Ra Tường Ký

Ra Tường Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325310

Bình chọn: 9.5.00/10/531 lượt.

của thiếu

gia, ngày hôm nay xem ra thoạt nhìn càng có vẻ tuyệt thế dung tư.

Cận Liễu Liễu chưa bao giờ thấy qua người nào có thần thái hòa cùng phong

độ như vậy. Tuy là mỗi ngày đều cùng hắn ở chung, nhưng lại cũng nhìn

đến ngây người một chút.

“Cha ngươi thật đúng thật đã tin tưởng

ta khi nhà ta rơi vào loại sự tình này, người bên ngoài đều e sợ tránh

không kịp, cha ngươi thì ngược lại, cương quyết đem ngươi ép đến đây.”

Cổ Vưu Chấn nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng nói.

“Cha ta nói, chúng

ta người một nhà đều chưa làm qua chuyện gì xấu, ta nhất định có thể

bình an trở về . Hơn nữa, ta cũng lo lắng ngươi có thể hay không gặp

chuyện không may.”

Cổ Vưu Chấn đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cố ý nói: “Ngươi lo lắng ta làm cái gì?”

“Ta, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua, ngươi bộ dáng như thế này.” Nàng thanh âm nho nhỏ , sợ chọc Cổ Vưu Chấn mất hứng.

Hắn lo nghĩ, cảm thấy Cận Liễu Liễu tuy rằng đã làm sai, bản tính thiên

chân rực rỡ. Lần trước chuyện đó chỉ sợ cũng là cử chỉ vô tâm.

Lại nhớ đến tối hôm qua đại họa lâm đầu,kết tóc thê tử với mình còn không

ngừng trốn trở về nhà mẹ đẻ, nhị thiếu phu nhân cũng rất nhanh không

biết tung tích, khó ai được như Cận Liễu Liễu, biết lần này đi hung hiểm vô cùng nhưng cũng ngốc nghếch theo đến.

Vì thế thở dài nói: “Nếu không, ta sẽ thả ngươi xuống xe ở phía trước, ngươi về nhà cùng cha mẹ hảo hảo sống đi.”

Cận Liễu Liễu cả kinh: “Phu quân, ta lại làm sai cái gì sao?”

“Ngươi cái gì cũng không có làm sai, ta chỉ là hy vọng ít liên lụy một người.

Ngươi vốn cũng chỉ là thiếp thất, vào cửa lại không được mấy tháng, tội

gì theo ta cùng nhau dấn thân vào chỗ hung hiểm?”

“Cha ta bảo ta cùng ngươi đi, ta liền nhất định phải cùng ngươi đi! Cha ta là người đọc sách, lời hắn nói không có sai !”

“Cha ngươi là người đọc sách thì sẽ như thế nào? Hắn nào biết đâu rằng cha ta lần này cũng không phải chỉ là đơn giản tù oan.”

“Cha ta nói, cha ngươi là người của Thái tử. Lần này chỉ sợ là do người của

đảng tam hoàng tử hãm hại. Cho nên mới bị như thế, mới có thể ngồi tù.”

Cổ Vưu Chấn nao nao: “Cha ngươi thật ra lại có vài phần kiến thức.”

“Đó là đương nhiên, người thôn chúng ta đều nói, nếu cha ta thân mình tốt

một chút, nhất định có thể thi được tiến sĩ làm đại quan.” Cận Liễu Liễu có chút tự hào nói.

Cổ Vưu Chấn nở một nụ cười nhẹ nhàng: “Gia

nhưng thật ra cảm thấy cha ngươi cố chấp đến cực điểm. Biết rõ ràng

trong đó hung hiểm, lại vẫn là đem khuê nữ đẩy vào hố lửa”

“Cho dù ta không đi ngươi sẽ không nguy hiểm sao?” Cận Liễu Liễu bỗng nhiên nói.

Cổ Vưu Chấn thấy trong đôi mắt to ngập nước của nàng lộ ra một loại tình

cảm tràn đầy thân thiết. Trong lòng rung động, nhịn không được bắt lấy

một bàn tay nhỏ bé của nàng nói: “Liễu Liễu, ngươi thật sự nguyện ý làm

bạn cùng ta thượng kinh?”

“Đương nhiên .”

“Lần này đi sinh tử chưa biết, ngươi cũng không hối hận?”

“Cha ta nói, ta khẳng định có thể bình an trở về .”

“Liễu Liễu.” Cổ Vưu Chấn ôm chầm lấy Cận Liễu Liễu. Chỉ cảm thấy tiểu nữ oa

này thật đáng yêu đến cực điểm. Trong lòng quyết định một chủ ý, cho dù

trong kinh thành có hung hiểm như thế nào, cũng phải bảo trụ một cái

mạng nhỏ của nàng.

Cận Liễu Liễu hôm nay đã cùng ngày xưa bất

đồng, đối việc nam nữ đã muốn chưa hiểu hết. Hiện tại bị Cổ Vưu Chấn ôm

thật chặt, cư nhiên đỏ mặt.

Cổ Vưu Chấn tối hôm qua đột nhiên gặp biến cố. Một đêm bận việc xử lý sự vụ, trong lòng đã sớm cảm thấy mỏi

mệt không chịu nổi. Hiện tại ôm Cận Liễu Liễu, chỉ cảm thấy mệt mỏi toàn thân cũng giảm đi vài phần, ưu sầu trong lòng cũng dần dần nhạt đi.

Cận Liễu Liễu sớm phải đi bộ vài dặm đường, đã sớm mệt mỏi quá mức. Lúc này bị hắn dùng áo bào ôm bọc lại, quanh thân ấm thuận vui vẻ, xe ngựa lại

lắc lắc không ngừng, không khỏi có chút mệt rã rời.

Không đợi

nàng nhắm mắt lại, chỉ thấy Cổ Vưu Chấn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, nhẹ nhàng ôn nhu chạm nhẹ vào môi của nàng.

Nàng chỉ cảm

thấy đôi môi hắn ấm áp mềm mại, trong hơi thở tràn đầy hương khí thản

nhiên. Vì thế chờ hắn rời môi đi, nàng không tự chủ được vươn đầu lưỡi

liếm liếm môi trên.

Cổ Vưu Chấn ánh mắt tràn ngập sương mù, thanh âm cũng giảm xuống rất thấp: “Đừng liếm, cẩn thận gia tại đây trong xe

ngựa muốn ngươi.”

Cận Liễu Liễu nghe không rõ “Muốn ngươi” có ý

tứ ra sao. Nàng tiếp tục liếm liếm môi trên, vẻ mặt hồn nhiên vô tà biểu tình: “Ta đã đói bụng .”

Cổ Vưu Chấn lông mi bên phải nhướng

thẳng lên, nhịn một hồi lâu mới không làm cho chính mình phát hỏa mắng

chửi người. Có nữ nhân nào tại thời điểm này không hiểu phong tình nói

mình đã đói bụng sao?

Nhưng hắn nghĩ đến nàng buổi sáng từ Cổ phủ về nhà mẹ đẻ, rồi lại từ nhà chạy về Cổ phủ đói bụng cũng rất khó trách nàng. Vì thế biểu tình thả lỏng nói: “Ngươi chưa ăn bữa sáng?”

Cận Liễu Liễu gật gật đầu nói: “Có ăn qua, nhưng mà ta lại đói bụng.”

Trong lòng hắn lại thở dài, chỉ hận không thể làm nàng trong một đêm liền lớn thêm mười tuổi: “Ngọc Trúc có chuẩn bị điểm tâm ở trong xe, ngươi tự

mình tìm đi.”

Cận Liễu Liễu tìm bọc hành lý của


Old school Easter eggs.