XtGem Forum catalog
Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324173

Bình chọn: 8.5.00/10/417 lượt.

ể giả vờ nhưu không có việc gì, nước mắt như tơ rơi xuống, đau lòng đến hít thở không thông. Nghĩ đến hành động vừa rồi của Lí Hạo Nhiên, nghĩ đến đôi mắt tràn đầy thù hận kia, tất cả điều này đều do cô tạo thành .

Tiểu Tưởng thật cẩn thận đem xe vững vàng tiến vào biệt thự, trong lòng lại bất ổn . Thiếu phu nhân là do hắn đưa đi lại tiếp trở về , nếu thiếu gia thấy thiếu phu nhân tâm tình không tốt, có thể trách phạt hắn hay không?

“Thiếu phu nhân, đẫ về đến nhà rồi .” Nhẹ nhàng mở cửa xe cho Nhan Nặc Ưu, nhìn Nhan Nặc Ưu ánh mắt hồng hồng, trong lòng bắt đầu không chịu nổi.Trong biệt thựu này, ai chẳng biết nói chủ nhân yêu thiếu phu nhân như thế nào, hôm nay thiếu phu nhân khóc, không biết mạng nhỏ này có sống được không? Nghĩ đến điều này, chân Tiểu Tưởng bắt đầu run.

“Ưhm.” Vụng trộm lau nước mắt ở khóe mắt, Nhan Nặc Ưu không muốn làm cho Đan Sâm Duệ nhìn ra chút gì. Nghĩ đến vừa rồi trong trà lâu ánh mắt ngoan tuyệt kia của Lí Hạo Nhiên, trong lòng chỉ căng thẳng. Mặc kệ Đan Sâm Duệ có bao nhiêu thế lực cùng lực lượng, trong tiềm thức, cô không hy vọng hắn bị thương tổn. Hai năm ở chung, cô đã muốn hiểu được trái tim của mình, cô biết cô đã yêu thương người đàn ông đó, cho nên không hy vọng hắn bị một chút thương tổn nào.

Còn Lí Hạo Nhiên, người đàn ông này là tiếc nuối cả đời cô đều không thể bù lại được. Không muốn ba người đều bị thương tổn, như vậy hãy để cho mọi chuyện kết thúc, để cho hai người bọn họ có thể hạnh phúc an khang. Trong lòng đều cảm thấy, tất cả điều này đều là do cô tạo thành .

Nhiều người giúp việc nhìn thấy Nhan Nặc Ưu không biết đang nghĩ gì cũng không nhìn phái trước chỉ lặng lẽ bước đi đều cuống quít né tránh ra, họ sợ thiếu phu nhân quý giá này bị thương tổn. Ở trong lòng bọn họ, thiếu phu nhân này như tiên tử xinh đẹp không thực ở nhân gian khói lửa, lại vô cùng hiền lành.Mtj đoàn người giúp việc đối với Nhan Nặc Ưu tôn trọng thậm chí còn hơn cả đối với Đan Sâm Duệ.

Trong lòng có chuyện, thế nhưng bất tri bất giác đã đi vào phòng khách trong biệt thự.

“Nghĩ cái gì mà nhập thần như vậy?” Từ khi Nhan Nặc Ưu bắt đầu ra khỏi cửa, Đan Sâm Duệ vẫn không yên. Đi công ty xử lý một việc ngay lập tức chạy trở về. Trong lòng có chút bất an, làm cho hắn ở trong phòng khách đợi Nhan Nặc Ưu cả một buổi chiều. Chưa từng có cảm giác như vậy, nhìn sắc trời dần dần tối đen, còn chưa thấy Nhan Nặc Ưu về nhà, trong đầu Đan Sâm Duệ có ý niệm chợt lóe rồi biến mất. Nhưng cuối cùng hắn lựa chọn tin tưởng cô, tin tưởng cô sẽ không chạy trốn.

Khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia trở về, nút thắt trong lòng rốt cuộc đã được thả lỏng. Lần này hắn lựa chọn đúng rồi, Ưu nhi không rời hắn đi, Ưu nhi đã trở lại.

Như thấy được trân bảo vui vẻ tiến lên ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Nhan Nặc Ưu, bả đầu thật sâu vùi vào cần cổ Nhan Nặc Ưu, tận tình hít mùi thơm của cơ thể cô, tươi cười như một đứa trẻ.

“Làm sao vậy?” Đan Sâm Duệ giống như một đứa trẻ lắp bắp kinh hãi, gắt gao ôm chặt Nhan Nặc Ưu trong lòng, Nhan Nặc Ưu lại nói không dám nhận sự hưởng thụ này. Nhưng Tâm tình thoáng chốc trở nên tốt hơn, nghĩ đến ôm ấp như vậy, cô dường như không bao giờ có thể có được nữa.

Đột nhiên cảm giác được thiên hạ trong lòng vốn nhiệt tình tâm tình dần dần hạ, thân thể dần dần bắt đầu cứng ngắc, Đan Sâm Duệ có chút dỗi ngẩng đầu lên ôm thắt lưng Nhan Nặc Ưu ngồi ở một bên sô pha:“Ưu nhi, em làm sao vậy? Anh còn chưa ôm em đủ đâu.”

“……” Đột nhiên ấm áp như vậy làm cho trong lòng Nhan Nặc Ưu càng đau đớn. Duệ, thực xin lỗi, em không thể thương tổn hai người. Anh và Hạo Nhiên đều là những người mà em yêu, hiện tại em yêu anh, nhưng em đã làm thương tổn Hạo Nhiên, cho nên có lẽ em nên đứng ra bù đắp. Em rất ích kỷ, biết như vậy sẽ làm thương tổn anh, nhưng em vẫn phải làm như vậy .Em không muốn nhìn thấy anh bị tổn thương, cho nên em nghĩ biện pháp này có thể toàn vẹn đôi đường. Ly hôn với anh sẽ làm giảm bớt thua thiệt đối với Hạo Nhiên, để cho anh không còn bị Hạo Nhiên trả đũa.

Lưu luyến nhìn vào mi, mắt, miệng, mũi của Đan Sâm Duệ, nơi này, cả đời cô sẽ mãi mãi ghi nhớ. Duệ, thực xin lỗi, đời này mắc nợ anh, nếu có kiếp sau, em sẽ hoàn trả lại.

“Ưu nhi, làm sao vậy? Hôm nay em rất kì lạ đó. Hôm nay đi ra ngoài gặp mặt Vương Lôi sao?” Nhìn kia trong anh mắ lưu luyến có sự tuyệt vọng, đáy lòng Đan Sâm Duệ càng hốt hoảng.

“Duệ…… Em đột nhiên cảm thấy, em không thương anh.” Vân đạm phong khinh nói, ánh mắt sâu thẳm nhìn Đan Sâm Duệ, làm cho người ta không hiểu giờ phút này trong lòng cô thực sự đang nghĩ điều gì?

Thân thể cứng đờ, Đan Sâm Duệ nghĩ lỗ tai mình nghe lầm . Nhìn vẻ mặt Nhan Nặc Ưu bình tĩnh, Đan Sâm Duệ đột nhiên rất sợ hỏi những điều mà trong lòng hắn đang nghĩ đến. Hắn không muốn hỏi cô vừa rồi nói cái gì, hắn sợ hãi câu nói kia làm cho hắn không thừa nhận được.

“Duệ, tôi không thích anh, chúng ta ly hôn đi.” Ánh mắt trở nên kiên cường, Nhan Nặc Ưu trong lòng đang nhỏ máu.

“……Em, nói cái gì?” Một phen đẩy Nhan Nặc Ưu trong lòng ra, nghe lời nói dường như không có chút tình cảm nào kia củ