Snack's 1967
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325290

Bình chọn: 9.00/10/529 lượt.

Chu Thương Thương cũng

quyên ra tất cả tiền tiêu vặt bản thân có làm gương.

Tô Dần Chính không bao lâu đã quen thuộc trong đám người bọn họ, hơn

nữa mọi người đều phá lệ ủng hộ hắn, nhất là cô, một bộ dáng tùy thời

chuẩn bị đợi mệnh đi theo làm tùy tùng. Như Tô Dần Chính tổ chức hoạt

động quyên tiền, Chu Thương Thương liền đủ loại ủng hộ, mỗi ngày đi theo Tô Dần Chính chạy tới chạy lui, Cố công tử còn giễu cợt cô là thư ký

nhỏ của Tô Dần Chính.

Gần khai giảng , Tô Dần Chính cũng phải từ thành phố B trở lại thành

phố S, buổi tối trước khi Tô Dần Chính đi, mời đoàn người ăn khuya, địa

điểm chỉ là một nhà hàng nhỏ đặc biệt bình thường, khi đó Chu Thương

Thương tuy rằng nhận được không ít thư tình, nhưng trên phương diện tư

tưởng còn không có khái niệm nam nữ, cảm tình đối với Tô Dần Chính chính là tràn đầy một khoang sùng bái, bọn Cố công tử trêu ghẹo cô cùng Tô

Dần Chính, cô cũng không thấy đỏ mặt, kêu nhân viên phục vụ lấy một chai bia khui ra, rót đầy một ly cho cô cùng Tô Dần Chính, ý cười ngâm nga

nói: “Tô Dần Chính, em kính anh a.”

Chu Thương Thương tư thế mười phần, hớp một hớp bia trong ly, Tô Dần Chính cũng cười, bồi cô uống rượu.

Đêm đó, bầu trời sao óng ánh, hai tròng mắt xinh đẹp của Tô Dần Chính lóe lóe ý cười, so với ngôi sao trên bầu trời còn sáng hơn một chút.

Lúc ấy cô có một người chị em lớn hơn cô một tuổi kêu là Bạch Sương,

Bạch Sương dũng cảm từng thổ lộ với Tô Dần Chính, tuy rằng lấy thất bại

chấm dứt, nhưng là từ nay về sau cô ấy vẫn thường cùng Chu Thương Thương nói đủ loại tốt của Tô Dần Chính, có gia thế trâu bò của hắn, tuy rằng

Chu Thương Thương cũng không biết cô ấy rốt cuộc từ nơi nào mà biết

được.

Ba của hắn là một quan nho, mẹ là diễn viên nổi tiếng của tổ hí kịch

nào đó, hát là côn kịch Y Y nha nha, cô ấy nói từng xem qua bà diễn, một đôi mắt đẹp trông rất rực rỡ, đẹp không thể nói bằng lời. Còn nói Tô

Dần Chính là công tử thế gia chân chính, bề ngoài khiêm nhường, nội tâm

kiêu ngạo.

Người kiêu ngạo, cho dù thích, cũng sẽ không không nói ra.

Chu Thương Thương nhất thời hiểu được, chỉ một câu cuối cùng kia,

phía trước hoàn toàn không phải trọng điểm. Chu Thương Thương tuy rằng

nghĩ như vậy, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ ngẫm lại Tô Dần Chính sẽ thích cô gái có cái dạng gì.

Sơ nhị, Chu Thương Thương lần đầu có kinh, Chu Thương Thương ở dưới

sự chỉ dạy của Trương Lâm học xong cách sử dụng băng vệ sinh, năm ấy, cô vóc dáng tựa như măng mọc sau mưa, lập tức cao hơn đến 10 cm.

Chu Thương Thương rất đắc ý, trong thư viết cho Tô Dần Chính, phá lệ

cường điệu cô cao qua hơn 10 cm. Tô Dần Chính hồi âm nói thực muốn nhìn

cô một chút.

Tô Dần Chính hồi âm làm cho Chu Thương Thương mất ngủ đến nửa đêm,

ngày hôm sau mặc cái váy màu lục thích nhất đi đến tiệm chụp một tấm

ảnh, sau đó cẩn thận bỏ vào trong phong thư gửi đi cho Tô Dần Chính.

Rất nhanh, lại nhận được hồi âm của Tô Dần Chính, trong thư có một

câu đặc biệt nho nhã: Vân tưởng y thường hoa tưởng dung, xuân phong phất hạm lộ hoa nùng.

Chu Thương Thương lật xem từ điển, đêm đó, trời giáng mưa rào, làm cho Chu Thương Thương cô ngủ không yên.

Có thể nói như thế này, cái thời điểm kia lưu hành bạn qua thư, cô cùng Tô Dần Chính cũng chạy theo mốt một hồi.

Về sau cô cùng Tô Dần Chính gặp mặt lại, chính là ở lễ tang của Chu

Trường An cùng Trương Lâm, cùng hắn đi vào còn có thư ký của Tô bộ

trưởng. Ngày đó Tô Dần Chính ánh mắt ngưng trọng đối với cô nói: “Thương Thương, em phải kiên cường.”

Chu Thương Thương vẫn cho rằng kiên cường là một loại phẩm chất tốt,

một người kiên cường càng có thể vượt qua khó khăn, nhưng là loại sinh

ly tử biệt tai nạn ngập đầu này, không có biện pháp vượt qua, chỉ có thể đối mặt.

Tô Dần Chính trước kia ở trong thư có nhắc tới thành phố S ăn ngon

nhất bánh bao thịt cua, da mỏng nhân bánh lớn, nước canh tươi thơm, nồng mùi thịt heo kèm theo gạch cua ngon miệng, cắn một cái miệng đầy mùi

hương.

Lần này hắn chính là cố ý mang cô đi ăn món ăn vặt nổi tiếng của

thành phố S. Buổi tối trên dưới 9 giờ là thời điểm quán bánh bao có

nhiều khách nhất, Tô Dần Chính xếp hàng ở phía trước, dáng người hắn

thon dài, tư thái cao ngất, mặc một chiếc T-shirt mỏng ngày hè tầm

thường, phía sau lưng ẩn ẩn có thể nhìn đến sống lưng rất thẳng, là

xương cốt đẹp đẽ trời sinh.

Lúc đến phiên hắn, lo lắng đến nhất trung S gác cổng ký túc xá nữ

đóng cổng sớm, Tô Dần Chính đành phải nói ông chủ đem 6 phần bánh bao

thịt cua đóng gói.

Chu Thương Thương ngồi ở vị trí cách cửa gần nhất uống trà mật ong Tô Dần Chính kêu trước cho cô, chờ người bán hàng đóng gói xong bánh bao

đưa cho Tô Dần Chính, cô đứng lên cùng hắn đi ra cửa.

“Mua 6 phần, trở về chia cho bạn cùng phòng.” Tô Dần Chính nói với cô.

Chu Thương Thương không tiện mở miệng nói cô cùng bạn cùng phòng cũng không thân quen, nhưng là không thể bỏ qua ý tốt của Tô Dần Chính, cúi

đầu cười cười, tiếp tục đi đường.

Quán bánh bao ở cuối đường trường học, hiện giờ vào lúc này đi trên

đường cơ bản là học sinh, hai bên bóng cây thật nhiều