
ật suy đoán: "Thiếu gia, bởi vì Lô tiểu thư sao?"๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lăng Thiệu như cũ không nói lời nào, nhưng tay bị áo khoác bao lấy khẽ run
lên, đợi đến khi vẻ mặt hoàn toàn bình tĩnh lại, Lăng Thiệu ho nhẹ mấy
tiếng, mím môi, "Sao ông nhiều chuyện vậy?"๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Quản gia trong nháy mắt mà chân chó ( lấy lòng), cười mị mị nói: "Thiếu gia, cuối tuần Lô tiểu thư mới xuất hiện ở nhà họ Lăng, hôm nay là thứ bảy,
cho nên. . . . . . Tôi đoán lát nữa cô ấy sẽ tới đây."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
"Tôi mệt mỏi." Trong mắt Lăng Thiệu lóe lên tâm tình phức tạp, thậm chí còn
có một tia vui sướng, nhưng anh vẫn lạnh nhạt như cũ nói : "Tôi muốn trở về."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
"Vâng!" Mặc dù ông ở bên cạnh thiếu gia đã lâu, nhưng có lúc ông không thể hiểu nổi suy nghĩ của anh, cảm thấy rất khó đoán.
Thiếu gia rất ít khi ra khỏi nhà, giờ phút này trên mặt của anh rất mệt mỏi.
Quản gia đẩy Lăng Thiệu trở về, đỡ anh nằm lên giường, lại đem một cái
chăn êm ái đắp lên trên người của anh; lúc Lăng Thiệu ngủ không thích có kẻ nào quấy rầy, ông liền nhẹ nhàng từ trong phòng lui ra ngoài.
Đợi đến quản gia đi khỏi, ánh mắt của Lăng Thiệu chậm rãi mở ra, nhìn chằm
chằm trần nhà, trong mắt trong suốt có sự phức tạp; giờ phút này, trong
lòng anh có chút ảo não, hoặc là nói có chút mâu thuẫn, anh rất muốn gặp Lô Nguyệt Nguyệt, còn muốn nói chuyện với cô.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lô Nguyệt Nguyệt….Lại một tuần đã qua. . . . . . Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, thì phải đợi thêm một tuần lễ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lăng Thiệu nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, nhưng lại không có nửa điểm buồn
ngủ, trong đầu của anh tràn đầy ý nghĩ, đến lúc ba giờ, anh quả quyết
rời giường, từ từ đi ra ngoài; trong ngày hắn rất ít tự mình đi trong
nhà, đi vài bước phải cố hết sức, nhưng anh vẫn cố gắng đi đứng thẳng
tắp, kiêu căng ngước cổ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lúc anh từ trong phòng đi ra, quản gia đứng ở chỗ tối có chút giật mình,
muốn đi ra ngoài giúp một tay, lại thấy đôi tay Lăng Thiệu vịn vào
tường, nhẹ nhàng thở hổn hển mấy cái, dáng vẻ anh nhếch nhác như vậy,
nhất định là không muốn cho người khác nhìn thấy, vì vậy quản gia bình
tĩnh lại, đứng nguyên tại chỗ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lúc Lăng Thiệu bước ra khỏi cửa lớn nhà họ Lăng, trên trán đã phủ một tầng
mồ hôi thật mỏng, một tay anh vịn vào tường, để cho mình ổn định lại hơi thở một chút, anh nghỉ ngơi một hồi rồi đi về phía con đường Lô Nguyệt
Nguyệt thường đi.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Quản gia ở phía sau nhìn, trong lòng thầm nghĩ, có lúc thiếu gia rất cố
chấp! Chỉ là, thiếu gia luôn người cô độc, đột nhiên xuất hiện người con gái tinh khiết như Lô Nguyệt Nguyệt, sẽ không phải là chuyện vừa thấy
đã yêu trong truyền thuyết chứ? Ừ. . . . . . Tình yêu đầu tiên, thiếu
gia sẽ thay đổi chứ? Chỉ hy vọng Lô tiểu thư có thể đến nhanh một chút,
như vậy,có người đỡ thiếu gia rồi. Có lẽ là lời cầu nguyện của quản gia có tác dụng, có một người con gái nhỏ nhắn bước nhanh từ bên ngoài chạy tới, ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônváy màu trắng tung bay trong gió, như một cánh bướm xinh đẹp.
Lô Nguyệt Nguyệt còn đang học, bởi vì mẹ làm đầu bếp ở nhà họ Lăng, nên
Chủ nhật cô đều tới thăm hoặc mang quần áo tới cho mẹ; nhưng vì quá vội
vã,๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn cô bị lạc đường.
Nhà họ Lăng có diện tích rất lớn, ngay cả phòng của mẹ cô cũng rất lớn!
Nhưng rất an tĩnh, mấy lần cô tới, rất ít nhìn thấy người nào khác, vườn cũng chiếm diện tích không nhỏ nhưng trống trải; nhưng hôm nay không
giống nhau, ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônđây là chỗ làm việc mới của cô, mỗi tuần cô tới đây nghỉ ngơi một chút, rồi chăm sóc cẩn thận mấy bụi hoa Tường Vi.
Cô không biết Lăng thiếu gia có thích hoa Tường Vi hay không, ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônnhưng nếu không có ai nói cho cô, nên cô cứ trồng, chắc là không có vấn đề gì chứ?
Đến nhà họ Lăng,๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn việc thứ nhất cô cần làm là đổi quần áo, tiếp theo là đến vườn hoa, đột nhiên, một người đàn ông xuất hiện trước mặt cô, là Thiệu Lăng; lần
trước cô cũng không dám nhìn thẳng anh, vậy mà hôm nay đột nhiên anh
đứng ở trước mặt của cô, làm cô không thể không ngẩng đầu lên nhìn anh.
Dáng dấp anh thật là đẹp mắt, da rất tốt, dưới ánh mặt trời trắng nõn, sáng
bóng, ánh mắt của anh rất đẹp, dịu dàng mà bình tĩnh, mũi cao lớn, nhưng môi mỏng có vẻ vô cùng tái nhợt; lúc Lô Nguyệt Nguyệt hoàn hồn, mới ý
thức tới mình đã quan sát Thiệu Lăng đã lâu rồi, ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônbỗng chốc sắc mặt trở nên hồng, ngượng ngùng quay trở về.
Cô đang muốn rời đi, đột nhiên liếc về phía anh đang chậm rãi ngã xuống,
ngã trên một bãi cỏ xốp mềm; Lô Nguyệt Nguyệt ức chế không được mà kêu
lên một tiếng, vội vàng đi tới, ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhẹ nhàng
đẩy anh một cái, rất khẩn trương,๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn "Thiệu tiên sinh, Thiệu tiên sinh! Anh làm sao vậy? Không sao chứ?"
Lô Nguyệt Nguyệt khẩn trương không dứt, đang muốn đi tìm người,mà quản gia núp trong bóng tối cũng nóng nảy không dứt, mắt của Lăng Thiệu chậm rã