
cùng nghe được cũng là giọng nói lo lắng của hắn..... Hắn ít nhất có một chút quan tâm đến nàng, ít nhất còn hơn Đoàn Chính Trung vô tình.
Nàng vươn tay, muốn chạm vào mặt hắn, tay lại dừng ở giữa không trung, không thể có động tác vô cùng thân thiết như vậy, cuối cùng, chỉ thay hắn dịch dịch chăn.
Lúc này, có người gọi phu nhân, nhìn lại, là Cận Nhi.
Đã lâu không thấy nàng, nàng gầy hơn chút, lại vẫn xinh đẹp đáng yêu như cũ.
“Cận Nhi, thương khỏi rồi chứ?” Cầu Mộ Quân hỏi.
“Dạ, tốt lắm, không có việc gì .” Cận Nhi cười, trên mặt lại lộ ra hai lúm đồng tiền. Tiếp theo nàng còn nói thêm:“Phu nhân, là quản gia bảo ta tới , hắn nói Văn Thái Sư đến, hơn nữa lát nữa còn có thể có rất nhiều đại nhân tới quý phủ chúc mừng lão gia, hỏi ngài có muốn đi ra ngoài xem một chút hay không.”
“Chúc mừng?” Cầu Mộ Quân sửng sốt một chút,“Chúc mừng cái gì?”
Cận Nhi ngạc nhiên nói:“Phu nhân, ngài còn không biết sao?”
Cầu Mộ Quân càng kỳ quái , hỏi:“Ta không có nghe nói , xảy ra chuyện gì?”
Cận Nhi lập tức nói:“Ngày hôm qua lão gia được Hoàng Thượng đặc biệt phong làm chính quan tam phẩm, đây chính là đánh vỡ tổ chế!”
Quan tam phẩm? Nàng biết, theo quy củ, thái giám chỉ có thể làm được tứ phẩm , cho dù là đại thái giám tổng quản giống Đoàn Chính Trung, phong tứ phẩm đã là đến đỉnh , hiện tại lại được lên tam phẩm!
Cầu Mộ Quân thật sự ngoài ý muốn , đại sự như vậy, nàng lại không biết. Đoàn Chính Trung cũng không nói gì, có người đến nàng hẳn là phải đi ra ngoài chiêu đãi , nhưng còn khiến cho quản gia tới hỏi......
Trong lòng có chút áy náy, nàng quay đầu nhìn Cố Dật Lâu trên giường, nói với Cận Nhi:“Ta đi ra ngoài, ngươi chiếu cố hắn một chút đi.”
“Dạ, phu nhân, ngài cứ yên tâm đi.” Cận Nhi nói.
Cầu Mộ Quân lại quay đầu nhìn hắn lần nữa mới đi ra cửa.
Hương trà bốn phía, Đoàn Chính Trung cùng Mã đại nhân đồng thời quay đầu, thấy Cầu Mộ Quân chậm rãi đi tới.
Nàng bưng khay trà, đi từng bước đến bên cạnh bàn, tươi cười dâng trà.
“Mã đại nhân, thỉnh dùng trà.”
Sau đó nàng lại đi đến bên cạnh Đoàn Chính Trung, đem trà đưa cho hắn, kêu một tiếng:“Lão gia.”
Đoàn Chính Trung đưa tay tiếp trà, Cầu Mộ Quân vừa buông tay, chén trà liền rơi xuống dưới, nước trà hắt lên trên người Đoàn Chính Trung.
“Lão gia --” Cầu Mộ Quân rút khăn tay ra thay hắn lau, Đoàn Chính Trung lạnh lùng nghiêm mặt, bắt được cổ tay nàng, hất ra.
Cầu Mộ Quân lảo đảo lui ra sau vài bước, cuối cùng vẫn ngã xuống đất. Cầu Mộ Quân lảo đảo lui ra sau vài bước, cuối cùng vẫn bị ngã xuống đất.
Chật vật trước mặt người ngoài như vậy,khiến mặt nàng đỏ bừng, vội vàng kéo váy đứng lên, cúi đầu đứng tại chỗ.
Lúc này Đoàn Chính Trung nói với Mã đại nhân:“Thực xin lỗi, Mã đại nhân, Đoàn mỗ trước thất bồi một chút.”
“Không sao, không sao .” Mã đại nhân nhìn cảnh tượng như vậy có chút xấu hổ, cười nói.
Đoàn Chính Trung đi rồi, Cầu Mộ Quân đi lên phía trước, ngồi xổm xuống nhặt mảnh chén trà trên mặt đất, để cho hạ nhân rửa sạch một chút, lại bưng tới một ly trà khác đặt ở trên bàn, sau đó đứng ở một bên.
Một lát sau Đoàn Chính Trung trở lại, thay áo bào trắng, cả người ngọc thụ lâm phong .
“Mã đại nhân đợi lâu.” Đoàn Chính Trung nói xong, ngồi xuống.
Mã đại nhân cười nói:“Không có, Đoàn tổng quản không có việc gì là tốt rồi.”
Đoàn Chính Trung nâng chung trà lên nhấp một ngụm, nhíu nhíu mày, sau đó gọi một nha hoàn tới.
“Đổi trà.” Hắn nói còn có phần giận dữ.
“Vâng, lão gia.” Nha hoàn nói xong, nghe lời đổi cả hai chén trà.
Mã đại nhân hơi hơi nghiêng đầu nhìn Cầu Mộ Quân , đối với chuyện đổi trà cũng không nói gì, sau đó quay đầu nhìn Đoàn Chính Trung cười gượng .
Cầu Mộ Quân đứng ở một bên, cắn môi, túm chặt tay áo.
Mã đại nhân còn chưa đi, lại có hai vị đại nhân tới . Đoàn Chính Trung vẫn không cho Cầu Mộ Quân ngồi xuống, nàng vẫn đứng ở bên cạnh, người tới đảo qua liếc mắt nhìn nàng một cái, nói chúc mừng Đoàn Chính Trung xong liền rời đi.
Một lát sau, Cầu Vĩ cũng đến.
Cầu Mộ Quân ở phòng trong nhìn thấy hắn, liếc nhìn Đoàn Chính Trung một cái, đi ra cửa nghênh đón hắn .
Cầu Mộ Quân tươi cười vui vẻ gọi một tiếng “Cha”, vội vàng dìu hắn vào nhà.
“Tiểu thư --”
Nghe được tiếng gọi, Cầu Mộ Quân nhìn lại, thấy đi đằng sau cha là Tiểu Nhụy.
“Ngươi...... Tiểu Nhụy, sao ngươi lại tới đây?” Cầu Mộ Quân ngoài ý muốn hỏi.
Tiểu Nhụy cười nói:“Là nô tỳ cầu lão gia mang nô tỳ đến, đã lâu không gặp tiểu thư!”
Cầu Mộ Quân vui sướng nhìn Cầu Vĩ đang cười, lại thấy được ở trong ánh mắt hắn một tia đau lòng.
Nàng biết, cho dù thế nào, hôn sự của mình, thành tâm bệnh cả đời của cha mẹ. Nàng không còn nàng biện pháp nào, chỉ có thể tận lực làm cho mình sống vui vẻ một chút.
Buổi chiều, ăn xong cơm, các vị đại nhân đều lục tục ra về, chỉ có Cầu Vĩ ở lại.
Đoàn Chính Trung nói:“Mộ Quân, bồi nhạc phụ đại nhân đến hoa viên đi dạo đi.”
Nghe những lời này, tim Cầu Mộ Quân đập nhanh một chút.
“Mộ Quân......”
Này giống như, là lần đầu tiên hắn gọi tên của nàng.
Mà vừa rồi, hắn lại đẩy nàng, nhục nhã nàng trước mặt người khác.
Cho dù là trước mặt