Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323103

Bình chọn: 8.5.00/10/310 lượt.

ng đối mặt đều là giọng oanh vàng…… áp lực đột nhiên bự ra.

Thương Thanh Từ không trả lời lại.

Ngay sau đó là Phong Nhã Tụng và Tuyệt Mỹ Sát Ý, thậm chí Đậu Đậu Bã Đậu cũng gửi tin nhắn riêng cho cô, bảo cô đừng khẩn trương quá. Đậu Đậu Bã Đậu còn rất săn sóc nói với cô: dù em hát hay hơn mấy người chúng ta đi nữa cũng sẽ bị ném đá thôi, người mới mà, nhất định phải đứng vững giữa áp lực, cố lên!

Cố Thanh lập tức biểu hiện quyết tâm: yên tâm, tim gan của em rất cứng rắn!

Đại khái qua mười phút, mấy người bọn họ bắt đầu nói chuyện phiếm.

Nghe qua đều là lão bằng hữu, trêu chọc nhau, Thương Thanh Từ như trước, duy trì phong phạm cao quý lãnh diễm không mở mic…… Cố Thanh theo phong cách của tiểu trong suốt, cũng thật sự không biết nói gì với các tiền bối, đóng mic nghe.

Trên vạn người, quả thực tương đương với hội diễn ngoài trời.

Mà các fan cuồng kia cũng vui vẻ nghe cách đại thần ẩn danh lâu ngày nói chuyện phiếm, cầu còn không được đó nhá?!

Hơn nữa nói là “tập luyện”, bởi vì vấn đề trì hoãn trên yy, không có cách nào hợp xướng. Cho nên cũng chỉ là vài người nguyện ý hát, hát hai câu. Thuần túy tạo thành cờ hiệu “tập luyện”, làm nóng ngày kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ lần này.

Quả nhiên, vài người hát xong, đến phiên Cố Thanh, phía dưới không quá nhiệt tình rồi.

Như trước không ngừng thổ lộ với thần tượng của mình, hoàn toàn xem cô như không khí.

Cô hát ở trạng thái tốt nhất, phát hiện ngoài mấy bình luận nói hơi thở của mình không ổn định, trung khí không đủ, lại không có gạch đá gì, thiệt tình cảm thấy vững bụng hơn. May mắn, không làm mất mặt Đàu Bài.

“Đầu Bài đại nhân phong lưu phóng khoáng, tiết tháo hoàn mỹ của chúng ta đâu rồi?” Đậu Đậu Bã Đậu phi thường thông minh chuyển miệng pháo về phía bảng nặng nhất – Đàu Bài, “Đàu Bài? Đàu Bài? Cậu chạy đâu rồi? Đi ra tiếp khách nào ~”

Đậu Đậu Bã Đậu với hắn là bạn già rồi, nói chuyện hiển nhiên tùy tiện chút.

Kênh im lặng vài giây.

“Ừ, ta có ở đây.”

Thương Thanh Từ trả lời.

Vừa nghe trúng đích, chất giọng nam tuyệt đối có thể miễu sát tất cả các cô gái………..

“Yêu cầu ta độc thoại?” Hắn chậm như rùa hỏi.

“Đọc cũng được…….. không đọc cũng được, trò chuyện, làm một tiết mục nhỏ này nọ.” Đậu Đậu Bã Đậu thở dài một hơi, “May mắn, ta quen cậu nhiều năm rồi, miễn dịch, Thương Thanh Từ đại nhân, giọng của cậu có thể giảm chút xíu chút xíu cưng chiều tinh tế kia, được không?”

Thương Thanh Từ nhịn không được, cười một tiếng.

Cố Thanh chỉ cảm thấy tim mình nhảy bùm bùm, hoàn toàn say mê.

Chỉ một tiếng cười như thế, thật tâm say rồi.

Cô cũng nghe hai ba năm rồi đó, sao lại một chút miễn dịch cũng không có thế này, trời a……………

Tiếng cười tuyệt đối tự nhiên, tuyệt đối phong lưu thế này, hôm nào nhất định phải lặng lẽ ghi âm lại, để làm tiếng chuông.

Hắn thoáng trầm ngâm, “Tiết mục gì thì tốt nhỉ?”

“Thương Thanh Từ đại nhân, em yêu anh! Cả đời a!!!” “Đại nhân, ta là fan cuồng a, ngài ho khan cũng dễ nghe a, rất tiêu hồn rồi đó a đó a đó a!!!” “Đại nhân đọc câu thoại đầy đủ đi, em ghi âm làm tiếng chuông!” “Xin đại nhân đọc câu ‘Em đúng là tiểu yêu tình giày vò người ta’, quỳ xuống van xin a!” “Em chỉ muốn một câu “Anh yêu em”, em muốn ghi âm lặp lại một trăm lần làm chuông điện thoại!”………..

Đêm nay nhiều fan, đêm nay fan điên cuồng, nhưng fan nhà khác tuyệt đối không có nổi 1/10 nhiệt tình của fan nhà Đàu Bài.

Cuối cùng khiến cho mấy vị khách quý đặc biệt mời đến đều không nhịn được cười.

Phỉ Thiếu phi thường uyển chuyển biểu đạt ‘ghen tị’ của mình: “Ai ~ tối nay, ta hoàn toàn bị Đầu Bài đè rồi ~”

Hắn nói thật mờ ám, Đậu Đậu Bã Đậu nhịn không được dìm hắn: “Thương Thanh Từ không dụ dỗ muội tử, cũng tuyệt đối không câu dẫn nam tử, đây là truyền thống rồi, bớt lấy Đầu Bài nhà chúng ta đi bán hủ[1'>.”

Phỉ Thiếu cười rộ lên: “Bán hủ? Ta còn cần bán? Ta không phải đã sớm là cấp bậc hủ tiên rồi sao?”

Hắn là ca sĩ, tự nhiên không có giọng nói rõ ràng êm dịu như Thương Thanh Từ.

Cố Thanh im lặng nghĩ, thật sự nếu so với Đàu Bài, chất giọng của ai cũng u ám………..

“Ta……..” Hắn kéo dài thanh âm, giống như tự hỏi, âm cuối nhè nhẹ thật sự hút hồn, “hát một bài được không?”

Hát……

Hát?!

Hát??!!

Cố Thanh kinh ngạc, fan kinh ngạc, mấy vị khách quý và tổ Hoàn Mỹ ở đây cũng kinh ngạc.

Ai nghe qua Thương Thanh Từ hát rồi? Hoàn toàn không có đó?!

Năm đó khi Thương Thanh Từ thành công huy hoàng trên Internet, mặc kệ fan yêu cầu thế nào, mặc kệ bên tổ chức thanh thế lớn ra sao, cũng không cách nào bắt hắn mở miệng hát…….. Thế nên mọi người đều nghĩ Đầu Bài tuyệt đối là điển hình của ngũ âm không đủ.

Nhưng, bây giờ, đêm nay, đại nhân muốn hát?

Cố Thanh lập tức nhấn nút ghi âm, cô thề tất cả mọi người trong phòng này đều cùng làm một chuyện giống cô: ghi âm lại…….

Phỉ Thiếu cà lăm, có chút không tin nổi: “Thương Thanh Từ, cậu đây là muốn chia cắt giang sơn của chúng ta sao?”

Đậu Đậu Bã Đậu cũng không cam lòng trách cứ: “Này, CV và ca sĩ cách phát âm không giống, cậu thực sự cho rằng, cậu dùng giọng hoàn toàn của CV để hát sẽ không sai âm sao?”

Tuyệt Mỹ Sát Ý


Polaroid