Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323835

Bình chọn: 9.5.00/10/383 lượt.

bạn gái mà!

- Dean. . . . . .

- Cứ như vậy, có thời gian ở đó càu nhàu còn không bằng đi tìm người thích hợp để chọn.

- Lão đại, cậu điên rồi.

Mạc Duy Dương nhếch miệng lên thành nụ cười xấu xa:

- Không đủ hung ác tàn nhẫn, thoát thân thế nào?

". . . . . ."

Diệc Tâm Đồng và Mạc Duy Dương ngồi lên máy bay đến Áo. Cô nằm trên vai của

anh ngủ thật sự say nồng, còn anh một tay đảo tạp chí, không quên dùng

ngón tay sờ làm mũi cô ngứa.

Cô đưa tay đập tay anh, tiếp theo đó ngủ. Anh phủ tạp chí lên trên mặt của cô, phòng ngừa những người khác

lén dòm ngó dáng ngủ của cô.

Diệc Tâm Đồng không biết cha mẹ anh ở Áo mua một căn biệt thự. Xe lái thẳng đến cửa biệt thự màu xanh da

trời, có người làm phía trước thay họ mở cửa xe.

Diệc Tâm Đồng

bởi vì ngủ mấy giờ trên máy bay, hiện tại tràn đầy tinh thần, mà Mạc Duy Dương cho dù không ngủ, hiện tại vẫn tràn đây tinh thần như cũ.

Hai người vào phòng khách, người làm đưa nước trà tới, mà họ cũng không thấy Mạc Vi Phẩm và Vũ Phong Nhi.

Vũ Phong Nhi nghe được người làm báo lại, nói Mạc Duy Dương và Diệc Tâm

Đồng đến, sau khi bà cất xong mỹ phẩm, phân phó với người làm:

- Được, ta biết rồi!

Không chút để ý, thu dọn xong mấy thứ Vũ Phong Nhi mới ra khỏi phòng.

Diệc Tâm Đồng nhìn anh hỏi:

- Mẹ anh bảo chúng ta đến làm gì? Không phải là bảo chúng ta chia tay chứ?

- Xem ra ta gọi hai đứa đến, hình như hai đứa rất không nguyện ý? - Mới

vừa xuống lầu, Vũ Phong Nhi nghe vào lời của cô, vẻ bề ngoài thì cười

nhưng trong lòng không cười mà đi xuống lầu.

- Hả. . . . . . bác

gái, không phải. . . . . . - Diệc Tâm Đồng không ngờ bà ấy lại đột nhiên xuất hiện, cô vội vàng đứng dậy nói xin lỗi.

- Được rồi, đừng

khẩn trương như vậy, mọi người khó được một lần trở về, ta không phải

một người tính tình kì quái, biết người nào đối với con của ta tốt,

người nào đối với con trai ta quan trọng! – Bà nhìn Diệc Tâm Đồng một

cái, sau đó đoan trang ngồi ở đối diện với bọn họ.

Diệc Tâm Đồng

âm thầm hít một hơi, Vũ Phong Nhi nói lời nói này, có phải thể hiện bà

ấy không phản đối cô và Mạc thiếu gia ở với nhau?

- Mẹ, đừng hù dọa Đồng Đồng nữa! Dọa cô ấy chạy, con trai của mẹ cũng sẽ điên mất! - Mạc Duy Dương giúp đỡ hoà giải.

- Được rồi, mẹ biết gọi hai đứa tới một chuyến, các ngươi nhất định đang

hoài nghi dụng ý của ta, mẹ lập tức thẳng vào vấn đề nói cho hai đứa

biết! Nếu như bây giờ mẹ và cha con còn phản đối hai đứa mà nói, đoán

chừng chúng ta chẳng những sẽ mất đi một con trai tốt, còn có thể mất đi một con dâu hiền, cho nên chúng ta không muốn mất đi bất kỳ ai trong

hai đứa! Mẹ hi vọng hai đứa thường tới đây thăm chúng ta, về phần hôn lễ của hai đứa, nếu như muốn cử hành lần nữa, mẹ và cha con sẽ để cho con

sắp xếp! Nếu như hai đứa có ý tưởng khác biệt, chúng ta cũng tôn trọng

suy nghĩ của hai đứa! - Vũ Phong Nhi nói ra ý nghĩ trong lòng.

- Mẹ! - Mạc Duy Dương kích động kêu bà.

- Tốt rồi, lời cảm kích thì không cần nói. Thím Lâm, cơm chuẩn bị xong

chưa, bưng thức ăn lên đi! - Vũ Phong Nhi vội vàng cắt đứt lời của con

trai.

- Bác gái, cám ơn bác đã hiểu và thông cảm! - Diệc Tâm Đồng che miệng cười vui vẻ.

- Còn gọi bác gái? Phải gọi mẹ! - Vũ Phong nhi nghiêm túc.

Sắc mặt Diệc Tâm Đồng đỏ bừng nhìn bà, lại hướng nhìn Mạc Duy Dương, có hơi khó có thể mở miệng nói:

- Mẹ!

- Câu gọi mẹ này coi như hài lòng, nếu cho nhà họ Mạc gia thêm đứa cháu

trai, ta sẽ thích hơn! - Vũ Phong Nhi liếc bụng của cô, cười nói.

Mặt cô đỏ lên, Mạc Duy Dương tiến tới bên tai của cô nhẹ giọng nói ra:

- Nghe mẹ nói, sớm sinh con một chút, tối nay lại nỗ lực một phen!

Cô đẩy anh ra một cái:

- Ở đâu nhanh như vậy?

- Là quá chậm. - Anh cố ý hiểu lầm ý của cô, cô chỉ có thể tức giận trừng mắt nhìn anh.

【Năm tháng sau】

Diệc Tâm Đồng nâng cao bụng tròn vo, cầm điện thoại trong tay, kêu lên với người phía bên đầu kia điện thoại:

- Ông xã,, em rất muốn ăn quất xanh, lúc nào thì mới có thể ăn được?

- Quất xanh? À, lập tức, em đợi thêm mấy giờ, anh lập tức phái người đưa

qua! - Mạc Duy Dương đang bận đi họp cho trợ lý bên cạnh một ánh mắt.

Trợ lý một mặt mặt khổ mày sầu nói:

- Tổng giám đốc, cái đó. . . . . . trời rất nóng tìm quất xanh không

khó, nhưng muốn tìm cái loại quất chua đến răng cũng sắp rớt đó, thật

đúng là khó tìm. . . . . . có muốn kêu phu nhân đổi sang ăn những thứ

khác không?

- Tôi mặc kệ cậu dùng phương pháp gì, nhất định phải

tìm được quất xanh, đi tìm ngay bây giờ! Sau khi tìm được trực tiếp đưa

đến biệt thự, tôi chỉ cho cậu thời gian mấy tiếng.

Trợ lý đó buồn bực, trợ lý công ty khác đều là đi theo bên cạnh tổng giám đốc xử lý

tài liệu và làm ghi chép, tại sao anh ta phải làm chân chạy?

Hiện tại ai còn không biết tổng giám đốc Mạc cưng chiều Diệc Tâm Đồng, mang

thai cục cưng nhỏ, thích ăn một vài thứ gì đó cực kỳ chua.

Diệc

Tâm Đồng đang xem kịch trên ti vi, ngoài cửa nhà truyền đến tiếng chuông cửa, cô bỏ lại hộp điều khiển ti vi, chạy tới cửa, cười nói:

- Mạc thiếu gia!

- Phu nhân, cô muốn quất xanh, tôi đưa tới cho cô! - Trợ lý cười hì hì


Polly po-cket