XtGem Forum catalog
Ra Tường Ký

Ra Tường Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324381

Bình chọn: 10.00/10/438 lượt.

kinh

hách nặng nề, làm thế nào cũng không ngủ được.

Cánh tay đau như là không phải của nàng, vết phỏng trên tay tuy rằng đã dùng nước lạnh tẩm quá, lại vẫn là rất nóng rất đau.

Tiểu liên đã sớm ngủ say ở phòng bên cạnh, Cận Liễu Liễu vừa đói lại vừa mệt lại đau và sợ, cả người giống như con thú nhỏ bị thương cuộn mình lại

trên giường, “Anh anh” khóc.

Nhưng khóc không bao lâu, nàng lại

ngay cả khí lực khóc cũng không còn, vì thế trong lòng lại ủy khuất, vạn phần tưởng niệm dến mấy gian nhà ngói rách nát ở cùng cha mẹ đệ đệ.

Bình thường vào giờ này, cả nhà bọn họ đã sớm đang ngủ đi. Mẫu thân sẽ ngẫu

nhiên đứng lên, bởi vì cha ban đêm có đôi khi cần uống thuốc.

Tiếp qua vài canh giờ nữa, bọn họ đều sẽ rời giường. Cận Liễu Liễu trước

tiên giúp tiểu đệ đệ mặc quần áo, tiếp theo đi ra sân gánh một thùng

nước giếng, sau đó cùng nương cùng nhau làm điểm tâm ở nhà bếp.

Điểm tâm nhà bọn họ luôn ăn rất đơn giản, không có gì ngoài cháo ngô linh tinh, rồi mẫu thân sẽ làm thêm củ cải kho thật mặn.

Nhưng là thời điểm ở nhà, người một nhà tuy rằng ăn không đủ no, lại ăn thực

vui vẻ. Nàng sẽ cùng đại đệ đệ a bảo cướp đi chút cháo ngô cuối cùng

trong nồi, bởi vậy còn đặc biệt ăn thật nhanh, có đôi khi đầu lưỡi nóng

chết lặng cũng không dám dừng lại.

Ai, ở nhà thời điểm, khổ là khổ một chút, mệt là mệt một lúc, nhưng nàng cũng rất vui vẻ a.

Đôi mắt to vốn đã khóc đến sưng đỏ, lại bắt đầu phiếm hồng. Cận Liễu Liễu

mệt mỏi lui lại một góc, bắt đầu vạn phần tưởng niệm đến cha mẹ cùng hai đệ đệ.

“Nương, nương, ta…” Nàng như thế nào cũng ngủ không được, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, lại bắt đầu nói mê sảng.

Bên giường bỗng nhiên vang lên một tiếng thở dài trầm thấp, tiếp theo một

thanh âm giống như đã từng quen biết vang lên: “Đây là làm sao vậy, tại

sao lại khóc thành như vậy?”

Cận Liễu Liễu giật mình một cái tỉnh lại, kinh ngạc “Di” một tiếng.

Thanh âm kia lại là một tiếng thở dài, tiếp theo một người ngồi xuống bên

giường, nhẹ nhàng cười với nàng: “Tam thiếu phu nhân, đã lâu không gặp?”

Cận Liễu Liễu nhìn khuôn mặt đang nhẹ nhàng cười kia, mắt phượng tràn đầy ý cười, lại mang theo vài phần thương tiếc. Nàng nghĩ nghĩ, kinh ngạc kêu ra tiếng: “Ngươi là người trộm hoa kia!”

Kia Vân Thượng Phi vui vẻ nói: “Ngươi còn nhớ rõ ta.”

“Đương nhiên nhớ rõ .” Cận Liễu Liễu nói: ” Hoa của ngươi còn chưa trộm đi sao?”

Vân Thượng Phi nhíu nhíu lông mi bên trái: “Tam thiếu phu nhân vẫn là ngây

thơ như vậy, như thế nào, phu quân của ngươi chưa có dạy ngươi nữ nhi

gia sự sao?”

Cận Liễu Liễu nghe hắn nhắc tới Cổ Vưu Chấn, cúi đầu không nói. Vân Thượng Phi ghé sát mặt vào nàng, một tay nâng cằm nàng

lên, tinh tế đánh giá một chút.

“Đáng thương , hai mắt đều khóc sưng lên.” Hắn sờ soạng trong lòng lấy ra một cái khăn gấm, nhẹ nhàng mặt cho nàng.

Bỗng nhiên cúi đầu, thấy hai tay nàng đỏ ửng, bất giác gầm nhẹ: “Tayngươi là làm sao vậy?”

Cận Liễu Liễu bị người khác nhắc tới chuyện thương tâm, không khỏi càng

thêm ủy khuất: “Thiếu phu nhân, bảo ta giúp nàng giơ ngọn đèn.”

Vân thượng vẫn là lần đầu nghe nói di nương nhà giàu lại bị chính thất khi dễ như vậy, nói rất quá đáng, cũng là không ngoa.

“Bị bỏng dầu thắp?”

“Ân.”

“Đau không?”

“Đau .”

Vân Thượng Phi tuy rằng phong lưu phóng đãng, lưu tình khắp nơi, thậm chí

hủy đi không ít danh dự nữ tử, nhưng luôn luôn tự hào là kẻ biết thương

hao tiếc ngọc, nay gặp Cận Liễu Liễu, là một tiểu giai nhân đáng yêu,

lại bị khi dễ thành như vậy, trong lòng không khỏi nổi lên ý đồng tình.

Hắn không biết từ nơi này lấy ra một cái bình sứ trắng nhỏ, nhẹ nhàng mở

ra, một mùi thơm ngát lập tức xông vào mũi. Hắn vươn ngón trỏ, lấy từ

trong chai ra một ít cao lỏng xanh biếc, nhẹ nhàng bôi lên hai bàn tay

bỏng đỏ của Cận Liễu Liễu.

Cận Liễu Liễu đầu tiên là sợ tới mức

co rụt tay lại, hắn lơ đễnh, nhẹ nhàng giải thích nói: “Đây là kim sang

dược, bất kể loại vết thương gì cũng trị được.”

Quả nhiên, vừa

bôi thuốc lên không lâu, vốn hai tay vốn nóng rát nay lại bắt đầu trở

nên dịu mát, một hồi sẽ qua, không còn đau như trước nữa.

“Không

đau .” Cận Liễu Liễu ngẩng đầu nhìn Vân Thượng Phi, trong đôi mắt to có

một làn hơi nước mênh mông : “Đa tạ ngươi . Ngươi thật đúng là người

tốt.”

Vân Thượng Phi cười ha ha: “Cái này có là gì, nữ tử giống ngươi vậy, vốn dĩ không nên bị người ta làm đau .”

Cận Liễu Liễu cái hiểu cái không, bởi vì lần đầu tiên có người nói với nàng điều này, nàng nghe không rõ, cũng không biết phải đáp lại như thế nào

mới tốt.

Vân Thượng Phi giúp nàng bôi thuốc mỡ xong, tiếp theo

dùng khăn gấm buộc lên hai tay nàng dùng để băng vết thương, nhẹ nhàng

xoa lên hai tay nàng, lại hỏi: “Ngươi bị đại phòng như thế khi dễ, có

thể dùng chút thủ đoạn, để ma bệnh phu quân của ngươi cho ngươi chỗ dựa

.”

Cận Liễu Liễu tâm địa đơn thuần, tuy rằng không biết Vân

Thượng Phi là loại người nào, lại bởi vì hắn có vài hành động thiện ý,

theo bản năng liền cho rằng hắn là người tốt.

“Thiếu gia, thiếu gia hắn, cùng thiếu phu nhân đều thực đáng sợ.”

Vân Thượng Phi nh