Snack's 1967
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327580

Bình chọn: 7.5.00/10/758 lượt.

n Đồ Sở Phi cùng phó tướng vẫn đứng một bên, hai đại cao thủ

giao chiến, bọn họ muốn hỗ trợ, nhưng căn bản ngay cả thân bọn họ cũng

xông vào không được, lúc này cũng chỉ có thể theo ra, chỉ thấy hai người đánh thành một đoàn, không biết rốt cuộc là ra cái chiêu gì.

Binh lính

Thương Liêu cũng không biết phát sinh chuyện gì, hảo hảo như thế nào,

Thái tử cùng Thánh quân sư tại sao lại đánh nhau?

Người đứng

nhìn nhìn không ra môn đạo gì, người đang đánh, trong lòng lại thập phần sáng tỏ, Gia Luật Ưng càng đánh, trong lòng càng sợ, võ công Thánh Xích thật là tiến bộ thần tốc, nội lực thâm sâu này, đã bỏ xa hắn, tái đánh

tiếp, hắn nhất định tất bại .

Thánh Xích

lại lạnh lùng nhìn Gia Luật Ưng càng ngày càng khó chống đỡ thế công của hắn, trong lòng cười lạnh, nhìn ngươi còn có thể kiên trì bao lâu, vốn

tưởng lưu ngươi đến đêm mai, cho ngươi với Mạc Quân âu yếm của ngươi

cùng mấy vạn tướng sĩ kia đoàn viên , hiện tại, muốn trách thì trách

ngươi chọc giận bổn tọa, muốn trộm bát quái trận, hừ, nếu chính là như

vậy, bổn tọa có lẽ còn có thể tạm thời bỏ qua cho ngươi, nhưng ngươi

ngàn vạn lần không nên, không nên hủy đi đan dược trường sinh bất lão

hắn tân tân khổ khổ luyện chế. [ Kỳ thật đó là Y Thiên Y Hàn hủy '>

Khi nghĩ

đến bất lão dược kia, Thánh Xích sát ý mạnh thêm, hét lớn một tiếng,

đánh tới ngực Gia Luật Ưng, mắt thấy sẽ đánh trúng , lại đột nhiên ở

phía sau hắn, một đạo kiếm khí sắc bén phá không mà đến, công lực thật

mạnh, kiếm khí thật mạnh, Thánh Xích cả kinh, vội vàng phát công trở lại ngăn cản, Gia Luật Ưng thừa dịp khe hở này, một chưởng đánh về phía sau lưng Thánh Xích, Thánh Xích hộc mạnh ra một miệng máu to, chật vật ngã

nhào xuống, lúc này, trên người một vật gì đó rơi ra, Thánh Xích lại tựa hồ không nhận biết, lắc lắc lắc lắc đứng lên, kinh hoảng nhìn về bốn

phía, không chút nào cảm giác được có hơi thở của cao thủ, đáng sợ, võ

công của người từ nơi bí mật gần đó thật sự quá lợi hại , đáng sợ, võ

công người nọ đến tột cùng cao đến bậc nào?

Gia Luật

Ưng cũng cảm giác được vừa nãy có một cao thủ xuất hiện, cứu hắn một

mạng, nhưng hiện tại hắn lại hoàn toàn không cảm thấy hơi thở của người

nọ, là ai đang âm thầm tương trợ hắn?

Hiện tại bị thương, không thể gây thương tổn Gia Luật Ưng, hơn nữa người trong tối

cũng không biết có ý đồ gì, Thánh Xích hảo hán không ngại thiệt trước

mắt, thừa dịp Gia Luật Ưng nhất thời không chú ý, nhảy ra ngoài, đào tẩu .

Thân Đồ Sở

Phi muốn đuổi theo, lại bị Gia Luật Ưng ngăn cản nói:“Đừng đuổi theo,

ngươi đuổi không kịp hắn , hắn sẽ còn tìm đến bản Thái tử .” Sau đó ý

bảo phó tướng đem vật Thánh Xích vừa mới làm rớt xuống nhặt lên xem.

Vừa thấy không khỏi mừng rỡ như điên: Là trận đồ Thiên Can bát quái trận, thật tốt quá.

Chỗ tối, một bạch y thân ảnh, đưa kiếm trên tay thu hồi bên hông, như quỷ mỵ không tiếng động biến mất ở trong đêm tối.

Ngạo Quân ngồi ở trên giường, tấm da dê cầm trên tay hé ra, chuyển lại gần, di chuyển qua lại tựa hồ đang nghiên cứu cái gì.

Đột nhiên trên tay trống không, tấm da dê bị người cầm đi, ngẩng đầu lên

nhìn, chỉ thấy Ngọc nhi cầm tấm da dê kia lạnh lùng nhìn nàng, hoàn toàn không giống như bình thường dịu ngoan nhìn nàng. Ha ha…… Xem ra là muốn động thủ , cũng tốt, sớm động thủ sớm xong việc.

“Ngọc nhi,

đừng đùa, cái đó rất quan trọng , mau trả lại cho ta.” Ngạo Quân làm bộ

như nhìn không thấy chuyển biến của Ngọc nhi, vươn tay thúc giục nói.

Diễn còn phải tiếp tục diễn a!

“Nga, quan trọng như vậy? Là cái gì a? Không nói, sẽ không trả lại cho ngươi.” Ngọc nhi nhíu mày cười lạnh nói.

“Được rồi!

Nói cho ngươi biết cũng không sao, đây là vật người kia giao cho ta ,

hắn đã lấy được từ chỗ Thánh Xích, bát quái trận trận đồ , ta cũng đã

nghiên cứu ra cách phá giải rồi, đây cũng là phương pháp giải trận hắn

chỉ cho ta, có thành công hay không phải dựa vào nó , rất trọng yếu ,

đừng làm hỏng, mau cầm lại đây.” Ngạo Quân vội vàng nói, có thể thấy

được vật nọ có bao nhiêu quan trọng. Kỳ thật cũng rất quan trọng , không có nó, như thế nào có thể lừa được Thánh Xích!

“Nếu ta nói không?” Ngọc nhi đột nhiên kiều mị nói, còn cầm vật đưa qua đưa lại, vui đùa.

“Ngọc nhi, đừng đùa nữa.” Ngạo Quân bộ dáng có điểm nóng nảy.

“Hừ, đùa?

Ha ha…… Mạc Quân, ngươi có biết mấy ngày nay ta đùa với ngươi, ta cảm

thấy có bao nhiêu ghê tởm không? Rõ ràng là một kẻ háo sắc, còn cải

trang giả dạng, nghĩ mình là chính nhân quân tử. Ta phi……” Ngọc nhi đột

nhiên bộ mặt trở nên dữ tợn, khinh thường đùa cợt nói.

“Ngọc nhi,

ngươi đang nói cái gì a? Đừng đùa được không?” Ngạo Quân cười hi hi đứng lên nói, chậm rãi đến gần Ngọc nhi. Bộ dáng thật cẩn thận, giống như là tiểu nam nhân đáng thương sắp bị người yêu có ý đồ lừa mình vứt bỏ.

“Mạc Quân,

ta thực cảm thấy bi ai cho ngươi, đến bây giờ còn chưa rõ tình hình! Ha

ha…… Nói thật cho ngươi biết, ta không phải là cái gì Mộ Dung ngọc, ta

gọi là Xích Ngọc, tiếp cận ngươi, hừ, chẳng qua là phụng mệnh làm việc

mà thôi. Cho tới bây giờ ta vốn không có thích ngươi, ngư