Old school Swatch Watches
Quân Sinh Ta Đã Lão

Quân Sinh Ta Đã Lão

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323111

Bình chọn: 9.00/10/311 lượt.

h so với tôi còn cố chấp muốn chết, nhất định sẽ vô công mà về.

Nếu nhị lão trong nhà đều phải đi thăm, mẹ cố ý xuống bếp đi nấu vài chén canh bổ, lại đi cửa hàng mua một giỏ hoa, tiện thể thêm mấy túi hoa quả ... Một chuyến này kéo dài từ buổi sáng lăn lộn đến giữa trưa, ba người rốt cục xuất phát.

Đáng tiếc không đúng lúc, ba Tây Cố trước một bước tới thăm anh, giờ phút này đang ở trong phòng bệnh.

"Tôi thấy hôm nay thời cơ không đúng... Nếu không trước quên đi?" Mẹ già nói, dù sao việc này không thể thoải mái nói trước mặt ba người ta.

"Không được, tới cũng tới rồi, mấy thứ này nọ cũng nấu xong, sao có thể tay không mà về!" Ba bên này mài đao soàn soạt, câu từ chính nghĩa nói ra.

Kẹp ở giữa bọn họ, tôi chỉ đành bất đắc dĩ ngồi ở trên ghế ngoài phòng bệnh chờ ba Tây Cố ra về mới lại nói chuyện.

Cũng may Tây Cố ở phòng bệnh một người, đợi lát nữa cho dù làm ầm ĩ, cũng không đến mức biến thành trò cười.

Kết quả không cần chờ lâu, mông của tôi vừa mới dính vào trên ghế, trong phòng bệnh bỗng dưng truyền đến tiếng quát, "Không thể nào! Ba tuyệt đối không đáp ứng!"

Tôi cùng ba mẹ hai mặt nhìn nhau một hồi, từ trong phòng bệnh liên tiếp truyền đến tiếng rống làm cho bọn họ biết ý đồ đến của ba Nhâm hôm nay cùng với bọn họ nhất trí.

Tôi âm thầm thở dài, đã biết chú Nhâm sẽ không dễ dàng buông tha, quả nhiên, chưa tới hai ngày chú lại tìm đến.

"Ba mặc kệ, cho dù con có cưới nó, đứa con dâu này ba cũng không thừa nhận!"

Nhâm Tây Cố nhẹ nhàng mở miệng, "Con cũng không cần ba thừa nhận."

Chú Nhâm thiếu chút thở không ra hơi, nén giận nói, "Nghịch tử! đồ bất hiếu này không tức chết ba thì không cam tâm đúng không! Nuôi nhiều năm như vậy, cứ coi như nuôi một đứa vong ân phụ nghĩa."

"Phải không? Làm sao ở trong ấn tượng của con, mấy năm nay gần như đều không phát hiện ba giáo dưỡng qua con." Nhâm Tây Cố nói, "Nếu không phải cô ấy, ngày nay con chỉ là một đống hỗn độn, là cô ấy kéo con về với chính đạo, hai người sau khi ly hôn, cũng là cô ấy một ngày ba bữa quan tâm con, giám sát việc học của con, hỏi han ân cần, mà cái thời điểm đó ba đâu? Ba còn say mê trong ôn nhu hương của ba, khó có khi về đây, ba có bỏ mắt xem qua con sao? Khi đó ba không có tư cách, hôm nay ba càng không có tư cách đối với cảm tình của con khoa tay múa chân!"

Trong lời nói của Tây Cố lộ ra oán ý nồng đậm tích tụ hơn mười năm, những lời này kỳ thật anh đã sớm muốn nói đi, năm đó còn nhỏ anh khao khát yêu thương lại sợ hãi bị cự tuyệt, bởi vậy cự tuyệt tất cả quan tâm của mọi người, cũng may mắn, tôi đi vào trong lòng anh. Lại bất hạnh dây dưa lâu như thế.

Giọng điệu ba Nhâm thấp xuống, "Là ba phụ mẹ con hai người. Lúc trước ba không có đối với gia đình tẫn trách nhiệm, xem nhẹ con, thật ra mấy năm nay ba vẫn muốn bồi thường con. Con trai a, hôn nhân là chuyện cả đời, ba không thể nhìn con đi vào lối rẽ, con về sau sẽ hối hận ..."

Anh lạnh giọng cười giễu, "Ba làm sao biết con nhất định sẽ hối hận, ba làm sao biết con đối với cô ấy là thứ cảm tình gì."

Chú Nhâm hòa hoãn khẩu khí, "Người trẻ tuổi thường sẽ bị cảm tình xông lên mê mẩn đầu óc, điều này ba có thể lý giải, nhưng là Hác Manh nó dù sao cũng là người trưởng thành rồi, không phải không biết sự tình nặng nhẹ, làm sao còn đi theo con làm liều. Hôn nhân bị thương đối với nó lực sát thương càng lớn hơn nữa, lần trước ba thật ra là muốn tâm bình khí hòa cùng nó nói chuyện đàng hoàng, con khi đó lại rống lên đến đuổi ba đi, không phải cũng chứng minh thật ra giữa hai đứa cũng không có kiên định như vậy, sợ ba sẽ dao động nó?" Chú ấy lời nói thấm thía, "Con trai, đừng vì dỗi ba mẹ, cũng đừng cậy mạnh, ba kỳ thật là vì tốt cho mấy đứa, ba chỉ có con một đứa con trai này, ba dù thế nào cũng sẽ không đi hại con..."

"Con nghe một chút, nghe một chút đi," ba già gật đầu, "Người ta nói có lý."

Tôi không nói tiếp, thì ra lần trước ở dưới lầu nhà nhìn thấy ba Nhâm là vì việc này.

Sau đó thanh âm Tây Cố truyền đến, "Những đạo lý này con đều biết, mấy năm nay con cũng nghe cô ấy nói qua nhiều lần mấy lời thoại này..."

"Nếu đạo lý này con đều rõ..."

"Nhưng con không có biện pháp. Con chỉ thích cô ấy, con đã nhận định cô ấy, trừ bỏ Manh Manh ra, ai cũng không được." Anh không hề xoay chuyển, còn nghiêm túc nói, "Con không muốn như vậy, nhưng thật là không có biện pháp ..."

Ba Nhâm trầm mặc thật lâu, "Vậy về sau thì sao, hai đứa có nghĩ tới tương lai hay không?"

"Con đã tính toán tốt, tuy rằng hai năm đầu sẽ hơi vất vả, nhưng con là đàn ông, dù vất vả như thế nào, cũng sẽ nỗ lực để cho người phụ nữ của mình sống thoải mái."

"Hiện tại con chỉ là đứa nhỏ, có thể biết cái gì! Mới ra ngoài công tác còn không đến một năm đã muốn nuôi gia đình, con cho là dễ như vậy sao? Phụ nữ con muốn cái dạng gì, qua tiếp vài năm, chờ con trải tốt nền móng, kiến thức rộng rãi rồi tìm, con bây giờ còn không biết bản thân muốn cái gì, gấp gáp lo lắng kết hôn đây là —— "

Nhâm Tây Cố cắt ngang chú, "Con biết con muốn cái gì, con vẫn biết rất rõ con muốn là cái gì, ba không cần nói thêm, con sẽ không thay đổ