Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322071

Bình chọn: 7.5.00/10/207 lượt.

ắn nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn cô, “ Em nhìn tôi cho rõ, tôi làm sao bộ dạng không giống Viên Diệp?”

Tỉnh Vu Hiểu thực nghe lời, lấy thái độ mười phần cẩn trọng nhìn hắn trong chốc lát, sau đó dụng lực lắc đầu

nói: “ Viên Diệp bộ dạng rất tuấn tú, anh lại lớn lên giống đầu heo, anh làm chi cứng rắn muốn nói anh là Viên Diệp? Anh còn nói như vậy, cẩn

thận tôi báo người bắt anh nha.”

Viên Diệp mãnh liệt hít sâu, áp chế ý

niệm muốn đưa tay bóp chết cô trong đầu. Hắn đã quên cô gái này có bao

nhiêu ngốc nghếch, bao nhiêu mơ hồ, có thể dễ dàng khiến hắn tức giận

đến nghiến răng nghiến lợi.

Cô quả nhiên là Tỉnh Vu Hiểu của hắn,đúng vậy!

“ Em nghĩ rằng tôi là vì ai mới biến thành đầu heo?” hắn bất mãn mím mím môi.

“ Sao?” Tỉnh Vu Hiểu vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn.

“ Tuy rằng bạn trai mãnh nam kia của em ra quyền thực mạnh, bất quá chỉ cần cho tôi một chút thời gian rèn

luyện, quyền của tôi so với hắn tuyệt đối mạnh hơn.” Viên Diệp vuốt

gương mặt của chính mình bị đánh cho biến hình, lạnh lùng nói.

Tỉnh Vu Hiểu chậm rãi trợn to hai mắt, lộ ra biểu tình khó có thể tin, đưa tay chỉ vào hắn.

“ Anh…… Anh thật là Viên Diệp?”

Viên Diệp tức giận liếc mắt nhìn cô một cái. “ Tôi không phải đã sớm nói sao?”

“ Nhưng mặt của anh như thế nào biến thành như vậy?”

“ Tôi vừa mới nói xong, em chưa nghe

thấy sao?” hắn trợn mắt muốn quát to, nhịn không được đối với cô phát

hỏa, cô lại bỗng nhiên đưa tay khẽ chạm vào mặt hắn, vẻ mặt đau lòng

nhìn hắn.

“ Đau không?” cô hỏi.

Hắn bỗng nhiên nói không ra lời, nhìn

cô, cảm giác trong lòng có chút mềm mại. Hắn đưa tay chạm vào tay cô,

nắm chặt bàn tay cô đang ở trên mặt hắn.

“ Đến.” hắn nhẹ nhàng mà lôi kéo cô.

“ Đi chỗ nào?”

“ Tìm một chỗ có thể ngồi nói chuyện.”

“ Nhưng tôi không thể rời đi quá lâu.”

“ Vì sao? Sợ tên kia lo lắng sao?” hắn dừng lại cước bộ quay đầu nhìn cô.

“ Tên kia?” cô vẻ mặt nghi hoặc.

“Bạn trai của em. Em thật sự để ý hắn

như vậy sao? Hay là vì đứa nhỏ trong bụng em, mới tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục cùng hắn cùng một chỗ?”

“ Anh rốt cuộc đang nói cái gì?” biểu tình của cô càng lúc càng mê võng. (như lạc vào mê cung)

“ Chúng ta đi chỗ khác nói.” Viên Diệp trầm giọng, áp chế cơn tức giận lần nữa dâng lên.

“ Tôi thật sự không thể chạy loạn, Vu Hi bọn họ sẽ lo lắng.” Tỉnh Vu Hiểu do dự nói.

“ Vu Hi? Em gái em sao? Gọi điện thoại cho cô ấy nói là được rồi.”

“ Nhưng tôi không mang di động theo.”

“ Di động tôi có.”

“Nhưng tôi không nhớ số điện thoại của cô ấy.”

“ Em là không muốn?” thấy cô ra sức khước từ, hắn rốt cục nhịn không được đối với cô rống giận.

“ Muốn cái gì?”

“ Không muốn đi cùng tôi!” hắn gầm nhẹ, “ Được, em muốn đứng ở chỗ này nói cũng có thể.” hắn lấy ngữ khí ra

lệnh nói: “ Tôi muốn em rời đi tên kia, lập tức!”

Tỉnh Vu Hiểu ngạc nhiên nhìn hắn ba giây, sau đó chậm rãi nhíu mày.

“ Anh rốt cuộc đang nói cái gì, vì sao tôi đều nghe không hiểu?” cô nghĩ mãi không thông.

Viên Diệp trán gân xanh lập lòe, bộ ngực vì miệng há to hô hấp mà kịch liệt phập phồng.

“ Em là thật sự không hiểu hay là giả không hiểu?” hắn cắn răng thốt ra.

“ Tôi thật sự không hiểu.” cô còn thật sự nói.

“ Được.” hắn gật đầu, tiếp theo lại trầm mặc không nói nhìn cô.

Tỉnh Vu Hiểu lấy vẻ mặt chờ đợi cộng thêm biểu tình mờ mịt nhìn hắn, không biết hắn trong miệng “ Được” rốt cuộc ý tứ gì?

“ Tỉnh Vu Hiểu.” Viên Diệp đột nhiên

kêu cả họ tên cô, trên mặt có loại vẻ mặt nghiêm túc làm người ta rung

động, thoạt nhìn có một chút dọa người.

Nhìn hắn, cô không khỏi trở nên nghiêm túc theo.

“ Nếu đứa nhỏ trong bụng em thật sự cần một phụ thân như vậy, như vậy, anh sẽ đảm đương.” hắn nhìn cô không

chuyển mắt, trong ánh mắt thâm thúy có thể thấy được thâm tình đối với

cô.

Tỉnh Vu Hiểu bị lay động.

Mọi người đều nói cô mơ hồ, phản ứng

trì độn, ngay cả chính cô cũng cảm thấy như vậy. Nhưng tại lúc này đây,

cô không biết chính mình vì sao đột nhiên biến thông minh, giống như là

đột nhiên được người ta đả thông thần kinh não, bỗng nhiên hoàn toàn

hiểu được ý tứ của hắn, hiểu được tình ý trong mắt hắn.

Hắn yêu cô.

Úc, ông trời, đây là chuyện trong mơ cô cũng không dám hy vọng xa vời nha. Cô trước kia như thế nào lại ngu

ngốc như vậy, trì độn như vậy lại không nhìn ra chuyện này, cô thật sự

là ngu ngốc!

Nước mắt dần dần mơ hồ hai mắt của cô,

cô kích động vô cùng, liền ngay cả thai nhi trong bụng tựa hồ cũng cảm

nhận được kích động của cô mà kịch liệt máy thai.

“ Ô……” cô rốt cục không ngăn được niềm vui mà khóc.

“ Uy, em làm gì? Làm gì?” Viên Diệp bị

dọa đến chân tay luống cuống, này là lần đầu tiên hắn thấy cô khóc, mà

nước mắt cô cuồn cuộn không dứt khiến hắn sợ hãi.

Đang lúc hắn không biết làm sao, không

biết nên đem cô ôm vào trong lòng, hay là nên thay cô lau đi nước mắt,

bờ vai của hắn bỗng nhiên bị người dùng lực chế trụ kéo lại phía sau,

tiếp theo một tiếng bạo rống nổ tung bên lỗ tai hắn.

“ Mày..đồ hỗn đản này!”

Theo sau tiếng quát là một quyền vừa

nặng vừa chuẩn, khiến hắn ngã trên mặt đất, làm cho hắn nhất thời cảm


Insane