
m, chưa từng nhìn kĩ ông
chủ. Cô biết toàn bộ nhân viên nữ trong công ty đều yêu hắn muốn chết, nhưng cô
thầm nghĩ làm người tàng hình trước mặt hắn, cho dù bị xem là một cái máy cũng
được.
Nói trắng ra đối với loại người trẻ tuổi đã làm chủ công ty gia đình điển hình
như hắn, cô thực chất có chút coi thường, chẳng qua không nghĩ tới hắn thật
đúng là rất thông minh, điểm này cô không thể nào phủ nhận, vị tổng giám đốc
này chính là một người đàn ông thông minh.
Gió đêm mang theo hơi lạnh, hai người đàn ông cao lớn từ trong quán rượu đi ra,
bước chân có vẻ hơi loạng choạng, nhất là một người trong đó, khẳng định đã rất
say rồi.
“Long Kiệt, mình đi trước, A Siêu nói muốn đưa cậu về, cậu ở đây chờ một
chút...” Người đàn ông vỗ vỗ cái người bên cạnh đang dựa nửa người vào cột.
“Các cậu chuốc say mình, tốt nhất là phải đưa mình về nhà.” Hôm nay Long Kiệt
vốn có một buổi tiệc xã giao, sau khi kết thúc lại bị mấy người bạn thân kéo đi
uống rượu, có lẽ là vì lâu lắm rồi không có dịp thả lỏng như vậy, hôm nay uống
đặc biệt vui, đến nỗi người có tửu lượng không tồi như hắn cũng say.
“Đương nhiên phải đưa cậu về, A Siêu đi lấy xe rồi sẽ lập tức tới.” Người đàn
ông vừa nói. Điện thoại trên người vừa vang lên.
Hắn bắt máy. “Vợ à! Được rồi! Chờ một chút anh về ngay.” Người vợ này tuy không
phải là vợ chính thức, chỉ là bạn gái hiện tại, nhưng chung quy vẫn quản này
nọ.
“Mình nghĩ cậu nên đi trước.” Long Kiệt vỗ vai bạn tốt. “Dù sao A Siêu đã tới
rồi, cậu không phải lái xe, đón tắc xi về đi.”
“Cậu sẽ không có việc gì chứ?” Đối phương nhìn nhìn hắn, lo lắng hỏi.
“Sẽ có vấn đề gì?” Long Kiệt thay đổi hình tượng lãnh khốc thường ngày, nhếch
môi cười. “Xe của cậy ấy là chiếc kia.” Đêm đã khuya, cộng thêm gió lớn, hiện
tại người đi lại trên đường rất ít.
“Xe Opel màu trắng bạc, chắc là chiếc 2000 đó...” Đối phương nói.
“Mình chờ. Cậu đi trước đi, không tiễn!” Long Kiệt tiễn bạn đi, tựa lên cây cột
nghỉ ngơi. Gió đêm lạnh lẽo thổi vào làm hắn hơi nhức đầu, tóc đen trước trán
hỗn độn, trên người chỉ mặc một cái áo khoác dài, cổ áo sơ mi còn mở hai cúc,
hiện tại thật có chút lạnh.
May mà trên đường rất nhanh xuất hiện một chiếc Opel màu trắng bạc, hắn đi tới,
chờ xe dừng lại, liền mở cửa ngồi xuống.
“A Siêu, cậu biết nhà mình mà! Mình ngủ một chút, đến nơi thì gọi mình dậy!”
Nói xong đầu Long Kiệt khẽ dựa vào người bên cạnh, cứ như vậy mà ngủ.
Nhưng người ngồi trên ghế lái suýt bị anh hù chết!
“Tổng...tổng giám đốc?”
Bàng Đức Nữ khó tin nhìn cái người không biết ở đâu chạy ra trước mặt, cô đến
là để đón Lâm Lăng Thích tan học, gần đây Tiểu Thích tự mình đến đại học này bổ
túc một khoá về thương mại, cô sợ muộn quá sẽ nguy hiểm, lúc nào cũng đến đón
Tiểu Thích tan học về. Ai ngờ tới hôm nay lại chạy ra một gã đàn ông, càng khoa
trương hơn là người này còn là người quen của cô!
“Long... Long Kiệt!” Cô nhẹ nhàng gọi, không khách khí vươn tay chọc chọc vào
thân hình bất động như núi của hắn ta.
Ai ngờ hắn da thô thịt dày, ngược lại làm đau ngón tay của mình.
“Sao có thể như vậy! Tiểu Thích đâu mất rồi?” Cô nhìn quanh bốn phía, nhất thời
không biết làm thế nào giải quyết người đàn ông đang ngủ ngáy này. Bên trong xe
mùi rượu nồng nặc, không nghĩ cũng biết hắn uống nhiều rượu.
Bây giờ Đức Nữ hoàn toàn không có nguỵ trang! Không có cặp kính đen khủng bố
ngày thường trên mũi, trên mặt thiếu đi một lớp phấn dày, mái tóc cũng xoã trên
vai, áo thun ôm sát người cùng quần jean cạp trễ hoàn toàn lộ ra dáng người
hoàn mĩ của cô.
Cô lúc như thế này không muốn gặp ông chủ một chút nào!
“Đức Nữ!” Tiểu Thích hết giờ học, chạy tới mở cửa xe phía bên kia tay lái,
thiếu chút nữa bị hù chết. “A!” Sao lại có người!
“Tiểu Thích, bạn lên xe trước đã.” Đức Nữ bất đắc dĩ kêu cô lên xe.
“Đức Nữ, anh ta là ai vậy?” Tiểu Thích chồm lên khe hở giữa hai người ngồi
trước, cặp mắt hiếu kỳ quan sát người đàn ông ngồi trước mặt. Đức Nữ luôn không
yêu thích loại động vật như đàn ông, cho nên cô rất kinh ngạc khi trên xe Đức
Nữ có một người đàn ông, thậm chí còn ngủ say.
Kỳ thật Đức Nữ cũng không phải chán ghét tất cả đàn ông! Cô ấy chẳng qua chán
ghét đàn ông ngu ngốc, vấn đề là rất nhiều đàn ông đều là loại người như vậy.
“Là ông chủ của mình.” Đức Nữ buồn bực nói, từ đầu đến cuối không biết làm sao
người này có thể xuất hiện trên xe cô. Chẳng lẽ nhận ra cô nên đến?
“Bộ dạng anh ta thật là đẹp trai nha!” Tiểu Thích nhìn ngắm cẩn thận. Theo cô
thấy, người đàn ông này đủ đẹp trai để sánh đôi với Đức Nữ. Kỳ thật Đức Nữ đúng
là một trong những người phụ nữ đẹp nhất cô từng gặp, thế nhưng từ trước đến
nay ở công ty Đức Nữ luôn không dùng diện mạo thật gặp người.
“Đẹp trai có ích lợi gì!” Đức Nữ lập tức phản bác một câu.
“Ừ.” Tiểu Thích hết sức ngoan ngoãn mà trả lời. “Chúng ta làm sao bây
giờ? ”Có thể làm sao đây? Đá hắn ra ngoài?” Giọng nói của Đức Nữ nghe qua
có phần nghiến răng nghiến lợi.
“Cái này không được đâu! Ngộ nhỡ anh ta nhớ được bạn...”
Ai nha ~~~ Cô lo lắng đúng là việc này!
Cô kh