Snack's 1967
Tắm Cho Đại Ca

Tắm Cho Đại Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327791

Bình chọn: 8.00/10/779 lượt.

ào mua hai năm trước, khi đó mới vừa mua được LCD cực lớn, đặt trong phòng. Theo như lời Hoa Kì nói, TV phải lớn xem mới thoải mái, nhân vật mặt to, đột nhiên xuất hiện sẽ khiến cho người xem hết hồn.

Tình cảnh này, Hoa Kì không cảm thấy TV lớn sẽ dọa đến người, chỉ cảm thấy bộ vị mấu chốt của nhân vật trong ti vi đều được phóng đại, cực kỳ rõ cực kỳ lớn, nhìn khiến cho người ta huyết mạch sôi trào.

Khi Hoa Kì nói ra chơi trò cưỡng bức dân nữ, phản ứng đầu tiên của Trang Hào là đầu cậu có vấn đề, một lát sau lại muốn, hơn nữa nhìn hình ảnh cưỡng bức dân nữ trên ti vi, phía dưới đã nóng ran.

Hoa Kì trải tốt giường nệm tốt hôm qua ra, nằm xoài lên trên từ từ mở chân, mở rất lớn, lúc cửa ngõ nơi bí mật bại lộ giữa không khí thì Hoa Kì cười nói: “Lên mau.”

Trang Hào cười khổ nói: “Cậu như vậy mà gọi là cưỡng bức dân nữ à? Tôi chưa thấy ai bị cưỡng bức mà vẫn chủ động như cậu đâu.”

“A. . . . . . Nói cũng đúng.” Hoa Kì vội vàng khép hai chân lại, làm bộ rất không tình nguyện nói: “Tên súc sinh này đừng tới đây, tới đây tôi liền chết cho anh xem.”

“Đi nhà cậu, cậu đang diễn phim truyền hình đấy à?” Trang Hào nhịn cười không được.

Hoa Kì chép chép miệng, suy tư nửa ngày, vội vàng dùng chăn bao lấy mình, hoảng sợ nói: “Đại ca, trong nhà này có gì anh cứ tùy tiện cầm, chỉ cần anh đừng tổn thương em ;à được.”

Trang Hào cảm thấy lúc này Hoa Kì biểu diễn có chút giống, nhưng mà. . . . . .

“!@#$%$@, tôi không rảnh chơi với cậu, nhanh ăn cơm, cơm nước xong thì uống thuốc.” Trang Hào ngồi bên giường cầm một điếu thuốc, đưa lưng về phía Hoa Kì mới nói: “Mấy ngày nữa mẹ tôi sẽ về, cậu cứ ở đây dưỡng thương, đợi lành rồi hãy về nhà.”

Hoa Kì nào muốn ăn cơm, chỉ muốn thỏa mãn một chút nguyện vọng của mình.

Hoa Kì hất chăn ra, quỳ từ từ bò qua, giơ tay lên vuốt từ eo Trang Hào trở lên đến chung quanh cổ, cậu một tay ôm Trang Hào, tiến tới bên lỗ tai anh nhỏ nhẹ nói: “Ca~. . . . . .” Hoa Kì nhẹ giọng kêu anh, há mồm lè lưỡi, từ từ thâm nhập vào bên trong lỗ tai anh, ở bên trong qua lại khuấy đều.

Cả người Trang Hào run lên, hơi híp mắt nói: “Đừng lộn xộn.”

Hoa Kì liếm nghiêm túc, cảm giác dính ướt ấm áp thoải mái khiến Trang Hào rụt cổ lại.

“Ca, anh cứng rắn.” Hoa Kì thu hồi đầu lưỡi, cúi đầu nhìn cái lều dựng lên phía dưới Trang Hào.

Trang Hào cười nói: “Mặc dù cậu là nam, nhưng cậu quyến rũ như vậy tôi có thể không cứng rắn sao?”

“Nếu cứng rắn thì dễ nói chuyện rồi, lên mau, không phải sợi dây đều đã chuẩn bị xong rồi sao?” Hoa Kì ôm anh cười đùa nói.

Trang Hào khẽ nghiêng đầu sang chỗ khác, giơ tay lên vỗ đầu Hoa Kì một cái: “Đầu bị thương còn chưa kéo da non.”

Hoa Kì vội vàng che đầu ngồi một bên, gác chân, một tay dựng thẳng để trước ngực, tư thế đoan chánh nghiêm cẩn nói: “A di đà Phật, bần tăng pháp danh Giới Sắc, thí chủ xin hãy hữu lễ.”

Trang Hào bị Hoa Kì chọc cười, cúi đầu liếc mắt nhìn phía dưới Hoa Kì: “Tiểu Hòa Thượng, ngài lộ chim rồi.”

“A di đà Phật, bần tăng đây là Độ Hóa thí chủ, xem thí chủ có thể lĩnh ngộ chân lý trong đó hay không.” Nói xong, Hoa Kì lao thao không biết lẩm bẩm cái gì, trên thực tế chính cậu cũng không biết, đọc lung tung xong rồi còn nói: “Thí chủ, sắc tức thị không, không tức thị sắc, chỉ cần ngài theo ta cùng nhau rơi vào bể tình – dục mới hiểu được.”

Nói, có lúc Hoa Kì nhìn rất mới lạ, rất khôi hài, Trang Hào quen biết cậu lâu như vậy, hình như chưa từng tức giận qua, dù tức giận cũng là giả bộ .

Nhị đệ của Trang Hào nghẹn trong quần khó chịu, lại phối hợp hình ảnh cùng âm thanh trên ti vi truyền đến, Trang Hào cũng không nhịn được.

“Thí chủ, ngài còn chưa lên?” Hoa Kì mình cũng nhịn cười không được.

Trang Hào đứng lên, du côn cười nói: “Tiểu Hòa Thượng cậu chờ đó cho tôi.” Nói xong, Trang Hào đứng trước mặt Hoa Kì bắt đầu cởi quần áo, từ từ cởi từng thứ từng thứ, cởi đến khi chỉ còn lại một cái quần lót, Trang Hào cầm sợi dây lên, nhấc chân lên giường, thân thể khỏe mạnh đứng bên cạnh Hoa Kì: “Đến đây đi, hôm nay bản đại gia phải sửa trị giả hòa thượng này đến nơi đến chốn.” Nói xong, nhấc chân đá một cước lên bả vai Hoa Kì.

Trang Hào không dùng sức gì, Hoa Kì thuận thế té xuống, ánh mắt hoảng sợ nhìn Trang Hào nói: “Đại ca, ngài muốn cướp tiền hay cướp sắc?”

Trang Hào nhướng mày, quơ quơ sợi dây trong tay: “Cái nào cũng muốn, mày đàng hoàng một chút, nếu không tao sẽ giết chết mày.” Trang Hào ngồi chồm hổm xuống, cầm sợi dây muốn trói Hoa Kì lại.

Hoa Kì giương nanh múa vuốt loạn đạp đá lung tung, ngẩng cao gào thét: “Cứu mạng a, có người muốn cưỡng bức dân nữ a.”

Trang Hào không ngờ Hoa Kì chơi nghiêm túc như vậy, sợ hết hồn: “ĐM, còn dám gọi? Tao thấy mày đúng là muốn chết !?” Nói xong, Trang Hào cầm vỏ gối nhét vào miệng Hoa Kì, Hoa Kì vội vàng hất mặt nói: “Ai ai ai, đừng dùng vỏ gối, phải dùng quần lót.” [=.=”'>

Trang Hào cười hì hì: “Thúi chết cậu đi.” Trang Hào cười đứng dậy cởi quần lót ra, hung ác nói: “Tao cho mày kêu.” Trang Hào cầm quần lót nhét vào trong miệng Hoa Kì, Hoa Kì chết không tình nguyện bị Trang Hào đẩy miệng ra, quần lót nhét vào bịt m