XtGem Forum catalog
Sinh Viên Tồi Trường Bắc Đại

Sinh Viên Tồi Trường Bắc Đại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323453

Bình chọn: 10.00/10/345 lượt.

có bốn thư mục: Cách download nhanh, My Computer, Downloads, còn có một thư mục tên là “Thiên sứ của tôi”.

Ngay trong lúc tôi dùng tốc độ ánh sáng định mở thư mục thì Phương Dư Khả đã giật lấy chuột. Giỏi thật, nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cậu ta, giấu cái gì vậy? Dám đấu với lão nương, lão nương đây chính là cô gái kim cương xinh đẹp vô địch, tiểu nương tử của bá vương đấy. Tôi với tay định cướp lại con chuột, không ngờ phản ứng của tên ăn nói ác độc này nhanh hơn tôi. Cậu ta lập tức tắt máy sau đó nhét con chuột vào lòng tôi, đắc ý nói: “Biết mật mã thì mở đi.”

Tôi hết chỗ nói. Nhìn vóc dáng 1m8 của cậu ta, lại còn chơi trờ chơi ấu trĩ như thế. Đương nhiên, cậu ta muốn ấu trĩ tôi còn có thể ấu trĩ hơn cậu ta. Tôi nhận lấy con chuột, chuẩn bị mở mật khẩu. Tên nhóc này sinh nhật ngày bao nhiêu nhỉ? Tôi nhớ lại trong chốc lát, nhớ tới tờ “cáo phó” kia. Trí nhớ của tôi đây đối với học tập đặc biệt kém, nhưng đối với các loại bát quái hay tương tự như vậy, tôi đã gặp qua là không bao giờ quên. Tôi cười gian một tiếng, bắt đầu nhập “19840718”, sai, nhập “0718”, sai, “18071984”, sai, tất cả những tổ hợp từ những số này tôi đều đưa vào, toàn bộ sai. Tôi có chút nổi giận, phẫn nộ ném chuột lại cho cậu ta.

Phương Dư Khả thỏa mãn cười: “Làm khó cô biết sinh nhật của tôi. Ngày thường dò hỏi ai vậy? Chỉ là nhập nhầm sinh nhật người khác. Mật mã khởi động máy không phải sinh nhật của tôi.” Trong nháy mắt tôi có xúc động muốn gọi điện hỏi thăm sinh nhật Như Đình, đương nhiên tôi biết nếu bây giờ tôi gọi điện cho cô ấy, sự kích động này sẽ phải trả giá bằng năm nay tôi sẽ phải trải qua trong oán niệm. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Tôi cười nhạt: “Hừ, hoặc là cậu sửa mật mã sớm một chút, nếu không tôi nhất định sẽ tìm hiểu được sinh nhật của Như Đình.”

Phương Dư Khả đặt lại con chuột, lại bắt đầu biến thành sát thủ mặt lạnh: “Cô đi hỏi thăm đi. Có bản lĩnh thì hỏi ngay giờ đi.”

Phép khích tướng? Lão nương cũng không phải dễ kích thích như vậy. Tôi cười nói: “Không có gì, không có gì. Thư mục thiên sứ á, chẳng phải là hình ảnh hay mấy đoạn phim về người đẹp sao. Thật hổ cho người chòm sao cự giải chúng ta lại có phong phạm như vậy, loại thư mục này cũng trực tiếp đặt lên destop, không phải nói người chòm sao cự giải che dấu loại thư mục này kỹ đến nỗi không đào lên được sao? Ví dụ như C:\WINDOWS\system32\Microsoft\Protect\see\User\ những năm tháng tình cảm thiêu đốt mãnh liệt?”

Phương Dư Khả: “Kẻ xấu xa có cách của kẻ xấu xa. Nếu cô muốn nói xấu thiên sứ của tôi như vậy tôi cũng không có cách nào khác, một ngày nào đó cô sẽ phải hối hận vì nói như vậy.”

Tôi ha ha cười: “Tôi rất sợ đấy nha. Nhưng Phương Dư Khả, một lần duy nhất xem phim A trong đời chúng ta cũng là xem cùng nhau. Nếu tôi là con trai, nhất định xưng anh xưng em với cậu. Đáng tiếc tôi lại là con gái, dám xưng anh xưng em với cậu sợ là có người ghen.”

Phương Dư Khả đùa nghịch điện thoại: “Ai bằng lòng xưng anh xưng em với cô a?”

Tôi nhìn điện thoại của cậu ta một chút, bỗng nhiên nhớ tới một việc: “Phương Dư Khả, cậu không xưng anh xưng em với tôi, tôi cũng không quan tâm. Nhưng phiền cậu sửa lại tên của tôi trong điện thoại của cậu một chút. Bị cậu gọi là đồ ngốc tôi cũng quen rồi, dù sao cậu có đức hạnh như vậy tôi có chống lại cũng vô dụng. Nhưng có cần phải sau lưng tôi gọi tôi là đồ ngốc không? Tôi có ngu ngốc như vậy sao?”

(Từ “đức hạnh” ở đây thường mang nghĩ xấu, mỉa mai)

Phương Dư Khả có chút ngạc nhiên hỏi: “Sao cô biết trong điện thoại của tôi gọi cô là đồ ngốc?”

Tôi hắc hắc cười: “Thiên cơ không thể tiết lộ. Sau này có khi tôi còn có thể phát hiện ra “thiên sứ” là ai thì sao?”

Phương Dư Khả cười khó tin: “Chờ cô phát hiện ra tôi sẽ đổi tên cô thành thiên sứ, đổi tên tôi trong máy tính thành đồ ngốc, được không?”

Tôi gật đầu: “Đồng ý!. Cuộc sống cứ như thế ngày một ngày trôi qua.

Thứ hai hàng tuần tôi có thể cùng ông xã ăn cơm. Tuy rằng chuyện tôi trước khi ăn trưa đều tô son làm bạn cùng phòng châm chọc, nhưng tôi vẫn kiên quyết kiên trì, khi ăn cơm cũng cố ý để lại một hạt cơm bên miệng, đợi Tiểu tây đưa tay nâng mặt tôi, nhẹ nhàng lau nó đi, yêu chiều nói: “Ngay cả ăn cũng không an phận như thế,” Nhưng Tiểu Tây lại càng ngang bướng làm bộ như không nhìn thấy, tôi đành phải tự mình lau đi, anh lại trực tiếp phun ra một câu rằng khóe miệng em hướng hai giờ có một hạt cơm, làm cho tôi phải biểu hiện ra chỉ số thông minh cao của mình, trong vòng một giây xác định hạt cơm ở hướng hai giờ kia cụ thể là ở chỗ nào.

Mỗi buổi sáng thứ ba, trên lớp máy tính, tôi cũng kiên trì nhìn thấy Như Đình và Phương Dư Khả nhập thành đôi ngồi bên cạnh tôi. Tôi đặc biệt bội phục tên nhóc Phương Dư Khả này, là một người đã thông suốt về máy tính lại có thể ở tám giờ sáng, thời gian hoàng kim của những giấc ngủ, tới nghe loại lý thuyết nhập môn này. Thật buồn chán a! Nếu bảo tôi đi nghe chương trình năm đầu tiểu học, đánh chết tôi cũng không đi. Ma lực của tình yêu thật sự là vô cùng lớn! Nhưng phần lớn thời gian ngay khi thầy giáo bắt đầu nói tôi đ