
ẩn người, Tạ Tề Nhĩ nhịn không được nụ cười
nơi khoé miệng.
Người ngoài không biết một bí mật, Long Kiệt điên lên thật là rất kinh người,
mọi người chỉ thấy được Long kiệt ở công ty tạo hình tượng tổng giám đốc
mặt lạnh, nhưng hắn cùng Long kiệt là bạn học thạc sĩ nên rất rõ ràng.
“Hôm nay rất nhiều nữ nhân viên quái lạ.” Giọng Long Kiệt buồn bực nói, thật ra
thì hắn không vui vẻ khi thảo luận loại vấn đề này cùng Tạ Tề Nhĩ, cho dù hắn
biết Tạ Tề Nhĩ lại hết mức vui lòng.
Tạ Tề Nhĩ rất hứng thú với việc nghiên cứu phụ nữ, điều kiện của hắn ta cũng
không kém nhưng luôn oán trách với Long Kiệt rằng vì có một tổng giám đốc che
phía trước, khiến hắn ta không thể làm no.1 ở Phổ Đặc.
Long Kiệt bao giờ cũng cười lấy lệ.
Hắn không có ý đi nghiên cứu sở thích của nữ nhân viên, cũng không có ý kinh
doanh tiếng thơm ở trong công ty.
“Các cô ấy dùng loại ánh mắt ái mộ này nhìn anh, cũng không phải chuyện ngày
một, ngày hai, anh vẫn không quen sao?” Tạ Tề Nhĩ nhún nhún vai, trong lời nói
còn có ý chua xót nhàn nhạt.
“Không giống, hôm nay luôn có người xì xào bàn tán sau lưng tôi, tôi thật sự
không thích loại cảm giác này.” Giống như khỉ trong vườn thú, thực khó chịu!
Long Kiệt rướn người lên.
“A! Anh nói như vậy tôi lại nhớ tới...” Tạ Tề Nhĩ chuyển động một chút kiểu tóc
anh tuấn chạm vai của hắn ta. “Hôm nay tôi cũng có loại cảm giác này, tôi còn
tưởng rằng là kiểu tóc mới này của tôi được chú ý chứ, chẳng lẽ có chuyện gì
khác xảy ra!” Thật là lạ!
“Anh không phải là mật thám trong đám đàn ông sao? Đi theo chị em của anh dò la
thử xem!” Ý xem thường trong lời nói Long Kiệt thật rõ ràng.
Nhưng không biết là Tạ Tề Nhĩ quá ngây thơ, hay là da mặt hắn ta quá dày, hắn
ta thế nhưng nhếch môi cười nói: “Vậy để tôi đi thăm dò một chút, cam đoan nội
trong khoảng thời gian nhanh nhất cho anh đáp án.” Vẻ mặt hắn hăng say.
“Khi anh làm việc cũng có loại bốc đồng này, tôi nghĩ thành tích quý mới của
chúng ta nhất định có thể nâng lên tầm cao mới.” Long Kiệt đem công văn ném đến
trước mặt hắn ta. “Tôi đi, tôi muốn anh nhớ làm đầy đủ mọi chuyện, ngày mai báo
cáo cho tôi.”
“Tôi hôm nay có thể hỏi thăm được...”
Ánh mắt sắc bén chợt loé lên, Tạ Tề Nhĩ bị đóng đinh tại cái nhìn đó.
“A! Anh không phải muốn cái đó a!” hắn ta thu lại nụ cười khoa trương bên môi.
“Không thành vấn đề, những báo cáo kia ngày mai tôi đích thân đưa cho anh.” Hắn
cũng không dám tiếp tục vuốt râu hùm!
Ai! Có thể hắn nhất định là thiếu phần quyết đoán, cho nên các cô gái mới có
thể yêu Long Kiệt hơn yêu hắn!
Long Kiệt trở lại lầu 33, khi đi qua người Bàng Đức Nữ thì chân mày hơi nhíu
lại.
Khoé mắt Đức Nữ nhìn một cái, xác định có chuyện quấy nhiễu hắn. Quả nhiên là
vậy “Thư ký Bàng, cho tôi một tách cà phê.” Ống nói điện thoại truyền đến tiếng
nói của tổng giám đốc đại nhân.
“Vâng, tổng giám đốc.” Khoé miệng của cô khẽ nhếch.
Long Kiệt kỷ luật rất nghiêm, tất cả những thứ gây nghiện hắn đều rất ít dùng,
cho nên hắn không hút thuốc, uống ít rượu, ngay cả cà phê cũng chỉ uống một ly
buổi sáng, ngày đó cô nhìn thấy hắn uống say, thật sự là đầy kinh ngạc. Hắn ta
nếu ngoài thời gian bình thường buổi sáng muốn cô pha cà phê, chứng tỏ nhất
định có chuyện gì đang quấy nhiễu hắn.
“Chị Bàng, tâm tình dường như rất tốt!” Hà Ngữ Hoa nhịn không được lại sáp tới.
Bàng Đức Nữ không để ý đến cô ta, đi vào phòng trà nước pha cà phê, 10 phút sau
một ly cà phê thơm phức được bưng ra.
Cô gõ nhẹ hai cái vào cửa, tiếp theo bước vào phòng tổng giám đốc, đem cà phê
để lên bàn hắn. “Tổng giám đốc, cà phê của ngài.”
Long Kiệt ngẩng đầu nhìn trang phục trên người cô, comple màu đen, váy dài đến
bàn chân, mà ngay cả giày cao gót cũng là kiểu dáng cũ kỹ đơn giản nhất. Thật
nhiều lần hắn muốn khuyên cô thay đổi cách ăn mặc, nhưng lời nói đến miệng lại
nuốt vào. Cô mặc cái gì không phải là chuyện của hắn! Cho dù là ông chủ, hắn
cũng không có thói quen miễng cưỡng người khác.
Nhưng cách ăn mặc của cô thật sự là...
Long Kiệt xoa xoa huyệt thái dương của mình. “Cám ơn.”
“Có cần tôi chuẩn bị thuốc đau đầu cho ngài không?” Một thư ký tốt phải hiểu
được ý của ông chủ trước khi ông ta mở miệng, Bàng Đức Nữ đúng là thư ký toàn
tài 100%, sao có thể ngoại lệ?!
“Không cần.” Hắn vung tay lên, khoé mắt lại liếc về nụ cười quỷ dị nơi khoé
miệng cô.
Tại sao hắn lại cảm thấy quỷ dị? Bởi vì Thư ký Bàng ở bên cạnh hắn làm việc
cũng đã hai năm, hắn tuyệt chưa thấy qua cô ấy cười.
“Thư ký Bàng ngày thường qua lại cùng ai?” Cô ấy có thể biết gần đây nữ đồng
nghiệp trong công ty xử sự kỳ lạ là vì cái gì hay không? Lời nói Long Kiệt vừa
ra khỏi miệng, lập tức thấy mình không bình thường thế nào, vậy mà lại muốn
cùng cô thư ký bảo thủ này nói chuyện phiếm?! Chẳng lẽ là gần đây gặp phải một
ít việc kỳ lạ làm cho hắn cũng bất thường!
“Qua lại? Tôi không cùng người khác qua lại, tan tầm trực tiếp về nhà.” Bàng
Đức Nữ đẩy mắt kính trên mặt, tất cả ánh sáng trong mắt đều giấu sau đó.
“Tôi là chỉ người thường ngày tương đối quen thuộc với cô, như...