Say Năm Tháng

Say Năm Tháng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324370

Bình chọn: 8.5.00/10/437 lượt.

ăm phu nhân bất cứ lúc nào.”

Thanh Dao quay đầu lại nhìn Hoắc Kỳ, bình thường vừa thấy mặt đã gây gổ cãi nhau, hôm nay phải rời đi lại thấy không nỡ.

Hoắc Kỳ trêu nàng: “Ơ, không bỏ được ta à?”

“Đi chết đi, ta ước gì không nhìn thấy ngươi.” Ngoài miệng Thanh Dao đáp trả lại nhưng trong lòng nàng hiểu rõ Hoắc Kỳ chỉ muốn dùng cách này để an ủi nàng.

Xa giá bay lên tận trời cao, gió thổi qua xe, thổi tan mấy phần thanh sầu.

Chân Vũ Đại Đế và Ký Phong ngồi chung một chiếc xe, mà Thanh Dao lại ngồi cùng Cẩn Dật. Cô nam quả nữ ở một không gian lớn như vậy, Thanh Dao cảm thấy cực kỳ khó xử.

Nàng tìm đề tài: “Ngài còn chưa nói với ta, tại sao sau khi sư huynh nghe chuyện của ngài và Phù Vân linh chủ sẽ đáp ứng trở về?”

“Nàng thật sự muốn biết?”

“Ừ.”

Cẩn Dật cẩn thận nhìn Thanh Dao, chỉ thấy đôi mắt nàng bình tĩnh như nước.

Nàng, thật sự đã quên.

“Chuyện này phải nói từ năm ngàn năm trước. Mọi người đều biết chính thê của phụ vương ta là Thiên phi Vũ Thần, nhưng Vũ Thần không phải là mẫu thân ruột của ta. Mẫu phi của ta là thê tử trước đây của phụ vương, phu nhân Thuận Ý, bà là thần nữ của Nam Phương, cho nên thần tiên trên Thiên giới đều quen gọi là Nam Thiên phi. Mẫu phi ta là một điều cấm kỵ ở Thiên giới, có rất ít người nhắc tới bà, ta cũng chỉ nhìn thấy dung mạo bà ở trong một bức tranh.”

“Nam Thiên phi cũng được, Vũ Thần cũng được, tuy nhiên hai người đều không phải là nữ tử mà phụ vương ta yêu. Người mà phụ vương ta tâm tâm niệm niệm, muốn kết hôn thật ra là tiểu nữ nhi của Thiên đế Viêm Đế trước đây – công chúa Dao Cơ.”

“Cái gì?” Thanh Dao trợn to hai mắt, “Ngài ấy yêu Dao Cơ?”

Gương mặt tao nhã của Dao Cơ nhẹ nhàng lướt qua trước mắt nàng, xinh đẹp như vậy, thần bí như vậy. Thanh Dao nhất thời cảm thấy, Dao Cơ được một nam nhân yêu không oán không hối cũng không tính là quá đáng.

“Sau đó thì sao? Sau đó Nam Thiên phi ra sao, tại sao phụ vương ngài không cưới Dao Cơ, lại cưới Vũ Thần?”

“Mẫu phi ta, bà ấy. . . . . .”

“Thiên tôn điện hạ, đã đến Lăng Tiêu bảo điện, mời điện hạ cùng Hàn Nhụy tiên tử xuống xe.” Thanh âm ôn nhu của cung nữ truyền đến, sau đó màn xe bị vén từ bên ngoài.

“Chúng ta xuống xe trước đi, sau này rảnh ta sẽ nói cho nàng nghe.” Cẩn Dật dẫn đầu xuống xe, hắn đưa tay về phía Thanh Dao, “Xuống đây đi Thanh nhi.”

Thanh Dao chưa bao giờ có tiếp xúc thân cận với nam tử, nhưng nếu không đưa tay cho Cẩn Dật, lại có vẻ không lễ phép. Đang do dự bỗng nhiên nghe thấy thanh âm tràn ngập kinh ngạc của một nữ tử.

“Phù Vân linh chủ? Cô cô cô, cô chưa chết?”

Thanh Dao xoay người, thấy một tiên nữ áo tím đang trợn to hai mắt, không thể tin nhìn nàng.

“Thường Nga tiên tử đừng kinh động, nàng không phải là Phù Vân linh chủ, chẳng qua là diện mạo giống nhau thôi.”

“Thật không?” Trong giọng nói của Thường Nga đều là hoài nghi, đương nhiên nàng sẽ không tin lời Cẩn Dật. Phải biết rằng Phù Vân linh chủ là người trong tim Cẩn Dật, hắn không bênh vực người ta mới là lạ.

Thường Nga đang muốn đặt câu hỏi. Chân Vũ Đại Đế đi tới, hắn nói tiếp: “Thiên tôn nói không sai, vị này là sư muội của ta, Hàn nhụy tiên tử, nàng là đệ tử của Khê phu nhân.”

Hàn nhụy tiên tử —— Thanh Dao buồn bực, nàng đúng là hoa lê hàn nhụy tiên tử, nhưng ba trăm năm qua thật sự không có ai gọi nàng như vậy. Chân Vũ Đại Đế nói như vậy nàng thật không quen, mà nàng cũng hoàn toàn không rõ đây là tình cảnh gì.

Theo lời của sư huynh và Cẩn Dật, tiên nữ áo tím này hẳn là Quảng Hàn tiên tử Thường Nga rồi, dường như Thường Nga và Phù Vân linh chủ có khúc mắc, ánh mắt nàng ta nhìn mình có vẻ là lạ. Chẳng lẽ mình thật sự giống Phù Vân linh chủ? Minh Thiệu Tướng quân, Cẩn Dật Thiên tôn, còn có Thường Nga trước mắt, lần đầu tiên nhìn thấy nàng đều nhận là Phù Vân.

Khóe miệng Thường Nga cong lên, trong lời nói của nàng ta cất chứa ẩn ý: “Thì ra là sư muội của Chân Vũ Đại Đế, thứ cho Thường Nga vụng về. Tiên tử và Phù Vân linh chủ thật giống như từ một khuôn khắc ra, tuyệt sắc khuynh thành, không uổng công Minh Thiệu Tướng quân vì nàng ấy mà tinh thần sa sút ba trăm năm. Đúng rồi, nói đến Minh Thiệu Tướng quân, không biết Thiên tôn đã nghe được chuyện này chưa, ngài ấy có chủ ý với Hoa lê tiên tử trong cung Thanh đế, Thiên đế đã hạ chỉ tứ hôn Như Nhã cho ngài ấy.”

“Minh Thiệu muốn kết hôn với Hoa lê tiên tử Như Nhã?” Cẩn Dật cau mày.

“Đúng vậy, ta cũng mới nghe nói. Minh Thiệu Tướng quân sống vô tri vô giác lâu như vậy, ngài ấy có thể nghĩ thông suốt cũng là một chuyện tốt.”

Lúc nói chuyện Thường Nga thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Thanh Dao, thấy bộ dạng Thanh Dao như chuyện không liên quan đến mình, nghi ngờ nhất thời của nàng giảm đi một nửa.

Cẩn Dật Thiên tôn thích Phù Vân linh chủ, Phù Vân linh chủ mến mộ Minh Thiệu Tướng quân, đây là chuyện mọi người trên Thiên giới đều biết. Mặc dù cô gái trước mắt có diện mạo giống hệt Phù Vân linh, nhưng nghe thấy chuyện Thiên đế tứ hôn cho Minh Thiệu, nét mặt của nàng ta không khỏi quá mức lạnh nhạt.

Chẳng lẽ thật sự chỉ là người giống người?

Hay là, nàng ta ngụy trang quá tốt?

Dây dưa


XtGem Forum catalog