Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sự Nhầm Lẫn Tai Hại

Sự Nhầm Lẫn Tai Hại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322700

Bình chọn: 9.00/10/270 lượt.

, lần này

không nhờ mối quan hệ của dì Thường, mình cũng chỉ yên tâm được năm sáu phần.”

Bí thư đảng ủy Đại học Đông Nam. Lệ tuôn rơi, Hà Tâm My chỉ mong mẹ cô là người

phụ nữ gia đình.

“Mới gặp mấy hôm mình thấy cậu rất độ lượng. Nếu mình nhận dì Thường làm mẹ

nuôi cậu sẽ không để bụng chứ, Tâm My?”, Kiều Tiểu Tuyết lém lỉnh hỏi, nhưng

sâu trong đáy mắt hiện rõ vẻ thành thật khác hoàn toàn với giọng nói nhẹ nhàng

kia.

Một cái mũ quá to chụp xuống đầu, có thể nói không thích, không muốn để thấy

cậu không vui sao?

Hà Tâm My toét miệng cười lớn: “Thêm chị thêm em mình vui mừng còn không kịp

nữa là, mẹ mình chắc càng thích hơn, có cô con gái nuôi thế này có thể nở mày

nở mặt rồi”.

Sự giả dối của người lớn! Hà Tâm My, chúc mừng, mày “trưởng thành” rồi.

Cuối cùng cũng đến thứ Tư, Tâm My hứng khởi đứng vẫy tay chào tạm biệt phía sau

đuôi xe taxi. Mẹ cô đứng bên cạnh lại bắt đầu ân cần dạy dỗ, “Con gái phải như

Tiểu Tuyết ấy, phấn đấu học hành, hoạt bát lanh lợi, hơn nữa còn tích cực phấn

đấu, biết nắm bắt cơ hội. Tâm My, lần sau Tiểu Tuyết đến, con phải học tập chị

nhiều hơn đấy”.

Luôn biết nắm bắt cơ hội, giống như mẹ hồi đó, xuất thân nông thôn lấy được bố,

người rất được kính nể trong giới toán học? Rồi học xong tiếp tục học chuyên

sâu? Hoặc giống như Kiều Tiểu Tuyết kia, bao nhiêu lâu chẳng quan hệ, thấy quan

hệ có thể lợi dụng được là thân thân thiết thiết đến một tiếng mẹ nuôi cũng mở

miệng ra gọi được?

Dừng lại dừng lại, Hà Tâm My, oán trách mẹ mình không công bằng.

“Ai biết có đỗ được hay không”, cô lí nhí làu bàu.

“Mẹ không thích thái độ của con, con mắc cái thói chợ búa đó từ bao giờ thế?

Ghen tị đố kỵ là biểu hiện của sự thiếu năng lực…” Lỗ tai lập tức ngừng hoạt

động.

“… Nhớ chưa?”

“Nhớ rồi.”

Mẹ à, mẹ biến con thành một đống phân đi, có thế mãi mãi sẽ không có ai giẫm

được lên đầu con.

Thang máy từ dưới tầng một đi lên.

“Cô ạ”, Tống Thư Ngu đứng trong thang máy, lễ phép lùi một bước.

“Tiểu Tống, hôm nay sao về sớm vậy?”

“Vâng. Hai người đang…”

“Tiễn khách nhà cô…”

Hà Tâm My bực bội nhìn lão Tống. Trông khác hẳn với vẻ mặt hiền hòa thường

ngày, thoáng thấy nụ cười trên khóe miệng nhưng nhạt như nước ốc, hơn nữa anh

ta còn không hề có ý định nhìn lại.

Người này rốt cuộc có mấy bộ mặt vậy trời?

Trong lòng khó chịu, lỗ tai lại ngừng hoạt động để ngoài tai tất cả những lời

hỏi han giữa họ.

Nhưng lúc bước ra khỏi

thang máy, cô thề, rõ ràng lão Tống đang trợn mắt nhìn cô.

Trúng gió?!

“Thầy Tống của con cũng kén chọn thật, mẹ chỉ mong đến khi nào cậu ta kết hôn

để xem cô gái ấy sẽ thần tiên thế nào.”

Tâm My nghe thấy trong câu nói ấy của mẹ có vẻ ấm ức và chán nản, cô đứng hóa

thạch luôn ở cửa. Không phải chứ…

“Mẹ với bạn ở học viện giới thiệu cho cậu ta không biết bao nhiêu người, hết

chọn người này đến lựa người kia, chẳng hiểu cậu ta muốn người như thế nào nữa.

Người quá kỹ tính rất dễ ảnh hưởng đến tâm lý và cuộc sống…”

Cuối cùng cô cũng không chịu được nữa: “Mẹ, sao lại nói người ta như vậy, ít

nhất cũng đừng làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác chứ, phải không? Lựa

chọn cũng là một quyền tự do mà”.

“Cái này gọi là quan tâm, hơn ba mươi tuổi chưa kết hôn sẽ ảnh hưởng không tốt,

hơn nữa…”

“Đàn ông ngoài ba mươi chưa kết hôn đầy ra đấy.” Sấc, bao biện cho anh ta làm

cái gì? Cũng thấy có cái gì tử tế đâu.

“Con về phòng đây.”

“Vừa vào nhà đã trốn ngay trong phòng, mau ra ngoài giúp mẹ dọn dẹp phòng

sách.”

Cô đi vào giúp mẹ xếp chiếc giường nhỏ lại, vẻ mặt phụng phịu lọt vào mắt mẹ:

“Mặt mày sưng sỉa, con đang làm cho mẹ đấy à? Bố con mấy ngày rồi không dùng

được phòng sách đấy, biết không?”.

Nhắc đến bố, Tâm My dài giọng phản bác: “Có ai sưng sỉa đâu”.

“Mấy hôm tới ăn in ít thôi, cô Hồ bên Sở giáo dục sẽ giới thiệu cho con một

anh, nghe nói được lắm.”

Trời! Lại nữa rồi…

“Là con trai của cấp trên anh rể chồng cô Hồ, bố cậu ta làm Cục trưởng Cục vệ

sinh, hoàn cảnh gia đình rất khá…” Con trai của cấp trên anh rể chồng cô Hồ, Hà

Tâm My còn chưa hình dung nổi quan hệ đó như thế nào nữa.

“Làm việc tại khoa Cấp cứu Bệnh viện thành phố, giữa năm chắc sẽ chuyển tới

phòng Hành chính, tuổi hình như hơn con…”

“Đợi đã, mẹ, mẹ vừa nói khoa Cấp cứu Bệnh viện thành phố?” Thấy mẹ cô gật đầu,

Tâm My cuống cuồng hỏi tiếp: “Tên gì vậy?”.

“Tên Tôn…”

“Ui da… Mẹ…”

“Sao con bất cẩn thế, gấp giường xếp thôi cũng để kẹp vào tay?”

[Thực sự không chịu được nữa rồi, phải hét

lên thôi: Chủ nhật sắp được coi mặt đại nhân Umeda mình hằng ái mộ rồi'> by Gấu

hung bạo

… Ôm gấu cái nào, chúc mừng chúc mừng, xin chúc mã đáo

thành công, mọi thứ trong tầm tay.

… Chúc mừng LZ, sớm thoát khỏi bể khổ độc thân rồi.

… Mặc đẹp chút nhé, phải hạ gục anh ta trong chớp mắt.

… Ngày nay con gái không được ngờ nghệch, phải tranh đàn ông với con gái khác,

còn phải tranh cả đàn ông với đàn ông, cẩn thận Umeda là Umeda thật.

Bình luận cuối cùng:

… Chúc mừng.

97L Shin mũi dài

Chỉ có hai chữ? Thôi vậy, mất tăm mất tích bao lâu lần đầu trở lại đã xa giá

đến thăm bài