Tắm Cho Đại Ca

Tắm Cho Đại Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327012

Bình chọn: 9.00/10/701 lượt.

n kiếm một biện pháp giày vò anh Hào.”

Hoa Kì vỗ tay một cái: “Em quên mất, để chuyện này em làm cho, đảm bảo sẽ thành công.”

Hoa Kì ở đoàn xe trong thời gian này, dần thân với Quách Tĩnh, không có chuyện gì đều ở chung đánh bài với hắn, Hoa Kì không có tiền, Trang Hào ở một bên hậu thuẫn, thua tính Trang Hào, thắng toàn bộ về Hoa Kì, đây là một vụ mua bán lỗ vốn.

Sau khi ăn cơm xong, Hoa Kì và Quách Tĩnh đi về, Quách Tĩnh vừa hút thuốc lá vừa nói: “Quên hỏi cậu, buổi tối cậu ở đâu?”

Hoa Kì ngơ ngẩn: “Ở phòng nghỉ, sao vậy?”

“Có thể ở chỗ khác không?” Quách Tĩnh hỏi ngược lại.

“Bình thường không phải đều như vậy sao, có gì không ổn à?” Hoa Kì nghi ngờ nói.

Quách Tĩnh ngậm lấy điếu thuốc nói: “Ơ, cậu chưa biết gì à?”

“Biết gì?”

“Haizzz, tôi tưởng anh nói cho cậu rồi, Tôn Nguyên Tiếu Tiếu vừa về, anh ra ga đón cậu ta rồi.”

Hoa Kì sửng sốt một chút: “À, đó là em họ của anh ấy đúng không?”

“Ừ, đang chuẩn bị đi du học.”

Hoa Kì suy nghĩ một chút: “Vậy bây giờ cũng tháng Tư rồi, cậu ta chưa đi học sao? Mà sao lúc tết không thấy cậu ta về?”

“Lúc ấy cậu ta đi du lịch, bây giờ về làm giấy tờ gì đó, nghe anh nói thế.” Quách Tĩnh vứt tàn thuốc vào trong nước, cười nói: “Đã lâu tôi không gặp cậu ta rồi.”

“Vậy buổi tối cậu ta đến phòng nghỉ ký túc xá sao?”

Quách Tĩnh gật đầu một cái: “Chắc vậy, cậu ta về nhà cũng không có chỗ ở, bà ngoại cậu ta ở nhà cậu ta, làm gì còn chỗ.” Quách Tĩnh về đoàn xe, nói với Hoa Kì: “Tôi còn có việc, cậu tự về nhé.”

Hoa Kì ừ một tiếng, tự trở về phòng nghỉ.

Tôn Nguyên Tiếu cái tên xa lạ này chẳng ở trong đầu Hoa Kì được bao lâu, rất nhanh đã bị đá văng đi nơi nào. Hoa Kì nhớ Trang Hào dặn dò dọn dẹp phòng, phơi quần áo rồi ngồi xem TV, chán chết đổi kênh liên tục mà chẳng có gì để xem.

Buổi chiều đến, lúc tầm 3-4 giờ Trang Hào lái xe vào sân đoàn xe, Hoa Kì nghe được tiếng động liền chạy vọt tới cửa sổ nhìn, Trang Hào mở cửa xuống xe, bên kia có thằng nhóc choai choai nhảy ra, mặc áo len màu cà ri, phía dưới mặc quần thường, đi một đôi giày hơi cao. Chỉ thấy cậu ta hớn hở nói gì đó với Trang Hào, chốc lát sau hai người đã xách hành lý đi về phía phòng nghỉ ký túc xá.

Hoa Kì vội vàng trở lại trên giường gạch, làm bộ như đang xem TV.

Cửa mở ra, gió lạnh cũng ào đến, Trang Hào mang theo Tôn Nguyên Tiếu đang cười vào cửa.

Hoa Kì có chút co quắp, ngồi xếp bằng ở trên giường, nhìn chằm chằm cửa.

“Vào nhà đi.” Trang Hào xách hành lý đi vào trước, liếc nhìn Hoa Kì hỏi: “Ăn cơm chưa?”

Hoa Kì gật đầu một cái: “Ăn rồi.”

Trang Hào đặt rương hành lý ở góc tường, quay người lại nói cùng Tôn Nguyên Tiếu: “Giới thiệu cho nhóc một chút, đây là Hoa Kì, anh em của anh.”

Tôn Nguyên Tiếu phất tay một cái: “Xin chào, tôi là em họ của anh ấy.”

Hoa Kì lễ phép cười: “Biết rồi, rất hay nghe anh ấy nhắc đến cậu.”

“Thật sao? Anh ấy hay nhắc đến tôi sao?” Tôn Nguyên Tiếu đi tới, cởi áo len bên ngoài ra, nói: “Chắc anh ấy lại nói xấu tôi nhiều lắm chứ gì.”

“Không có, anh ấy khen cậu học rất giởi.” Hoa Kì cười đùa nói.

Tôn Nguyên Tiếu cũng cười, nói tiếp: “Anh, cho em ít giấy, em muốn thải.”

Trang Hào cau mày nói: “Cậu có thể đừng ghê tởm như vậy được không? Trong nhà vệ sinh có sẵn giấy rồi.”

Tôn Nguyên Tiếu nhếch miệng cười: “Dạ dày em bên trái đau bên phải đau, hình như là có chuyện rồi.” Tôn Nguyên Tiếu ôm bụng, như một làn khói biến ngay vào bồn cầu.

Trang Hào cởi áo vét ra ngồi bên cạnh Hoa Kì nói: “Anh thấy em và cậu ta thật giống, đều ngốc.”

Hoa Kì dựa vào Trang Hào nói: “Em mà là anh em của anh à?”

Trang Hào híp mắt cười: “Hay là anh nói với cậu ta em là tình nhân của anh? Bạn giường? Hay là bà xã đây?” Trang Hào giơ tay lên nắm gương mặt Hoa Kì: “Ngộ nhỡ nói thật cậu ta bị dọa, người ta là sinh viên, chúng ta không so được với cậu ta.”

“Em cũng đâu muốn thế.” Hoa Kì liếc mắt, trong lòng rất không vui, cứ có cảm giác lời Trang Hào vừa nói là để cho mình nghe, người ta là sinh viên có ăn có học, mình là một nhân viên tắm kì sao so được với người ta?

Trang Hào đưa tay ôm Hoa Kì nói: “Buổi tối em ngủ đầu giường đặt xa lò sưởi, anh ngủ ở giữa.”

Hoa Kì bĩu môi: “Em họ của anh là nhất, đối xử với em giảm không phanh. Nháy mắt từ đầu giường đặt gần lò sưởi chuyển qua đầu giường đặt xa lò sưởi là sao?”

Trang Hào chậc một tiếng: “Chân của cậu ta không tốt, không thể để bị lạnh, chăm sóc một chút đi, dù sao ở hơn 10 ngày sẽ đi, đến lúc đó sẽ ngủ đầu giường đặt gần lò sưởi sẽ trả lại cho em.” Hoa Kì cho rằng có ngủ đầu giường đặt gần lò sưởi hay không đều được, cậu còn biết lượng sức mình, Trang Hào và Tôn Nguyên Tiếu có quan hệ như thế nào? Trước kia đã từng nghe Trang Hào nói qua, Tôn Nguyên Tiếu và Trang Hào lớn lên cùng nhau từ bé, chỉ cần nhìn thái độ của Trang Hào khi nhắc đến cậu ta cũng có thể thấy Trang Hào đối tốt với Tôn Nguyên Tiếu như nào rồi.

Cho nên, trong lòng Hoa Kì giờ vô cùng khó chịu, nhưng vẫn phải cố mà nén xuống, cũng may là Hoa Kì là người rất rộng rãi, rất nhiều chuyện đều không để vào trong lòng, nếu đổi lại là người khác chỉ sợ vào lúc đã cãi nhau với Tran


pacman, rainbows, and roller s