/626 lượt.

như có yêu khí nhẹ nhàng nảy lên, vạt áo trước của Chu Phú

liền mở ra, lõa lồ ở trong không khí.

Thình lình bị lạnh khiến

Chu Phú run run, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa hiểu nương tử muốn làm gì, nếu như muốn trói lại đánh hắn, thì phải có hình cụ này kia chứ, nếu

nương tử dùng tay đánh, thì Chu Phú quá đau lòng, hắn da dày thịt béo,

có khiến nương tử đánh đến đau tay không.

Trì Nam ở trong ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của Chu Phú, rót một ly trà nóng, khéo cười tươi đẹp làm sao:

"Ngồi lâu như vậy, tướng công có muốn uống trà?"

Chu Phú nuốt nước miếng, dưới vẻ mặt dụ dỗ của nương tử, hắn làm sao có thể nói không? Liền gật đầu nói có.

Trì Nam hài lòng chế nước trà vào trong miệng mình, sau đó chậm rãi lấn

người xuống, dùng môi lưỡi truyền nước, Chu Phú si mê cảm thụ sự nhiệt

tình như lửa của nương tử mình, nuốt nước ừng ực như không kịp đợi, sau

đó quấn lấy cái lưỡi thấm đẫm hương trà dây dưa, Trì Nam không trốn

không tránh, ngồi lên bắp đùi Chu Phú như lúc trước, ôm cổ của hắn tới

triền miên, một đôi tay mềm càng thêm to gan thăm dò vào áo Chu Phú, vẽ

từng vòng tròn dụ dỗ giữa ngực và bụng đen đúa của hắn.

Trì Nam

cảm thấy hô hấp của Chu Phú dồn dập, da căng lại, hơi thở thở ra vô cùng nóng bỏng, Trì Nam liền cười, chậm rãi đưa tay dò dẫm xuống dưới, chỉ

nghe Chu Phú hít sâu một hơi, cả thân thể đều căng thẳng, khó có thể

nhúc nhích.

"Nương tử, đừng đụng nơi đó, ta nóng."

Chu Phú cảm thấy cặp tay như ngọc dương chia kia đang tung bay trong bụi cỏ

của hắn, nhất thời có phản ứng, dòng máu cả người đều vọt tới nơi đây,

không thể khống chế đứng dựng lên, miệng hắn khô khốc, dục vọng ồn ào

náo động trong cơ thể muốn xông phá tất cả trói buộc như thú dữ bị nhốt.

"Nương tử, cho ta, ngồi lên, tự ngồi lên có được hay không?"

Chu Phú khẽ nheo lại cặp mắt trong suốt, hô hấp dồn dập như vừa chạy mười

lăm dặm không ngừng, hắn thử di động đôi tay, thậm chí muốn tránh thoát

tơ tằm, nhưng hắn phát hiện, loại tơ tằm này căn bản không phải bình

thường, dù hắn dùng sức ra sao, đều không thể bức đứt.

Cảm thấy

Chu Phú đang giãy giụa, đôi môi Trì Nam mới rời khỏi bụng dưới của Chu

Phú, quệt miệng, lại liếm rốn Chu Phú như không thấy đủ, rốn nam nhân

vốn nhạy cảm, lấy tay đụng vào còn xúc động, huống chi là môi lưỡi của người yêu, chỉ nghe Chu Phú gầm nhẹ một tiếng, rón mũi chân, muốn đứng lên, nhưng tơ tằm thật sự chắc chắn, hai chân

bị trói chắc căn bản không thể động đậy.

Lúc này Trì Nam mới cười duyên đứng lên, đến lúc này hắn mới hiểu rõ ràng, hành động tối nay của nương tử là vì cái gì, mặc dù hắn rất muốn nói nương tử rất thất đức,

nhưng hồi tưởng lỗi mà mình phạm phải thì lại thấy chưa sao.

Chu

Phú cho rằng cuộc hành hạ tối nay chấm dứt như vậy rồi, nhưng lại thấy

Trì Nam cười cười, vừa lui vừa cởi, lúc này Chu Phú mới phát hiện, bình

phong hoa đào ngăn cách căn phòng đã không còn, Trì Nam lui tới bên

giường, vừa vặn cởi hết áo khoác, chỉ còn lại quần lót và cái yếm.

Tóc đen như tơ rũ xuống từ vai, ánh mắt quyến rũ chiếu ra, chỉ thấy Trì Nam nằm ngang ở trên giường ấm, tay ngọc duỗi ra, lượn quanh thân thể thướt tha, vô cùng quyến rũ.

Chu Phú gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, dục

vọng đã sớm nổi cao như cái lều, lối vào ướt át, nhìn nương tử hắn, trái tim nóng như bị vỡ ra.

Cảm giác nóng này, là do ham muốn mãnh liệt, khiến người mê say, rồi lại khổ không thể tả.

"Nương tử, dáng vẻ này của nàng, bảo ta làm sao chịu được. Muội muội ngoan,

mau thả ca ca ra, để ca ca yêu thương muội." Chu Phú không ngừng giãy

giụa ở trên ghế, trong ánh mắt trong suốt tràn đầy tình dục.

Trì

Nam thấy hắn như thế, ánh mắt lộ vẻ cám dỗ, đưa tay vòng qua sau lưng,

cởi cái nút sau yếm uyên ương ra, cái yếm tơ che ở trước ngực liền trượt xuống, lộ ra phần ngực tuyết trắng, đạp tuyết tìm mai, xuân ý dồi dào.

Chu Phú gầm nhẹ một tiếng, hai mắt đỏ ngầu ướt át:

"Nương tử, ta... ta không chịu nổi. Nàng...nàng mới vừa cho ta hút cái gì? Ta

cảm thấy thân thể sắp nổ tung rồi, làm thế nào? Thật khó chịu quá."

Chu Phú bị trói chặt làm sao mà chịu được cảnh đẹp trước mặt như thế, nhìn

thấy nương tử cởi vạt áo lộ cảnh xuân ra, hắn liền vùi đầu xuống, nguyên tưởng rằng hành động lần này sẽ làm hắn tỉnh táo một chút, ai ngờ côn trùn hgam muốn trong cơ thể lại vẫn tấn công, những suy nghĩ

tình dục bị nương tử khơi lên không ngừng cắn nuốt giác quan của hắn.

Đến lúc này, Chu Phú mới ý thức chuyện không đúng, bình thường dù lửa dục

đốt người, cũng không đến nỗi như thế, liền nhớ lại nước trà nương tử

cho hắn uống lúc nãy, trong lòng mới mơ hồ có phát hiện.

Ngón tay mảnh khảnh trắng noãn của Trì Nam chạm vào phần mềm mại trước ngực,

trong miệng lạ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, liếm môi dưới nháy mắt

quyến rũ Chu Phú: "Tướng công nghĩ là cái gì?"

Chu Phú bị tình

muốn mê mẩn tâm trí, sao lại nhàn hạ thoải mái nói chuyện với Trì Nam,

lúc này liền ngẩng đầu khổ sở cầu xin tha thứ:

"Nương tử, mau cứu cứu ta đi. Mặc kệ là cái gì, sau này ta không dám nữa."

Trì Nam mỉm cười, hỏi "Không dám cái gì?"

"Không dám