pacman, rainbows, and roller s
Quân Hôn Độc Ái

Quân Hôn Độc Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326645

Bình chọn: 8.00/10/664 lượt.

c, ở trước mặt mọi

người Độc Cô Thiên Nhai tuyên bố tin anh đã chết, cô vẫn tin là anh còn

sống.

Người đàn ông này ở trong mắt cô chính là con gián đánh mãi không chết! Làm sao có thể dễ dàng ra đi như vậy?

Trong lúc này, đôi mắt của Mạc Yên đột nhiên trừng lớn.

Cô dùng sức trừng mắt nhìn, không phải là cô hoa mắt, lúc này dưới da mặt

của Nam Bá Đông như có vô số con trùng bò sát, chạy tán loạn không ngừng nghỉ cùng nhau dưới lớp da trong thân thể của anh.

Cổ độc? Theo bản năng trong đầu cô xuất hiện hai chữ này.

Chẳng lẽ...cổ độc của anh phát tác sao?

Nghĩ tới có thể là như vậy, sắc mặt của Mạc Yên không còn chút máu, trong

lòng chỉ cảm thấy lạnh thật lạnh...

Nhân viên cấp cứu rất nhanh đã tới nơi!

Nam Bá Đông đã ngất xỉu được chuyển tới bên trong bệnh viện riêng biệt ở Trung Nam Hải.

Sắc mặt của Thủ trưởng Nhất Hào nghiêm túc ngồi ngay ngắn ở bên ngoài phòng cấp cứu, những bác sĩ chuyên gia đông y và tây y đều được nhanh chóng

mời tới, chật ních cả một phòng, sau khi bọn họ kiểm tra xong tình trạng thân thể của Nam Bá Đông rồi phân tích kết quả xử lý bệnh tình khẩn cấp của Nam Bá Đông.

Cuối cùng, tây y cho ra một kết luận đó là: bởi vì Nam Bá Đông thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, làm cho khí huyết

tụt, các bộ phận nội tạng đều nhanh chóng hiện ra tình trạng suy kiệt,

tên bệnh là chứng suy kiệt của các bộ phận cơ quan.

Bọn họ kết luận Nam Bá Đông chưa từng có một tháng sống tốt.

Mà đông y lại cho ra kết luận còn lại: Nam Bá Đông bị trúng miêu cổ của

Vân Nam, giống như cổ độc tuyệt tình, nhưng lại không có người có thể

trị bệnh này, chẳng qua là cũng chỉ nghe nói, nên không dám khẳng định,

nhưng các chức năng cơ quan đang nhanh chóng suy kiệt là sự thật.

Nếu như xác định là cổ độc tuyệt tình ở Nam Cương, chỉ cần tìm được người

hạ cổ, cởi bỏ cổ độc này ra, vậy Nam Bá Đông cũng còn có một con đường

sống.

Bất kể là kết luận của người nào, đối với Mạc Yên và Nam Tinh mà nói thì đều là một cú đánh trí mạng.

Mà Mẫn Lạp vội vã chạy tới, sau khi kiểm tra toàn thân Nam Bá Đông, anh

lặng lẽ kéo Mạc Yên sang một bên, xác nhận với cô về ý kiến giải thích

của nhóm đông y. Đây cũng là lần đầu tiên Mẫn Lạp thẳng thắn giải thích

chi tiết về bệnh tình của Nam Bá Đông tới Mạc Yên.

Ngày tháng của Nam Bá Đông đúng là không còn nhiều nữa rồi! Mặc dù Nam Bá Đông may mắn tránh được vận rủi mất mạng lúc trúng đạn lần trước, nhưng cổ độc

hiện tại lại quá mức khó giải, Mẫn Lạp vẫn không tìm thấy được biện pháp nào để giải nó.

Vì thế, Mẫn Lạp đã từng cầu xin Độc Cô Thiên

Nhai, nhưng mà ngay cả Độc Cô Thiên Nhai là thần y mà cũng đối với cổ

độc này bó tay. Lúc anh ta gần đi, anh ta đã lưu lại một câu cho Mẫn

Lạp, "Có lẽ, các người nên đến Miêu Cương tìm một người tên là Cổ vương

Lam Khảm Khảm, có thể bà ta sẽ có biện pháp."

Nam Bá Đông đã lập

tức phái vài nhóm người đi Miêu Cương tìm Lam Khảm Khảm, nhưng vẫn chưa

có tin tức hồi báo.

Bây giờ, máu trong

người Nam Bá Đông đã bị cổ trùng cắn nuốt tới tận cùng, cho dù bọn họ có tìm được biện pháp giải cổ, thân thể của anh cũng đã chống đỡ tới tận

cùng rồi, sợ rằng không có sức xoay chuyển, chẳng qua chỉ có thể trì

hoãn được vài ngày rồi chết đi.

Nghe được Mẫn Lạp xác nhận, Mạc

Yên chỉ cảm thấy tay chân lạnh như băng, đầu óc trống rỗng, cái gì cũng

không nghĩ được, cái gì cũng không muốn làm, tựa như ngay cả khí lực giơ tay và nâng môi để nói chuyện cũng đã mất đi.

Người đàn ông này

đã từng bò dậy từ trong địa ngục, thật vất vả mới kiếm được một phần tài sản này, thật vất vả mới đứng trên đỉnh cao, thế mà tại sao ông trời

lại có thể tàn nhẫn triệu hồi anh như vậy?

Người đàn ông này ép

cô cắt đứt chuyện cũ, người đàn ông này buộc cô phải sống tiếp, người

đàn ông lấy phương thức im lặng gọt giũa cô, lặng lẽ để lại dấu vết vĩnh viễn không biến mất ở trong lòng cô. Lúc anh biến cô trở thành người

thân để bảo vệ, thì giờ tại sao anh lại muốn bỏ đi?

Cô nhìn

người đàn ông mới vừa rồi còn nghiêm nghị, ngạo khí và hăng hái giờ lại

nằm trên giường bệnh, lại nằm ở đó trong không khí trầm lặng, nước mắt

kia, không khống chế được mà chảy xuống.

Nam Tinh vẫn luôn ở bên

cạnh cô, một bước cũng không rời, khuôn mặt nhỏ bé của bé lạnh lẽo,

nhưng tay của bé lại siết thật chặc tay của Mạc Yên.

Lúc này bọn

họ cần phải hấp thu sức mạnh và ấm ấp từ bên trong cơ thể của đối

phương, vậy mới có thể giúp bọn họ tiếp tục chống đỡ.

Mặc dù Nam

Bá Đông không yêu bé sâu đậm, nhưng bé lại có thể hấp thụ một loại sức

mạnh của đàn ông thuộc về Nam Bá Đông, để cho bé có thể dũng cảm, không

sợ mà tiếp tục cố gắng, phấn đấu, tích lũy kinh nghiệm để bảo vệ cho Mạc Yên.

Nhưng hôm nay lại nghe thấy tin Nam Bá Đông không thể sống tới một tháng, tim của bé liền lập tức bị đè nén đến không thở nổi.

Muốn khóc nhưng ánh mắt lại khô khốc, không chảy ra được một giọt nước mắt.

Ba của bé từng nói qua, đàn ông chỉ đổ máu không đổ lệ, đàn ông rơi nước mắt là một hành động rất hèn nhát!

Hai tay của Nam Tinh và Mạc Yên nắm chặc nhau đến đỏ, nhưng tựa hồ bọn họ