Duck hunt
Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ

Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324362

Bình chọn: 7.5.00/10/436 lượt.

tấu lên, mà

trên đất cũng không được trải gấm đỏ, chỉ là một kiệu nhỏ, và giá y đỏ

thẫm trên người nàng. Từ Trang vương phủ quản gia chỉ mang theo một đội

rước dâu nho nhỏ, đón nàng từ phủ thị lang gả vào Trang vương phủ.

Vì là nạp thiếp nên không thể đi vào bằng cửa chính, mà phải đi vào bằng

cửa hông. Thời khắc này, Lạc Tuyết hơi hối hận, thân phận thê thiếp khác nhau như vậy ư?

Trong lúc này, Trang Vương phi Thượng Quan Vũ

Điệp lại mỉm cười nhẹ nhàng nhận quà của các quan khách tới mừng, nàng

đối với tướng công của mình lại rất cung kính, vẫn luôn dịu dàng hiểu lễ nghĩa. Nhưng không ai biết, dưới bộ mặt giả dối của mỹ nhân như thế,

lại cất dấu biết bao oán hận sâu đậm.

Đến đại sảnh, dưới khăn

voan đỏ thẫm, nàng nhìn thấy gương mặt anh tuấn phi phàm của tướng công

nàng – Trang Thân Vương Long Ngạo Thiên, trong lòng Lạc Tuyết thoải mái

hơn nhiều, chỉ cần chàng yêu nàng, đối xử với nàng thật tốt, như vậy đã

đủ với nàng rồi.

Sau khi bái thiên địa, hôn lễ coi như đã thành.

Lạc Tuyết được hai nha hoàn dìu vào động phòng, khách khứa không nhiều,

chỉ có một số hoàng thân quốc thích, tham gia coi như người nhà tổ chức

một hôn lễ rất đơn giản.

Lạc Tuyết ngồi trên chiếc giường mới

trải chăn đỏ thẫm, trong lòng lại rất khẩn trương trống tim đập “Thùng

thùng”, bên ngoài tiếng tân khách chạm cốc chúc mừng và tiếng mọi người

náo nhiệt nói chuyện, khiến nàng có cảm giác rất xa lạ, cuối cùng việc

nàng cố chấp là đúng hay sai?

Qua một lúc tân khách cũng đã tản

đi hết, Long Ngạo Thiên có cảm giác hơi say đẩy cửa bước vào, Lạc Tuyết

vẫn ngồi yên trên giường, nhưng lúc này thân thể hơi cứng ngắc. nghe âm

thanh Long Ngọa Thiên bước vào, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng hạ

xuống.

Long Ngạo Thiên đi thẳng tới trước mặt Lạc Tuyết, lại càng khiến Lạc Tuyết khẩn trương hơn, trong lòng giống như nai con đi loạn.

Long Ngạo Thiên ngồi xuống bên cạnh Lạc Tuyết, đôi tay nhẹ nhàng đưa tới gần thân thể Lạc Tuyết, chậm rãi kéo xuống khăn voan đỏ thắm, nếu như nói

Lạc Tuyết trong mắt của Long Ngạo Thiên là một đóa hoa Tuyết Liên trên

đỉnh Thiên Sơn, thì hôm nay dưới ánh nến khi nàng mặc trên người y phục

màu đỏ lại giống như đóa hoa anh túc trong sáng sớm. xinh đẹp mà quyến

rũ, lại vừa như hoa Mẫu đơn đang lúc nở rộ, thật xứng là Quốc Sắc Thiên

Hương!

Long Ngạo Thiên ao ước nhìn vào đôi mắt yên tĩnh như làn

nước thu thủy của lạc tuyết, hai người cứ như vậy nhìn nhau, cho đến khi Lạc Tuyết thẹn thùng cúi đầu, Long Ngạo Thiên nhẹ nhàng giữ chặt đôi

tay ngọc ngà mềm mại của Lạc Tuyết, kiên định nói, “Bắt đầu từ đêm hôm

nay, nàng chính là cô gái mà ta yêu thương nhất!”

Bên trong chiếc màn đỏ, triền miên cả một đêm.

Buổi sáng thức dậy, Lạc Tuyết xuống dường trước tự tay mặc y phục cho Long

Ngạo Thiên, hai bàn tay nhỏ bé và khéo léo lại vụng về thật lâu, mới sửa sang chỉnh tề cho Long Ngạo Thiên, làm cho Long Ngạo Thiên cười mãi,

Lạc Tuyết đỏ mặt, “Trước kia ở nhà thiếp chưa từng làm qua, nên bây giờ

làm không tốt lắm.”

"Đó là điều dĩ nhiên, nàng về sau cũng chỉ có thể mặc quần áo cho bổn vương.” Long Ngạo Thiên bá đạo tuyên bố.

Lạc Tuyết mỉm cười không nói, nhưng trong lòng lại kích động không thôi.

Nha hoàn vào hầu hạ, thấy Long Ngạo Thiên đã mặc xong quần áo, hơi ngẩn ra

một chút, sau đó lập tức khôi phục bình thường. Hai người đi tới hầu hạ

Lạc Tuyết thay quần áo rồi sau đó trang điểm, sau khi làm xong hai người quay sang dọn dẹp giường đệm, một nhà hoàn nâng lên tấm lụa lấm tấm

những giọt máu đêm đầu tiên của Lạc Tuyết trên giường, nhẹ nhàng mỉm

cười, mang ra ngoài.

Dĩ nhiên vào lúc này, Lạc Tuyết hẳn là mặt

đã đỏ lên rồi, hơi ngẩng đầu nhìn nha hoàn kia, hơn nữa chuyện tối qua

lại khiến người ta ngượng ngùng như vậy. Long Ngạo Thiên đứng bên cạnh

thu hết mọi chuyện vào mắt, cười vang rồi đẩy cửa bước ra ngoài.

Nàng vừ dọn dẹp mọi thứ xong, đúng lúc nha hoàn trong phủ đến mời, "Trắc

vương phi, đã đến giờ kính trà cho Vương Gia và vương phi rồi ạ!"

Lạc Tuyết vội vàng đứng dậy, để nha hoàn dẫn đường tới sảnh chính.

Long Ngạo Thiên và Thượng Quan Vũ Điệp ngồi trên vị trí chủ trì. Lạc Tuyết

nhận lấy ly trà trong tay nha hoàn, tiến tới trước Long Ngạo Thiên, "Mời Vương Gia uống trà!"

"Ừ." Long Ngạo Thiên nhận lấy ly trà, đưa

đến miệng uống một ngụm, sau đó Long Ngạo Thiên ngẩng đầu lên dùng ánh

mắt khích lệ Lạc Tuyết, nàng khẽ mỉm cười ngầm hiểu, nhưng trong mắt

Thượng Quan Vũ Điệp hai người chính là đang liếc mắt đưa tình, ánh mắt

luôn giám sát nhất cử nhất động của hai người, nhưng trên mặt vẫn là nụ

cười ôn nhu tao nhã, “Muội muội đã gả vào Trang vương phủ chúng ta, sau

này chúng ta sẽ là người một nhà, cần phải hết lòng yêu thương và hầu hạ Vương gia cho tốt nhé!”

"Vâng, Lạc Tuyết ghi nhớ, sẽ làm theo những gì vương phi chỉ bảo." Lạc Tuyết cúi ôn thuận nói.

Sau khi dùng đồ ăn sáng xong, Long Ngạo Thiên vào cung, Thượng Quan Vũ Điệp cười lạnh nhạt nói cho Lạc Tuyết về tất cả các quy củ lớn nhỏ trong

phủ, cho Lạc Tuyết nói một đại thông trang vương phủ quy củ, chẳng hạn

n