Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Scandal Đình Đám

Scandal Đình Đám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323863

Bình chọn: 9.00/10/386 lượt.

n cưỡng đáp một tiếng, tầm mắt thủy chung cố định rơi vào nơi nào đó.

"Chậc chậc, chẳng trách lại mượn rượu giải sầu." Nói xong, anh rất săn sóc, thay bạn tốt đem đổ đầy rượu vào cái ly trống không.

"Ừ." Anh tiếp tục đãng trí, hừ nhẹ.

Mắt thấy cái ly trong tay anh nháy mắt lại trống không, Tạ Miểu cau mày, "Tớ cầu xin cậu uống chậm một chút được không. Ừ, trước tiên tớ nói rõ,… cho dù cậu uống say rồi, cũng đừng trông chờ tớ sẽ gọi Đỗ Ngôn Ngôn tới, tớ thà rằng hy sinh mình vất vả một chút khiêng cậu về nhà, dù sao hôm nay Khuất Mặc cũng ở đây."

"Ừ."

Vừa "Ừ" ? Rốt cuộc cậu ấy có đang nghe anh nói chuyện hay không.

Tạ Miểu hậu tri hậu giác tỉnh ngộ, anh nghiêng đầu qua, giơ tay lên quơ quơ trước mặt Tùy Trần, không có phản ứng.

"Này!" Dứt khoát đẩy cậu ấy một cái, vẫn không có phản ứng.

Anh nghi hoặc nhìn theo tầm mắt của Tùy Trần, đó là góc ghế lô ở phía quầy bar nhỏ, có Thích Huyền và mấy người bạn nghệ sỹ thường lui tới tương đối mật thiết với cậu ta, dĩ nhiên còn có Thịnh Đản.

Cũng không biết Thích Huyền nói cái gì, đột nhiên ở phía trước phát ra một trận tiếng cười, mức độ náo nhiệt kia thế nhưng lại lấn át tiếng nhạc trong phòng. Tất nhiên, cười đến khoa trương nhất là thuộc về Thịnh Đản rồi, cô cơ hồ cười đến không thẳng người được, chống đỡ tựa vào trên người Thích Huyền, còn không ngừng giậm chân.

Cảnh tượng này. . . . . . Lại quét mắt một vòng nhìn Tùy Trần bên cạnh, sắc mặt càng ngày càng khó coi. . . . . . Tạ Miểu bừng tỉnh hiểu ra rồi.

Thì ra là, căn bản chẳng có quan hệ với Đỗ Ngôn Ngôn?

Tạ Miểu nhất thời kích động giống như cắn thuốc lắc, vốn còn muốn ngăn cản Tùy Trần uống rượu giải sầu, hiện tại anh đặt cái chai trong tay xuống, đứng dậy đổi ly rượu thành trà xanh, tiện thể đổi một chai rượu mới tinh khiết để có trò hay để xem, "Này, đừng nói anh em không quan tâm cậu, muốn uống thì uống đi, uống nhiều một chút."

". . . . . ." Mặc dù cảm thấy anh bạn biến chuyển rất kỳ hoặc, nhưng Tùy Trần không suy nghĩ nhiều, cực kỳ nghe lời uống một hớp rượu tinh khiết mà cậu ấy vừa giúp anh rót.

"Chậc chậc, con nai nhỏ và Thích Huyền xem ra rất xứng đôi." Tạ Miểu vừa lòng dựa lưng vào ghế sa lon, giống như vô ý nói một câu, mắt thấy đường nét trên khuôn mặt của Tùy Trần càng căng cứng, anh càng hăng hái hơn, "Lại nói, mấy ngày trước cậu để cho con nai nhỏ nhà mình thay bọn họ giải vây, thì khi đó tớ liền cảm thấy hai người kia không được bình thường rồi. Thời điểm con nai ra mở cửa, mặt đỏ như quả cà chua, ôi chao, đáng lẽ nên chụp cho cậu xem, cậu tuyệt đối chưa từng thấy qua dáng vẻ xấu hổ của cô ấy như thế nào nhỉ."

"Có sao? Cô ấy ở trước mặt tớ cũng thường xấu hổ."

. . . . . . Làm ơn, cái này thì có gì rất hả hê sao? Mắt Tạ Miểu trợn trắng, chịu đựng tâm tình kích động, tiếp tục thêm dầu vào lửa, "Đó không giống nhau? Người ta ở trước mặt cậu xấu hổ, thuần túy là bởi vì cậu là tiền bối, cảm thấy ngượng ngùng là rất bình thường mà."

"Thích Huyền cũng là tiền bối của cô ấy."

"Phát triển thành Cát Ninh Đức tiền bối thì không giống nhau. Ai, cậu ngẫm lại, đêm hôm đó cô nam quả nữ, lại đúng lúc Thích Huyền đang yếu đuối nhất sẽ ôm ôm ấp ấp an ủi, nhất định sẽ củi khô lửa bốc á."

". . . . . . Thật sao? Vậy chúc mừng. Như thế nào, chuyện liên quan gì tới tớ sao?"

Ai u, bắt đầu lời nói lăng lộ xộn rồi. Tạ Miểu càng thêm gắng sức, "Tại sao chuyện lại không liên quan tới cậu, đương nhiên là có liên quan với cậu rồi. Tớ thấy cậu vẫn nên dứt khoát đi nói rõ ràng với giới truyền thông, nói cậu và con nai nhỏ đã chia tay, đừng làm cho người ta vợ chồng son yêu nhay lén lén lút lút như vậy, loại người như cậu chiếm được nhà vệ sinh mà không thải ra được, hành vi đó rất xấu xa, ngay cả tớ nhìn còn không nổi, một cô nàng tốt, tuổi xuân quý báu, làm sao cậu có thể nhẫn tâm để người ta vì tình yêu giữa cậu và Đỗ Ngôn Ngôn dị dạng chôn cùng chứ?"

Lời nói của Tạ Miểu càng ngày càng nhẹ, đến cuối cùng anh an phận ngậm miệng, bởi vì anh thành công đạt được mục đích rồi.

Bên cạnh là người đàn ông nhiều năm qua vẫn ở trước mặt người khác thủy chung duy trì bình tĩnh, đã nổi nóng rồi.

Tùy Trần bỗng dưng đứng lên, động tác quá lớn khiến tác dụng chậm của rượu cũng thức tỉnh, anh cau mày nhìn, sau khi chống tường đứng vững, cất bước đi tới phía mục tiêu rõ ràng cách đó không xa.

Lúc tất cả mọi người còn chưa phản ứng lại, anh dừng ở sau lưng Thịnh Đản, đột nhiên giơ tay ra vòng chắc cái eo nhỏ của cô, đem cô gái nhỏ nghiêng trước ngữa sau kéo vào trong ngực.

Sự thật chứng minh, Tùy Trần quả nhiên là Vua nhạt nhẽo.

Anh đột nhiên viếng thăm, khiến không khí hòa thuận vui vẻ lúc trước ở quầy bar nhỏ nhất thời lâm vào yên lặng, thậm chí tất cả ghế lô cũng rõ ràng an tĩnh rất nhiều so với vừa rồi.

Thịnh Đản toàn thân cứng ngắc, cảm thụ nhiệt độ từ sau lưng mình truyền tới, cô không dám bất kỳ động tác gì.

Nhớ không lầm, từ lúc cô và Tùy Trần biết đến nay, không có bất kỳ tình huống trùng hợp xảy ra như vậy, chưa từng tiếp xúc thân mật. Anh cứ như vậy, từ phía sau lưng ôm lấy cô, lồng ngực kiên cố vững ch