Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325345

Bình chọn: 8.00/10/534 lượt.

ay cô: “Đến đây, đi vài bước cho anh xem.”

Chu Thương Thương “Xì” cười ra tiếng: “Dần Chính, vừa mới nãy chúng ta quả thực ngốc kinh.”

Tô Dần Chính nghiêm mặt, vừa nhìn Chu Thương Thương từ trên xuống vừa lo lắng hỏi một câu: “Thực không có việc gì?”

Chu Thương Thương vươn tay, đưa tới trước mắt Tô Dần Chính: “Bị trầy chút da.”

Sau Hoa Câu còn đặc biệt mong mỏi chạy đến trước mặt Chu Thương

Thương, nhìn cô hỏi: “Thương Thương, bạn cảm thấy bản thảo kia của mình

viết thế nào?”

Chu Thương Thương nhìn Hoa Câu một hồi, nói: “Mình rất muốn đem bạn xé.”

Hoa Câu không nói gì ngưng nuốt, một khắc trước đó Tô Dần Chính cũng

nói với cậu một câu giống như đúc: “Hoa Câu, tao thật muốn đem mày xé.”

Có tin đồn Chu Thương Thương là bạn gái của Tô Dần Chính, mấy người

quen hỏi Tô Dần Chính về tính chân thật của việc này: “Hai người không

phải thực cùng một chỗ chứ?” Tô Dần Chính một bộ dáng không thể nói, ánh mắt nhìn thì lại giống như thực nghi hoặc việc này như thế nào bị tụi

bây biết vậy. Cũng có người quen hỏi Chu Thương Thương, Chu Thương

Thương lắc đầu: “Không thể nào, chỉ là bạn bè.”

Một đôi như vậy, tất cả mọi người cho rằng Tô Dần Chính so với Chu Thương Thương thành thật hơn rất nhiều.

Thứ Sáu, Chu Thương Thương nhận được điện thoại của Thẩm Băng, lúc

gọi tới cô đang ở phòng vệ sinh giặt quần áo, trên tay đầy bọt xà phòng, rửa tay đi ra nghe, Thẩm Băng đã cúp điện thoại.

Cô chỉ có thể gọi lại, thanh âm của Thẩm Băng trong ống nghe so với

bình thường còn dịu dàng hơn, đầu tiên bà hỏi cô một ít chuyện sinh hoạt cùng học tập, sau đó lại hỏi cô cuối tuần này có trở về nhà hay không.

“Tuần lễ này phải học bù, con không trở lại.” Chu Thương Thương dùng

khăn lau khô tay, đi đến ban công, ngoài cửa sổ rặng mây đỏ đầy trời,

dường như đem toàn bộ rừng cây lá rộng mặt sau ký túc xá đều nhiễm màu

đỏ.

Trước khi cúp máy, Thẩm Băng dặn cô phải chú ý thân thể, Chu Thương Thương nói: “Cám ơn dì Thẩm quan tâm.”

Treo điện thoại xong, Chu Thương Thương từ ban công đi vào, bởi vì

thứ Sáu, mọi người phải về nhà đã về nhà, phải đi ra ngoài dạo phố đã đi dạo phố, toàn bộ ký túc xá chỉ còn lại có mỗi một mình cô.

Hoàn cảnh có một mình dễ dàng nghĩ nhiều, thừa dịp cảm xúc bi thương

còn không có tập kích đến, Chu Thương Thương chạy nhanh đến phòng vệ

sinh giặt hết quần áo.

Khi giặt quần áo không biết có phải đổ bột giặt ít quá hay không, hay là kỹ thuật của cô có vấn đề, quần áo đặt ở trong chậu ngâm đã lâu vẫn

còn không sạch. Chu Thương Thương mở vòi nước đến mức lớn nhất, nước

chảy ra rất mạnh, ào ào, giặt không bao lâu, quần áo mặc trên người đã

ẩm ướt hơn phân nửa.

Cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra, Dư Giai Di vội vàng chạy lên, đứng ở cửa phòng vệ sinh nói với cô: “Thương Thương, bạn không có nghe được

sao, bọn Hoa Câu ở dưới lầu gọi bạn.”

Chu Thương Thương tắt nước, quả nhiên nghe được dưới lầu truyền đến

tiếng Hoa Câu: “Thương Thương nhanh xuống dưới… Thương Thương xuống dưới a…”

Chu Thương Thương không rõ lắm tình trạng, chạy nhanh đi rửa tay ra

đến ban công nhìn xuống xem, quả nhiên Hoa Câu, Hàn Tranh, còn có Tô Dần Chính ba người đứng ở dưới lầu, phía sau là rừng lá cây bị tịch dương

nhiễm hồng.

“Đợi lát nữa, mình đi xuống liền.” Chu Thương Thương hô một câu, sau đó xỏ dép lê, lạch bạch đi xuống lầu.

Hoa Câu vừa nhìn thấy cô xuống liền oán giận: “Thương Thương a, mời

bạn xuống thật không dễ dàng, cổ họng mình đều kêu khàn luôn.”

Chu Thương Thương thật có lỗi nói: “Mình vừa mới giặt quần áo, tiếng nước quá lớn, không có nghe được.”

Hoa Câu ánh mắt lập tức sáng lên: “Thương Thương bạn còn có thể giặt

quần áo a, giúp mình giặt với…” Nói còn chưa xong, Hoa Câu đã bị Tô Dần

Chính kéo đến bên cạnh, Tô Dần Chính nhìn một mảng lớn quần áo của cô bị ẩm ướt, ánh mắt nhu hòa: “Đi lên đổi bộ đồ khác, hôm nay sinh nhật Áp

tử, cố ý tới tìm em.”

Chu Thương Thương đứng bất động: “Em với cậu ta… Không quen.”

Hàn Tranh bắt tay khoát lên vai Hoa Câu, chen vào nói: “Nếu Áp tử

nghe được cậu nói lời này khẳng định thương tâm muốn chết, nó vẫn là lần đầu tiên cùng người khác thảo luận tiểu thuyết stream of consciousness

đấy.”

Tiểu thuyết stream of consciousness, Chu Thương Thương cảm thấy 囧, nhìn Tô Dần Chính, hắn gật gật đầu với cô.

“Được rồi.” Chu Thương Thương gật gật đầu, “Vậy chờ em, em đi đổi

quần áo, rất nhanh.” Nói xong liền hướng về phía ký túc xá chạy tới,

phía sau còn truyền đến giọng nói khoa trương của Hoa Câu: “Còn có giầy

a… Giầy…”

Chu Thương Thương quần áo không nhiều lắm, cho nên căn bản không có

nhiều lựa chọn từ trên giá áo chọn một áo trắng cổ rộng ngắn tay cùng

một cái váy vải bông màu lục, tóc dài vừa vặn xuống đến đầu vai, lúc

ngồi xổm xuống đổi giày, tóc đen mềm mại tựa như thác nước rơi xuống.

Đổi giày xong xuống dưới còn không đến 5 phút, Hoa Câu thấy Chu

Thương Thương xuống, liền kêu la: “Tao thắng, không đến 10 phút nha, Hàn Tranh, ngày mai đừng quên đưa tao tiền đặt cược, Dần Chính có thể làm

chứng.”

Tô Dần Chính không để ý tới hai người kia, đi đến trước m


Polly po-cket