XtGem Forum catalog
Tắm Cho Đại Ca

Tắm Cho Đại Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327913

Bình chọn: 9.00/10/791 lượt.

i lặng yên không một tiếng động theo sau lưng bọn họ, đi từ từ.

Bữa cơm này đối với Hoa Kì mà nói, giống như nhai sáp nến, nuốt không trôi còn có vị nhàn nhạt cay đắng.

Ba người ra khỏi quán cơm, đi bộ trên đường gần đó, đêm đông nơi thành phố này, trên đường ít người đi đường vô cùng, đi một lát Trang Hào dừng bước lại nói: “Xe để lại đây, chúng ta kêu xe về chỗ em đi.”

“Đi chỗ cậu thì thôi cho anh miễn, để lần sau có thời gian đã.” Chương Thỉ vỗ bả vai Trang Hào, nói: “Nơi này không dễ kêu xe, phải qua ngõ nhỏ trước mặt mới có xe.”

“Đúng vậy, con đường này quá ít người, cho nên tiền thê phòng rất thấp.” Trang Hào vịn bả vai Chương Thỉ đi về phía trước, lúc hai người vào ngõ nhỏ, Trang Hào quay đầu lại nói: “Hoa tiểu cẩu cậu đi nhanh lên, đừng để lát nữa lạc bây giờ.”

Trang Hào quay đầu thì Chương Thỉ cười nói: “Sao cậu lại gọi cậu ta là Hoa tiểu cẩu?”

Trang Hào bởi vì rượu cồn lên đầu, không cố kỵ chút nào nói: “Đây là bí mật, bí mật của hai chúng tôi, không nói cho anh.”

“Đức hạnh.”

Trang Hào gọi Hoa Kì, cậu nhanh chóng bước tới, lúc cậu theo vào ngõ nhỏ hai người trước mặt lại dừng bước, Hoa Kì hết sức tò mò sao lại không đi, liền mở miệng hỏi: “Ca, không đi sao?”

Trang Hào nhỏ giọng nói: “Hoa tiểu cẩu, cậu nhanh trở về đường cũ đi.”

“Vì sao?” Nói xong, Hoa Kì tới gần phía trước, từ giữa khe hở của hai người thấy trong ngõ hẻm có một đám người, mặc dù trong hẻm rất tối, nhưng không khó nhìn ra, con đường trước mặt bị phá hỏng rồi, bóng người tối om om nhìn vào làm cho người ta hoảng hốt.

“Hoa tiểu cẩu cậu điếc sao, còn không đi!?” Trang Hào quát lớn lần nữa.

Hoa Kì nuốt một ngụm nước bọt, theo lời Trang Hào muốn trở về đường cũ, ai ngờ quay người lại, sau lưng cũng bị người chặn kín: “Ca, không kịp rồi.”

Trang Hào thuận thế nghiêng đầu ra sau lưng nhìn, mắng: “Bọn tôn tử này!”

“Xem ra hôm nay phải đánh sức mẻ rồi.” Chương Thỉ đứng bên cạnh cuốn ống tay áo: “Trước mặt để anh, phía sau cậu quản.”

Trang Hào xoay người, duỗi bàn tay lôi Hoa Kì ra sau lưng, nhỏ giọng nói: “Nhắm ngay thời cơ, có cơ hội bỏ chạy.”

Hoa Kì gật đầu một cái.

Nói thì chậm, khi đó người hai bên đầu hẻm ùa lên, trong tay bọn họ đều mang theo vũ khí, có gậy gỗ, có gậy sắt, trong bóng tối Hoa Kì bị Trang Hào cùng Chương Thỉ một trước một sau kẹp giữa, cậu không thấy rõ đấu trường trước mắt, trực giác suy nghĩ hỗn loạn.

Trang Hào cùng Chương Thỉ tay không không cách nào đối địch, chốc lát không gian trong ngõ hẻm lại càng co càng nhỏ, lúc này, Hoa Kì dán bên tường, nghe tiếng gào thét, trong lúc bất chợt một bóng đen vọt tới, còn không đợi cậu nhìn rõ trên đầu đột nhiên bị gõ một cái khiến cậu có chút mơ hồ muốn xỉu, từng dòng chất lỏng ấm từ đỉnh đầu chảy xuống, xẹt qua gương mặt.

“Hoa tiểu cẩu. . . . . .” Trang Hào ở trong bóng tối kéo cổ gào thét, một quyền đánh ngã người bên cạnh chạy tới, anh không chút do dự kéo Hoa Kì vào trong ngực. Theo đến không chỉ có bả vai rộng rãi của anh, còn có những người quơ múa gậy gộc sau lưng.

Trang Hào ôm Hoa Kì tránh vào chân tường , những người đó không chút lưu tình chào hỏi Trang Hào, Trang Hào nhịn cơn đau rát trên người, cúi đầu nhìn lại, Hoa Kì đã nhắm hai mắt, máu chảy quá nửa gương mặt. Hoa Kì không biết mình ngủ bao lâu, khi tỉnh lại mắt chỉ mở ra một cái khe.

Mở mắt thấy cũng chỉ thấy bóng đèn sáng ngời, có chút chói mắt, cậu nhắm hai mắt lại lần nữa, đỉnh đầu truyền đến đau đớn lan tràn ra toàn thân, hơi nhúc nhích ngón tay, nhíu nhíu mày cũng sẽ đau đớn hơn.

“Ca, anh nói rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Vương Văn Đào ngồi trên ghế trong phòng khách, tay cầm điếu thuốc, khói mù từ ngón tay dâng lên phiêu tán trong không trung.

Trang Hào mặc áo sát nách ngồi bên chân Hoa Kì, trên đầu anh quấn băng thật dầy, hốc mắt trái có chút sưng, tầm mắt bị thu lại rất nhiều. Trang Hào dựa vào tường, từ từ hút thuốc, không trả lời Vương Văn Đào.

“Em thấy, có người muốn hại chúng ta đi? Hơn nữa mục tiêu không chỉ có ca, đúng rồi. . . . . . Lần trước không phải Bàng Suất cũng bị đánh sao? Đến giờ tay chân còn bị bó thạch cao đấy.” Quách Tĩnh đứng ở cửa, hai tay nhét vào túi giận không kềm được: “Nếu để em biết rõ thằng tôn tử nào làm, em nhất định sẽ phế gã.”

“Tôi nói hai cậu đừng gấp, chuyện này phải từ từ.” Chương Thỉ lúc này đang truyền nước, túi nước treo nơi tay nắm tủ quần áo: “Địch ở trong tối, chúng ta ở chỗ sáng, bây giờ việc cần làm nhất là sau này phải cẩn thận một chút, đừng để bị nữa.”

Vương Văn Đào nghe Chương Thỉ nói, suy nghĩ kỹ trong chốc lát, ánh mắt hoài nghi đột nhiên rơi vào người Chương Thỉ, cười nói: “Thỉ ca, anh nói chuyện này cũng thật là quỷ dị, Bàng Suất cùng ca của tôi từ trước đến giờ không đối đầu, nhưng lần trước là nhờ hắn giúp một tay, mặc dù tôi không muốn gặp hắn, nhưng luôn cảm thấy thằng nhóc này không đến mức chơi xấu như vậy.”

Chương Thỉ nhíu mày hỏi: “Văn Đào, lời này của cậu là có ý gì?”

Vương Văn Đào cười làm lành nói: “Thỉ ca anh đừng hiểu lầm, chúng ta từ nhỏ đã biết, mặc dù lúc nhỏ tôi với anh không quen, nhưng ca của tôi và anh q