
thoại di động của cậu ấy mở 24h, dù là quốc tế đường dài cũng có thể gọi" Nói hết, Tạ Miểu bất đắc dĩ quệt quệt khóe môi, không nghĩ ra mình tại sao sẽ có bạn bè nhàm chán như vậy, muốn người ta chủ động gọi điện thoại cho cậu ta thì cứ việc nói thẳng, còn lòng vòng quanh co làm gì?
". . . . . ."
Bi kịch hơn chính là, cái này phần cong lượn quanh quá lớn, Thịnh Đản hiển nhiên là nghe không hiểu.
Tạ Miểu bình tĩnh, chấp nhận tính toán thay Tùy Trần làm phiên dịch.
Vậy mà anh vừa mới mở miệng, lời nói thâm tình được tô son trát phấn tốt còn chưa kịp thay người anh em chuyển đạt, Nhậm Sâm chợt vội vã chạy vào phía sau hậu trường.
Động tĩnh quá lớn hấp dẫn không ít ánh mắt người trong khu nghỉ ngơi.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Ở trong ấn tượng của Thịnh Đản, chưa từng thấy qua bộ dáng Sâm ca luống cuống như vậy, cho dù là thời điểm Thích Huyền gặp chuyện không may.
Đầu kia Nhậm Sâm lấy lại bình tĩnh, đầu tiên là liếc người mẫu khác trong khu nghỉ ngơi, một lát sau, khôi phục bình tĩnh, nâng bước đi đến trước mặt Thịnh Đản, "Trận này tú cô không có biện pháp đi, đi thu xếp đồ đạc, hiện tại tôi đưa cô về nhà."
"Người đại diện ca ca, hôm nay không phải là ngày cá tháng tư chứ? Lúc trước ở công ty chúng ta không phải đều anh nói tốt lắm à, bây giờ cô ấy trở về nhà thì tôi làm thế nào? Vụ án này là tôi phụ trách, ra bất kỳ sơ suất nào tôi đều phải tự nhận lỗi từ chức á! Còn nữa, thương nhân người ta muốn gặp cô ấy, anh bảo cô ấy tạm thời bội ước, đây không phải là hủy tiền đồ của cô ấy à!"
"Đúng vậy, A Sâm, đừng làm rộn. Thịnh Đản là chủ tú, không phải tùy tiện tìm người là có thể thay thế."
Hiểm khi, Lục Y Ti và Tạ Miểu ăn ý, cùng chung mối thù.
"Những vấn đề này, IN sẽ có người tới đàm phán, tóm lại hiện tại cô ấy không đi, trường hợp sau đó nhất định sẽ mất khống chế."
"Rốt cuộc là sao? Không phải anh vẫn nói với em, coi như trời sập, cũng phải hoàn thành công tác cầm trên tay sao?" Không đợi Lục Y Ti và Tam Thủy ca tiếp tục mở miệng căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình, Thịnh Đản cũng không kiềm chế được mà hỏi. Nhậm Sâm lần nữa kiên trì, để cho cô không hiểu ra sao ngoài lan tràn ra một cỗ dự cảm xấu.
"Tình huống lần này không giống nhau, đối với em mà nói, chính là trời sụp!" Tại dạng ép hỏi này, Nhậm Sâm quay đầu, từ chối giây lát, nghĩ đến sớm muộn gì thì giấy cũng không bọc được lửa, anh không đếm xỉa đến, "Tùy Trần và Đỗ Ngôn Ngôn hợp lại rồi, tay trong tay cùng đi phi trường Anh quốc hình đã truyền về trong nước, một chút các trang web sẽ phát ra bài tin tức, hiện tại một đống ký giả chờ xem phản ứng của em. Trận tú này, trong danh sách muốn mời có Đỗ Ngôn Ngôn, nghe nói buổi sáng cô ta đã trở về nước, tối nay sẽ tham dự. Đến lúc đó, ký giả nhất định sẽ không bỏ qua cho em, mà bây giờ em cũng không thích hợp để đối mặt với truyền thông, trước tiên cần phải xem công ty bên kia giúp Tùy Trần là giảm mối nguy thế nào, chúng ta mới có thể ứng phó, ngộ nhỡ nói bậy, đối với cả hai đều bất lợi."
Lời của Nhậm Sâm còn chưa tan mất, không khí đã lâm vào tĩnh lặng.
Cho dù là Tạ Miểu hay Lục Y Ti, nhất trí cảm thấy coi như lý do đầy đủ nữa, cũng không còn biện pháp lẽ thẳng khí hùng yêu cầu Thịnh Đản gượng chống đi hết trận tú này.
Sự thật chứng minh, Thịnh Đản xác thực không có kiên cường quá siêu phàm, vẻ mặt ngốc trệ, hai mắt trống rỗng, hồi lâu, nói không ra lời.
Sâm ca nói đúng, lúc nghe tin tức này trong một nháy mắt, trong đầu cô trống rỗng, toàn bộ thế giới như bị hút hết. Có lẽ rất không có tiền đồ, nhưng cô không có biện pháp bịt tay trộm chuông, ông trời của cô thật sự sụp rồi.
Khóa cửa phòng, đem mình ngăn cách với thế giới bên ngoài, sau đó thác loạn khóc rống một trận.
Khi Nhậm Sâm thấy, phương pháp đơn giản mà cô gái dùng để phát tiết tâm tình.
Tránh khỏi lần nữa nhấc lên sóng gió, Thích Huyền cố ý tìm Tạ Miểu, lại thuận đường mang giùm Tạ Miểu và Lục Y Ti đi chung với nhau, cùng chạy tới nhà Thịnh Đản.
Một nhóm người, ngồi trên hàng ghế ngăn cách phòng bếp và phòng khách, mắt thấy Thịnh Đản buông tha giày xéo bột mì ngược lại bắt đầu không ngừng pha coffee.
Tương đối cho rằng giới diễn viên nghệ sỹ hỗn độn kia giỏi về mặt khống chế cảm xúc của chính mình, bây giờ Lục Y Ti không có biện pháp kiềm lại oán giận, từ một khắc bước vào nhà của Thịnh Đản, miệng của cô không dừng qua, "Tớ đã sớm nói qua, anh ra cũng là người đàn ông hèn hẹn, cho dù có, giống hai chúng ta mua vé số nhiều năm như vậy liền cái giải thưởng an ủi người cũng không trúng qua, cũng tuyệt đối không có vận số gặp may. Tùy Trần chính là kẻ hèn hẹ tức chết điển hình! Bởi vì hàng kia là chị dâu tương lai của anh ta, còn anh trai anh ta ngăn trở tần số tình địch cực lớn đến điện thoại di động, anh ta càng giành càng mạnh hơn, cái loại đồ ăn ôi thiu đó cũng thành miếng mồi ngon. Cậu thì sao? Toàn bộ chính là không có thủ đoạn không có tính chất! Bày ra một bộ mặc kệ, cậu làm sao thì tớ tại chỗ chờ tình trạng cậu hiền lành, hữu dụng sao? Nói khó nghe, cậu đối với anh ta mà nói, chính là một con nai nhỏ gọi t