
,
nguyên bản khí đô đô hai gò má lại đột
nhiên biến đổi.
Hắn không cho Kim Phúc đi cùng, nàng kia biến thành Tiểu
Phúc đi theo.
“Cô nam quả nữ việc này không thành vấn đề, chúng ta trước
khi tòng quân, một nén nhan chiêu cáo thiên địa, liền có thể thành thân. Các
người trước tiên có thể bái đường, sau khi trở về lại bổ sung hôn sự. Huynh
mang theo Kim cô nương cũng có chỗ tốt, miễn cho Hồng Tuyết Anh sử xuất cái gì chiêu ti tiện.
. . . . .” Lý Hổ lẩm bẩm cùng Thiết Mộc
Ưng trao đổi liếc, cảm thấy nữ nhân kia ánh mắt bất chính.
“Trước bái đường không sao, chỉ là cô nương này kén ăn,
không nên cùng ta đồng hành.” Thiết Mộc Ưng lắc đầu, không đồng ý.
“Ta ăn ta ăn, ta cái gì đều ăn.” Kim Phúc đến ôm lấy cánh
tay của hắn, đôi mắt – trông mong nhìn
qua hắn, sợ không có cái gì náo nhiệt.
Hắn nhìn lên nàng bộ dáng kia, cái gì thần thái nghiêm khắc
cũng trở thành mềm .
“Nếu không cho nàng cùng đi, xác định chắc nàng cũng sẽ vụng
trộm đi theo. Chỉ là, nếu muốn đi theo ta, mệnh lệnh của ta ngươi liền không
cho phép vi phạm, hiểu không?”
” hiểu.” Kim Phúc đến nắm tay của hắn, hoa chân múa tay vui
sướng.
Lý Hổ đứng ở một bên
thì trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Thiết Diện nổi tiếng từ trước đến nay ít
nói cười Thiết Mộc Ưng, giờ lại cười nhẹ
nhàng ngóng nhìn bộ dáng nho nhỏ bên người,
nắm tay của nàng, cùng nhau đi ra đại sảnh.
Lý Hổ vội vội vàng vàng theo sau, nghe thấy Thiết Mộc Ưng
trong sãnh đường lớn tiếng tuyên cáo nói: “Thiết mỗ quân lữ xuất thân, cưới vợ
việc lễ nghi phiền phức, đêm nay cùng Kim Phúc cô nương bái đường thành thân. Một
tháng sau mở ra tiệc cưới, mời các vị cùng Thiết thành dân chúng vui vẻ.”
Thích, quả nhiên bất đồng. Đêm nay muốn thành thân, thành chủ
thật đúng là không thể chờ đợi được a!
Lý Hổ cười đi vào đại sảnh, lớn tiếng thét to tìm được đồng
chí môn nhiệt liệt thảo luận việc hôn sự
này .
Thiết Mộc Ưng cùng Kim Phúc tại đêm đó sau khi bái đường
thành thân, liền như vậy mang theo một số người của Thiết gia quân âm thầm ra
đi.
Trên đường đi, bởi vì không muốn để lộ rõ thân phận địa vị,
bọn họ ngụy thành dân chăn nuôi, dùng một cỗ xe trâu lôi kéo những thứ dụng cụ
làm nhà tranh cứ như vậy đi trên đường.
Kim Phúc trên đường rất hoạt bát sôi nổi, nhìn cái gì đều cảm
thấy hứng thú. Mỗi đêm đều rúc vào trong ngực Thiết Mộc Ưng ngủ, ngoại trừ thường
hay bị ác mộng làm cho thức tỉnh, thì tất cả coi như đều ngủ rất sảng khoái
tinh thần.
Ác mộng luôn thấy khi ngủ là Kim Vượng trừng nhìn nàng, nàng
đối với cái này trong nội tâm cảm thấy cực độ bất an, bởi vì nàng dùng lực cảm ứng
gọi về cho Kim Vượng đến vài lần, vậy mà huynh ấy lại hoàn toàn không có hồi
âm.
Nàng đoán rằng hắn chắc bởi vì đang rất giận nàng, bị nàng
chọc cho tức điên vì rõ ràng gả cho một
con người, cho nên mới không cùng nàng liên lạc. Nhưng nàng chính là rất thích
cảm giác ở bên người Thiết Mộc Ưng, nếu như thành thân có thể quang minh chánh
đại bên cạnh hắn, vậy có gì không tốt? Dù sao con người sống bất quá bảy, tám mươi tuổi, đợi sau khi Thiết
Mộc Ưng chết, nàng lại tiếp tục tu hành, như vậy cũng được nha.
Tuy nhiên nàng vừa nghĩ tới Thiết Mộc Ưng sẽ chết, nên cái
gì cũng ăn không vô, nàng nghĩ chắc bởi vì gần nhất thật sự nàng ăn quá nhiều
nên thấy thứ gì cũng không muốn nữa. . . . . .
Lúc này, Kim Phúc ngồi ở trên cỏ, nhìn bọn gõ dựng gỗ, làm
sàn nhà, sau đó mở rộng ra nhà bạt tạo thành khung nhà, lđập đập đóng đóng, ba
tầng, hết thảy liền đại công cáo thành .
Mọi thứ đều an bài xong đều là nhờ Thiết Mộc Ưng cùng binh
lính cùng nhau làm, mà ngay cả thức ăn mà nàng cùng hắn dung đều giống với của
những bịn lính khác.
Nàng tối hôm qua mới nghe bọn lính nói hắn lúc nào cũng vì
dân, là thành chủ tốt, ngay cả nàng cũng cho là phúc đức lắm mới gả được cho
thành chủ !
Vượng , đoàn người đều nói muội gả cho trượng phu tốt, huynh
đừng có tức giận muội nữa. Nhanh kên tiếng đáp lại muội, huynh nói gì muội cũng
sẽ nghe theo. . . . . . Kim Phúc lần nữa
cố gắng dùng linh lực cùng Kim Vượng khơi thông.
Nàng chờ đã lâu, ngồi thuyền trên thảo nguyên ngoại trừ
thanh âm gió thổi qua cây cỏ, còn lại vãn không có bất cứ thanh âm nào khác.
Kim Phúc nhăn lại lông mày, bắt đầu sợ hãi những gì
trong ác mộng sẽ trở thành thực, Kim Vượng
không còn để ý tới nàng.
“Tốt lắm, có thể vào được.”
Thiết Mộc Ưng hướng nàng ngoắc, nhìn nàng khoác áo Tuyết Hồ,
một thân hồng y thật xinh đẹp, môi của hắn bất giác cong lên.
Tuy đã thành thân, nhưng vì còn khởi hành trên đường, nên bọn
họ chưa động phòng hoa chúc, ở nơi thảo nguyên thoáng mát dầy màu xanh, hăn cảm
thấy cuộc sống trong thời gian bây giờ thật rất hạnh phúc
Có Kim Phúc tại bên người, chuyện gì cũng đều thú vị, chuyện
gì cũng vui..
Nàng như tiểu yêu thích nhảy lên người hắn đã thành thói
quen, bởi vì đã thành thân, hắn liền
không ngăn trở hành động của nàng. Binh lính đều nói bọn họ tình cảm sâu sắc, vị
thành chủ phu nhân này bất quá có tình tình của một tiểu oa nhi, suốt ngày cứ
quấn mãi bên người thành chủ.
Thiết Mộc Ư