XtGem Forum catalog
Sưởi Ấm Trái Tim Anh

Sưởi Ấm Trái Tim Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323742

Bình chọn: 9.5.00/10/374 lượt.

à.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Lâm Quốc Hùng cuối cùng cũng nhẹ nhõm, hài lòng mỉm cười.

edit_tiểu_ ngữ

--- ------ ------ --------- Lâm gia --- ------ ------ ------ ------ -------

Ngày hôm sau, Lâm Tâm Nguyệt thu dọn xong đồ vật, lưu luyến nhìn căn phòng do chính mình trang trí, từ từ đóng cửa lại, rời đi.

Lâm Tâm Nguyệt ngồi máy bay, nhìn quyển sách nhỏ bằng gỗ mà Dương Dật Thăng tặng, mặc dù không có người tới tiễn, nhưng cô hiểu, đó là vì anh giống như cô sợ hãi ly biệt.

Máy bay dần dần lên cao, Lâm Tâm Nguyệt thấy sân bay càng lúc càng nhỏ.

edit_tiểu_ ngữ

Tạm biệt chị Dao, tạm biệt Sâm, chờ em trở lại nhé! Máy bay rất nhanh đến

sân bay New York của Mĩ, mọi chuyện ở Hong Kong tạm thời đã trở thành

quá khứ với Lâm Tâm Nguyệt. Bắt đầu từ bây giờ, cô phải vạch kế hoạch

cho tương lai của mình, cố gắng vì hạnh phúc của mình, nếu đã xác định

bản thân cô thích Cổ Trạch Sâm, như vậy cô sẽ vững vàng giữ chặt lấy

anh, ông trời cho cô sống lại lần nữa, cô sẽ tạo ra một cuộc sống thật

đặc sắc thuộc về Lâm Tâm Nguyệt cô.

Máy bay đáp xuống, Lâm Tâm Nguyệt đi theo ông nội ra sân bay, lúc này một thiếu niên tuấn tú từ trên xe riêng bước xuống.

Dáng người thiếu niên rất cao, hai mắt đen kịt như trân châu đen, mũi cao,

đường cong trên khuôn mặt như được điêu khắc, mặt mũi thuộc dạng lạnh

lùng, ánh mắt sắc bén lạnh như băng, khiến cả người hắn tràn ngập hơi

thở lạnh lùng trong trẻo.

Thiếu niên đi tới gần chỗ Lâm Tâm

Nguyệt, hướng về phía Lâm Quốc Hùng cung kính gọi ‘ông nội’, lúc tầm mắt chuyển sang Lâm Tâm Nguyệt, lạnh lùng kêu một tiếng ‘em gái’, rồi không thèm ngó tới cô nữa. Lâm Tâm Nguyệt cũng không thèm để ý tới thái độ

của anh, thoải mái quan sát anh.

Thì ra đây chính là anh trai cùng cha khác mẹ của cô, bộ dạng cũng không tệ lắm.

Nếu như không phải Lâm Tâm Nguyệt bắt gặp ánh mắt chợt lóe lên sự vui sướng của anh, cô thật sự cho là người anh này rất ghét cô.

“Ông nội, xe đã chuẩn bị xong rồi, con đến đón ông và em gái về nhà.” Giọng nói

trong trẻo lạnh lùng của Lâm Nhã Nguyệt vang lên một nữa.

“Ừ, trở về đi.” Lâm Quốc Hùng giống như đã quen với tính tình lạnh lùng của Lâm Nhã Nguyệt, dẫn đầu lên xe ngồi.

Lúc Lâm Tâm Nguyệt đi ngang qua bên người Lâm Nhã Nguyệt, tới gần hắn nhẹ

giọng nói: “Không ngờ anh hai lại đẹp trai như vậy, đáng tiếc hơi gầy,

ôm không thoải mái cho lắm!” Nói xong, cô còn ngắm vóc người anh từ trên xuống dưới. (Tác giả: Con gái, con đùa giỡn trai nhà lành >”<)

Hứ, ai kêu anh phớt lờ bản tiểu thư, ai kêu ngươi không đếm xỉa bản tiểu thư! (tác gia: con gái, con thật kiêu ngạo.)

Nói xong, Lâm Tâm Nguyệt ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo vào xe ngồi.

Lâm Nhã Nguyệt giống như bị sét đánh, ngơ ngác đứng tại chỗ. Vừa rồi anh bị em gái mình đùa giỡn lưu manh sao? Nhưng, đó là em gái mình mà, tại sao em gái lại như vậy? Làm sao bây giờ? Anh hoàn toàn hóa đá.

Đáng thương cho bạn nhỏ Lâm Nhã Nguyệt của chúng ta, cứ như vậy bị bà thím sói già đội lốt cừu non trêu ghẹo.

“Em nói anh trai thân yêu này, anh khẳng định muốn làm pho tượng trước cửa

ra vào của sân bay à? Mặc dù em là em gái của anh, nhưng em cũng không

để ý chuyện này đâu.”

Về sau, xin anh chỉ dạy nhiều hơn, anh trai thân yêu.

Lần này, Lâm Tâm Nguyệt cuối cùng cũng phản ứng, liền khôi phục lại bộ mặt lạnh lùng, giả vờ bình tĩnh đi vào trong xe.

Lâm Tâm Nguyệt nhìn thấy biểu hiện của Lâm Nhã Nguyệt, ngồi cười trộm, kiếp trước, Lâm Tâm Nguyệt cũng có một ông anh trai, gia huấn của nhà cô

chính là anh trai là để bán, để bắt nạt, em gái là để yêu thương, Lâm

Nhã Nguyệt vừa vặn đánh thức tính phúc hắc trong người Lâm Tâm Nguyệt,

cho nên Lâm Nhã Nguyệt tự cầu phúc đi.

——— ————— về đến nhà ——— ———————–

Dọc đường đi, lúc nào Lâm Tâm Nguyệt cũng tìm cách chọc Lâm Nhã Nguyệt biến sắc, Lâm Quốc Hùng thì đặc biệt vừa lòng nhìn cháu trai cháu gái chơi

đùa với nhau. (Tác giả: Ông nội, ông xác định là không phải vì nhìn thấy cháu trai biến sắc nên vui sướng chứ?) Lâm Nhã Nguyệt chỉ còn cách câm

điếc ngậm hoàng liên, có khổ không thể nói thành lời.

Sau khi

xuống xe, nhìn thấy căn biệt thự tráng lệ của Lâm gia, Lâm Tâm Nguyệt

cho rằng biệt thự ở Hong Kong đã đủ lớn, đủ hoa lệ rồi, không ngờ biệt

thự bên Mĩ lại lớn và tráng lệ hơn nữa. Lâm Tâm Nguyệt thật muốn hô to:

Kẻ có tiền cực kì xấu xa! Nhưng Lâm đại tiểu thư của chúng ta đã quên,

hiện tại cô cũng là người có tiền!

“Ông nội, con dẫn em gái lên

phòng em ấy trước nhé, gia đình ông hai buổi tối sẽ đến đây, cơm tối con đã dặn dò người ở phòng bếp chuẩn bị rồi.”

“Ừ.”

Lâm Nhã Nguyệt đem hành lý của Lâm Tâm Nguyệt xách lên, dẫn cô lên lầu.

“Căn phòng này là do ông nội kêu anh chuẩn bị trước.” Lâm Nhã Nguyệt mở cánh cửa phòng màu trắng ra: “Em xem có thiếu thứ gì không, nếu có thì nói

với anh.”

Căn phòng được trang trí rất tươi mát sạch sẽ, tường màu lam nhạt, khiến người ta cảm thấy rất bình an, thoải mái.

“Phòng này là do anh trang trí?” Lâm Tâm Nguyệt đi vào phòng tò mò hỏi.

“Phải, em có thích không?” Ánh mắt Lâm Nhã Nguyệt che giấu mong chờ nhìn Lâm Tâm N