
gười phá lệ nhàn hạ thoải mái ở phụ cận hồ nhân tạo
Ngân Lạc câu tôm hùm.
Toàn bộ quá trình câu tôm hùm, Chu Thương Thương hưởng thụ
cảm giác thành tựu khi tôm hùm cắn câu, tuy nhiên lại không thích làm
chuyện móc mồi, cho nên việc này giao cho Hàn Tranh, mỗi lần muốn móc
mồi, để Hàn Tranh làm, Hàn Tranh cũng kiên trì, mỗi lần đều chăm chú móc mồi là xỏ thịt ốc nước ngọt vào cho Chu Thương Thương.
Chu Thương Thương vận khí tốt, chưa đến nửa tiếng đã có thể câu được một con tôm hùm, khi màn đêm buông xuống, nhìn một chút thùng
nước của mình và Hàn Tranh, phá lệ đắc ý: “Anh quá chậm nha, em so với
anh nhiều hơn nhiều lắm.”
Hàn Tranh đem con tôm hùm câu được cuối cùng gỡ xuống ném
vào trong thùng nước, liếc ngang Chu Thương Thương, thoải mái nói một
câu: “Chu Thương Thương, em lại khi dễ người thành thật rồi.”
Chu Thương Thương hừ hai tiếng, chạy đến một máy bơm nước màu đỏ trước mặt, lắc lắc, không ra nước.
“Thập Nhất, sắp lung lay.”
“Đợi lát nữa.” Hàn Tranh quay đầu nhìn Chu Thương Thương,
sau đó dọn mấy thứ bên cạnh ao, chậm rì rì đi tới trước mặt Chu Thương
Thương, cố sức lắc lắc cần máy bơm.
Qua một lúc, dòng nước mát lạnh liền chảy ra, Chu Thương
Thương rửa sạch tay lại kéo xuống giày sandals rửa sạch chân, khí trời
tháng 10 đã không còn nóng nữa, dòng nước lạnh lẽo trôi trên bàn chân,
mát mẻ làm cho Chu Thương Thương than thở một câu thật là thoải mái.
Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười nhẹ của Hàn Tranh, Chu Thương Thương ngẩng đầu nhìn Hàn Tranh , hỏi: “Cười cái gì?”
“Thương Thương, em không cảm thấy chúng ta rất hợp sao?” Suy nghĩ một chút, “Giống như Thất tiên nữ và Đổng Vĩnh vậy.”
Chu Thương Thương mang giày, thờ ơ trả lời lại một câu: “Em nghĩ anh với những người bạn gái trước đây của mình cũng rất hợp.”
Hàn Tranh hừ lạnh một tiếng: “Đổi lượt em bơm nước, anh cũng muốn rửa.”
“Em bơm không được.” Chu Thương Thương nhướng mày nhìn Hàn
Tranh, “Anh vừa nãy còn nói em là tiên nữ, có chuyện để cho tiên nữ bơm
nước cho anh sao?”
Hàn Tranh nhanh chóng tự lực cánh sinh, cô gái này, sao cứ ngang như vậy ha?
-
Sơn trang Hồng Hà này nổi danh suối nước nóng thiên nhiên,
suối nước nóng ở đây được người thành phố S gọi là “Tiên trì”, ôn tuyền
dựa vào núi mà xây lên, hòn giả thạch chằng chịt bố trí cách ngăn giữa
các dòng nước suối, bên cạnh các hòn giả thạch là hoa cỏ tươi đẹp, cách
đó không xa còn có một đình đài cổ kính, thanh u lại trang nhã.
Câu tôm hùm xong, Chu Thương Thương và Hàn Tranh đều tự ngâm suối nước nóng, Chu Thương Thương lựa chọn liệu pháp fish spa.
Toàn bộ suối nước nóng tiên khí lượn lờ, nước suối róc rách ồ ồ chảy ra bên ngoài, phát sinh âm hưởng ùng ục, ùng ục. Chu Thương
Thương đã rất lâu không có ngâm suối nước nóng, sau khi vào ôn trì thích ứng với độ ấm của nước thì liền thư thái ghé vào bên cạnh ao.
Cùng chung trong ao còn có hai cô gái, tuổi tác đều trên ba mươi, nhẹ giọng nói nhỏ, trò chuyện về cuộc sống hàng ngày, trên cơ bản đều nói chuyện về chính con cái của mình, trái lại khi dính tới chồng
mình cả hai bên một câu cũng không nói nhiều thêm.
Con trai nhà tôi thi được bao nhiêu điểm, con trai tôi đang hứng thú với ban nào, cuộc thi đấu lần này của tôi tên là gì, chị có dự định cho con trai xuất ngoại du học hay không.
Chu Thương Thương một mực yên lặng không lên tiếng ghé vào bên cạnh ao, cá nhỏ trong ao vòng quanh thân thể của cô, hơi ngứa.
Đứa con, Chu Thương Thương nghĩ đến đứa bé bị cô xóa bỏ kia, hơn hai tháng, đã gần thành hình người, đã có nhịp tim đập.
Nếu như đứa bé kia được sinh ra, cô cũng giống như những
người mẹ khác, cô sẽ cho nó những thứ tốt nhất của mình, dinh dưỡng tốt
nhất giáo dục tốt nhất, mà cô càng muốn cho nó hoàn cảnh trưởng thành ấm áp nhất a, tựa như Trương Lâm và Chu Trường An đã cho cô vậy.
-
Chu Thương Thương từ trong ao đi lên, nhân viên phục vụ bên cạnh đưa cho cô khăn tắm và áo ngủ sạch sẽ, Chu Thương Thương mặc vào
áo ngủ, từ thông đạo dành riêng cho giới nữ đi tới một gian ghế lô.
Cô đẩy cửa ra, Hàn Tranh đã ngồi ở bên trong chờ cô, giống
cô mặc áo ngủ cùng màu, thời điểm cô vào, hai tròng mắt sâu thẳm lóe ra ý cười.
Chu Thương Thương đi vào trong toilet ở ghế lô tắm rửa, lúc đi ra đi tới trước mặt Hàn Tranh, Hàn Tranh để cho cô nẳm thẳng vào
trong lòng mình, sau đó dùng khăn khô lau tóc cho cô.
Mái tóc ngắn của Chu Thương Thương đã dài ra không ít, khi
mười ngón tay của Hàn Tranh đi qua tóc cô thì cúi đầu trong trẻo mở
miệng nói một câu: “Tóc dài ra rất nhanh.”
Chu Thương Thương mặt hướng lên trần nhà nằm ở trên đùi Hàn Tranh, thấp giọng nở nụ cười một chút: “Tóc em luôn luôn dài rất nhanh, mẹ em trước đây nói qua một câu, người như vậy bạc tình.”
“Vậy khẳng định không chính xác.” Hàn Tranh cũng cười, cúi người chôn ở cổ Chu Thương Thương, ngửi ngửi: “Thật thơm.”
“Cầm thú.” Chu Thương Thương mắng.
Hàn tranh bị mắng đến mặt lộ ý cười, kiên trì đem tóc Chu
Thương Thương lau khô xong, triền miên vừa hôn vừa cởi áo ngủ của Chu
Thương Thương, hôn lên điểm tròn trước ngực cô, hôn một hồi, n