
, biết Lăng Thiệu
sẽ làm gì với mình, cô không ngừng ô ô, hai cái quả đấm nắm thật chặt,
đánh loạn xạ cả lên; cô muốn khép hai chân mình lại, nhưng Lăng Thiệu
không cho, còn dùng lực, tách hai chân cô ra.
Một ngón tay của anh chạm nhẹ hạ thân cô, êm ái vỗ về, chơi đùa, hình như lần trước nằm mơ, cô đã có cảm giác này,die»ndٿanl«equ»yd«onhôm nay cô tỉnh táo, sao chịu được loại kích thích này? Chỉ kêu lớn, thổ lộ sự vui vẻ của mình lúc này.
Nụ cười trên mặt Lăng Thiệu càng mở rộng,die»ndٿanl«equ»yd«onlấy quần lót đã ướt đẫm cởi ra, ném qua một bên, đem hai chân của cô khom
thành một tư thế ngượng ngùng, mở lớn ra vừa đủ nhìn, địa phương đỏ tươi không ngừng tiết chất lỏng, làm ánh mắt của anh đều đỏ.
Anh cúi đầu xuống, ngửi nhẹ hương thơm trên người cô, bắt đầu từ đầu gối, đầu lưỡi dọc theo bắp đùi cô, từ từ đi lên,die»ndٿanl«equ»yd«onđầu lưỡi ướt át, lúc sắp tới gần cánh hoa, lại dừng lại; trên mặt Lô Nguyệt Nguyệt lộ ra chút khó nhịn cùng thất vọng, dùng sức đem thân thể của
mình đưa về phía trước.
"Không đợi kịp?" Ngón tay Lăng Thiệu xoay quanh cánh hoa mẫn cảm của,die»ndٿanl«equ»yd«ontrêu cô, nhưng cố làm cô cô bất mãn; Lô Nguyệt Nguyệt kêu ô ô hừ hừ, như rất hưởng thụ.
Môi Lăng Thiệu bắt đầu trêu đùa chung quanh cánh hoa, giọng nói mập mờ mang theo hấp dẫn: "Nguyệt Nguyệt, nói cho anh biết suy nghĩ của em,die»ndٿanl«equ»yd«onnếu không anh không biết em muốn gì."
Lúc này Lô nguyệt Nguyệt mới biết,die»ndٿanl«equ»yd«onthì ra Lăng Thiệu hư như vậy! Lại dám trêu chọc cô. . . . . . Nhưng cô
không có cách nào, Lăng Thiệu ngậm cánh hoa của cô, dùng đầu lưỡi nhẹ
nhàng quét, trong ngoài đều không bỏ qua, anh khi dễ cô, không biết bao
nhiêu lần lặp lại trêu đùa cô.
Kích thích như vậy quá mãnh liệt,die»ndٿanl«equ»yd«onLô Nguyệt Nguyệt không chịu nổi kêu, "Thật thoải mái. . . . . . Ừ, em còn
muốn. . . . . . Ừ. . . . . . A! Qua một chút, a. . . . . ."
Trong mắt tối tăm của Lăng Thiệu càng phát ra sâu hơn, hoa huyệt của cô đã óng ánh trong suốt rồi,die»ndٿanl«equ»yd«onmật hoa từng đợt từng đợt từ bên trong chảy ra, anh nghe tiếng rên rỉ của
cô, chợt đem môi mình dán vào hoa huyệt của cô, ngừng một lát, sau đó
lại dùng sức liếm, mút, hương vị ngọt ngào trong cơ thể cô chảy ra.
Lúc này, giác quan toàn thân của Lô Nguyệt Nguyệt tập trung vào hạ thân,
đầu lưỡi Lăng Thiệu linh hoạt, ở trong hoa huyệt cô mà hoạt động, phạm
vi càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhanhdie»ndٿanl«equ»yd«on . . . . . Đột nhiên, đầu lưỡi của anh dừng lại, lúc cô không phản ứng
kịp, lấy hoa hạch của cô hút vào miệng, sức lực càng ngày càng lớn, càng lúc càng nhanh; Lô Nguyệt Nguyệt chỉ cảm thấy cổ khoái cảm càng ngày
càng mãnh liệt, sau đó đầu trống rỗng, cảm giác quá mãnh liệt, vây lấy
thân thể của cô. . . . . .
Một lúc lâu, Lô Nguyệt Nguyệt mới thoát ra sự khoái cảm, phục hồi tinh thần, sắc mặt ửng hồng, thở hổn hển.
"Thoải mái sao?" Lăng Thiệu làm như mệt muốn chết , cũng thở hổn hển, bên môi
còn có một chút chất lỏng sáng bóng, làm cho anh tà khí hơn.
Lô Nguyệt Nguyệt gật đầu một cái, đưa tay xoa mồ hôi trên mặt của anh, chưa bao giờ cô biết,die»ndٿanl«equ»yd«onthân thể của mình có thể có sự khoái cảm như vậy! Cô lấy chăn, đắp lên hai
người, tắt đèn, bàn tay chạm vào hạ thân của anh, nhẹ nhàng xoa lấy .
Cô cũng không biết mình làm vậy là đúng hay sai, nhưng căn cứ vào anh đối đãi với mình như vậy, "Ưmh, có thể sao?"
Lăng Thiệu "Ừ" một tiếng, cởi quần mình xuống, cho tay cô bao bọc nơi cứng
rắn của anh, than thở, "Nhanh một chút nữa. . . . . . Ừ. . . . . ."
"Anh làm sao vậy?"die»ndٿanl«equ»yd«onLô Nguyệt Nguyệt thấy anh có cái gì không đúng, không khỏi hỏi một tiếng,
nhưng Lăng Thiệu biết xấu hổ, chẳng lẽ anh phải tước vũ khí đầu hàng
sao? Anh đảo lộn người, đưa lưng về phía cô, buồn bực nói: "Ngủ."
"Đó. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt không hiểu, đột nhiên vươn tay ra, "Tại sao tay của em lại ẩm ướt? Là bởi vì anh, ưmh. . . . . ."
Lăng Thiệu biết cô nghĩ gì, "Hừ" một tiếng, không nói gì thêm.
Lô Nguyệt Nguyệt cảm thấy rất lúng túng, chạy đến nhà vệ sinh rửa tay, rồi đem khăn lông bảo muốn lau cho anh,die»ndٿanl«equ»yd«onnhư dỗ dành đứa trẻ nói: "Cái đó, không có quan hệ. . . . . . Em sẽ không nói."
"Lô Nguyệt Nguyệt, em câm miệng, ngủ!" Lăng Thiệu cúi đầu rống lên một tiếng, thật không biết Lô Nguyệt Nguyệt nghĩ như thế nào,die»ndٿanl«equ»yd«onchẳng lẽ cô chưa học giáo dục giới tính sao?
Lô Nguyệt Nguyệt còn đang nghĩ nên an ủi như thế nào Lăng Thiệu, bởi vì
Lăng Thiệu tức giận; trong lòng suy nghĩ, Lăng Thiệu. . . . . . Anh xấu
hổ. . . . .
Ngày thứ hai vì phải đi học, sáng sớm Lô Nguyệt Nguyệt đã dậy, làm bữa ăn sáng cho Lăng Thiệu rồi mới đi tới trường.
Vừa đến phòng học, Tô Tô thấy cô, thì nở nụ cười không đúng đán, cười mập
mờ, "Ưm hừm, hôm nay Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta sao lại xinh đẹp như
vậy?die»ndٿanl«equ»yd«onKhai báo với chị đây nhanh lên, cậu làm cái gì?"
"Tớ không làm gì cả!" Lô Nguyệt Nguyệt vội vã đáp, vội vàng dùng tay che
mặt của mình, căn bản không muốn cho Tô Tô nhìn thấy vẻ mặt mất t