The Soda Pop
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326442

Bình chọn: 7.00/10/644 lượt.

rãi đứng lên, vóc dáng hơn 1m8 cho dù hơi hơi khom thắt lưng

cũng cao hơn so với Chu Thương Thương nửa cái đầu, hai tay anh đặt ở bả

vai cô, tay có chút khắc chế không được khẽ run, bình tĩnh lại tâm tình, anh hỏi Chu Thương Thương: “Trước nghỉ ngơi hay là ăn điểm tâm?”

“Em muốn ngủ trước.” Chu Thương Thương nói, sau đó cúi đầu đổi giày.

“Được.” Hàn Tranh nói, sau đó đem Chu Thương Thương dắt đến phòng ngủ mình, “Không ngại ngủ giường của anh chứ.”

“Không sao.” Chu Thương Thương đi đến trên giường, Hàn Tranh đứng ở phòng ngủ nhìn một chút, sau đó ra khỏi phòng, đóng cửa lại.



Một giấc này Chu Thương Thương ngủ thật say, tỉnh lại đã đến giữa trưa, ra khỏi phòng, Hàn Tranh đã không còn ở nhà.

Trên bàn trà ở phòng khách đặt một bộ quần áo đã được giặt sạch sẽ, còn có một chút đồ dùng sinh hoạt mới mua.

Chu Thương Thương dùng phòng vệ sinh của Hàn Tranh tắm rửa một cái.

Tắm rửa xong đi ra, đi đến phòng ăn, trên bàn cơm trừ bỏ điểm tâm sáng

còn có vài tờ tiền cùng một tờ giấy, trên giấy viết một loạt chữ như

rồng bay phượng múa.

“Anh trước đi làm, buổi tối 6 giờ về, cơm trưa cùng cơm chiều sẽ có người đến đưa cơm.”

—— Hàn Tranh, sáng 9. 11 lưu lại

Chu Thương Thương ở nhà Hàn Tranh tìm không thấy máy sấy, chỉ có thể

dùng khăn khô lau tóc, lau tóc xong, lấy ra di động trong túi, đã hết

pin tự động tắt máy.

Cô để di động qua một bên, qua một lúc, vẫn là lấy ra đồ sạc pin đi đến ổ điện ở góc tường phòng khách nạp pin cho di động.

Cô ngồi chồm hổm khởi động máy, smartphone này vẫn là Tô Dần Chính

mua cho cô, nói là cho cô giải buồn, Chu Thương Thương ôm đầu gối, cô từ chỗ Tô Dần Chính cầm lấy hơn một trăm triệu tiền bồi thương, làm sao

vẫn còn không có cam lòng như vậy.

Di động vừa khởi động, bên trong vài tin nhắn nhắc nhở, trong đó có

một cái là tin nhắn báo cuộc gọi nhỡ của Tô Dần Chính, 24 giờ sau khi ly hôn, hắn gọi điện thoại cho cô một lần.



Hàn Tranh hôm nay thật sự không có tâm tư gì làm việc, ký hai phần

đơn xin điều động nhân viên trong cục, sau đó gửi ra mấy phong văn kiện

cho ông cụ ở Bắc Kinh.

Hàn Tranh cảm thấy tâm tình của mình có chút khó có thể hình dung,

thoáng cái là cảm thấy mười vạn dặm trường chinh rốt cục có chút hi vọng như vậy, thoáng chút lại như rơi vào một cái lưới không bờ không bến.

Anh không có buông tha cho dự định, nhưng là lần đầu tiên cảm thấy không tin tưởng như vậy.

Chu Thương Thương cùng Tô Dần Chính có mười bốn năm, mười bốn năm

tình cảm, mặc kệ lấy cái hình thức gì kết thúc, mười bốn năm không chỉ

là một khái niệm chữ số, thời gian cùng hồi ức torng đó làm thế nào cũng không phai mờ được, mà tình trường nhấp nhô trong đó, anh được coi như

là nửa nhân chứng.

Thế nhưng anh nghĩ, cho dù anh hiện tại không có nửa phần nắm chắc

chống lại được mười bốn năm này, anh vẫn không chùn bước muốn đem đoạn

cảm tình này cầm chắc.

Cả đời rất dài không phải sao? Anh muốn thân thể khỏe mạnh, anh muốn

trường mệnh trăm tuổi, anh muốn dùng mười bốn năm của mình, hai mươi bốn năm, thậm chí ba mươi bốn mươi bốn sáu mươi bốn năm chống lại mười bốn

năm của Tô Dần Chính.

Anh chiếm không được tiên cơ, liền liều mạng chiến đấu không mệt, anh không phải luôn giỏi về khoảng chạy cự ly dài sao?

Hàn Tranh hôm nay còn tan ca sớm, thời điểm ở trên đường gọi điện

thoại cho Chu Thương Thương, lần này không để cho anh chờ bao lâu điện

thoại bắt máy, trong ống nghe trừ bỏ tiếng nói chuyện của Chu Thương

Thương còn nghe tiếng xào rau xì xèo, Hàn Tranh tư duy nóng lên, giẫm

chân ga hướng về phía căn hộ chạy đi.

Lúc Chu Thương Thương mở cửa cho Hàn Tranh trên người còn mang tạp dề, một cái tạp dề quảng cáo, mặt trên viết “XX happy”.

Chu Thương Thương thấy Hàn Tranh đem tầm mắt dừng trên tạp dề của cô, giải thích một câu, “Mua thịt gà tặng.” Nói xong, liền lăn trở lại

trong bếp nhìn nồi canh, thời điểm gần chín, một bên bỏ gia vị vào nồi

canh, một bên nói với Hàn Tranh: “Nhà anh còn thiếu nhiều đồ lắm, em hôm nay tiêu không ít tiền, số tiền còn lại em giữ trước, ngày mai lấy tiền trả lại anh sau.”

Hàn Tranh hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm bóng dáng Chu Thương Thương một hồi lâu, mở miệng hỏi: “Thương Thương, em có ý gì?”

Chu Thương Thương xoay người: “Em có khả năng phải ở nhà anh tạm vài ngày, tuy nhiên em sẽ không ở miễn phí, em có thể…”

“Thương Thương, trăm ngàn lần đừng cho anh nếm ngon ngọt.” Hàn Tranh

cắt ngang Chu Thương Thương, nói chuyện ngữ khí cực kỳ nghiêm túc.

Chu Thương Thương cúi đầu: “Được, em đây tự tìm chỗ ở.” Nói xong, muốn cởi bỏ tạp dề.

Hàn Tranh một phen bóp giữ cổ tay Chu Thương Thương, sau đó đem cô

giam giữ trên cửa thủy tinh ở phòng bếp, liền thuận thế vùi đầu phủ lên

môi cô.

Người phụ nữ này thật là có bản lĩnh, dễ dàng như vậy liền xé rách ẩn nhẫn cùng khẩu thị tâm phi của anh, Hàn Tranh gắt gao đem Chu Thương

Thương kéo vào trong lòng mình, đầu lưỡi mở ra khớp hàm của cô, Chu

Thương Thương ăn đau hé miệng, hơi thở nóng rực của Hàn Tranh liền lập

tức tràn ngập khoang miệng của cô.

Đầu lưỡi Hàn Tranh dùng sức ở trong miệng Chu