Insane
Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324323

Bình chọn: 10.00/10/432 lượt.

cận đây? Trầm Lạc và Trầm Vân đều đã tìm được phu quân tốt, vì sao nàng muốn tìm một phu quân lại gian nan như thế?

Một đường diễn tấu sáo và trống, dân chúng Nguyệt Tường quốc cũng xếp hàng dài tử cửa phủ tướng quân đến cửa cung, lúc này ước chừng còn không đến nửa canh giờ thì sẽ đến giờ ngọ. Cửa lớn Hoàng cung đang được đóng chặt. Đội ngũ rước dâu ngừng thổi kè, những thị vệ đứng trên tường thành mặt mang theo ý cười.

Theo tập tục của Nguyệt Tường quốc. Mỗi đời Thái Tử phi đều phải ở bên ngoài cửa cung chờ một thời gian cửa cung mới mở, làm như vậy để trừ đi khí nhu của Thái Tử phi. Đương kim hoàng hậu năm đó cũng không phải là bị giữ ở ngoài cửa cung một canh giờ mới cho vào sao.

“ Thái Tử phi đã đến, Thái Tử ngài mở cửa đi nha.” Dân chúng xếp hàng ven đường mặt lộ ý cười nồng đậm, có người tốt bụng lên tiếng. Trầm Lạc có biết tập tục như thế, nhưng nàng lại không biết hoàng cung có sử dụng tập tục giân gian như thế. Như vậy nàng phải đợi bao lâu đây? Trầm Lạc nhìn quả bình an vừa lớn lại vừa đỏ trong tay, từ sang đến giờ nàng chưa có ăn cái gì, bây giờ đã cảm thấy đói bụng. Quả bình an không thể ăn, đây là quả dự báo cả đời bình an hạnh phúc của nàng.

“ Thái Tử phi đừng nóng vội, trừ đi khí nhu ( yếu ớt ấy ) để mạnh khỏe nhé.” Dân chúng bên đường càng nói càng hăng xay, hỉ đội cũng cũng lây theo, cũng theo hét lên.

Ngay lúc sự hăng hái càng ngày càng dâng cao, cửa cung đỏ thắm mở. Lưu công công từ bên trong bước ra, lập tức hướng về phía hỷ đội vẫy vẫy tay:” Mau mau đi vào, Điện hạ không chờ nổi. Trừ khí nhu thật là dày vò người.” Lời nói của Lưu công công làm cho cả hỷ đội choáng váng. Trừ khí nhu nữa khắc cũng chưa được nha.

Thị vệ đứng trên tường thành vẻ mặt khiếp sợ không thôi, bọn học tính toán muốn xem nhiểu một chút việc trừ khí nhu, ai ngờ đâu lại mở ra sớm như vậy? Sau khi cân nhắc qua bọn họ liền hiểu rõ. Nghe nói Thái Tử phi lần đầu tiên vào cung Thái Tử liền đối với người chăm sóc chiếu cố. Tuyển chọn tú nữ, trong cả đám tú nữ cuối cùng chỉ chọn Thái Tử phi này thôi. Về sau Điện hạ nhất định sủng Thái Tử phi lên tận trời.

Đông cung cực kì nào nhiết, Tiểu Phúc Tử nghe thấy tiếng kèn thì khuôn mặt mỉm cười. Khom người hướng Vũ Văn Thượng nhẹ nhàng nói:” Điện hạ kiệu hoa đã tới rồi.” Vũ Văn Thượng sửa lại hỷ bào của mình, sau đó liếc Tiểu Phúc Tử:” Bổn điện hạ đã nghe không cần người lắm mồm.” Tiểu Phúc Tử lập tức ngậm miệng lại.

Hoàng Thượng đứng bên cạnh Vũ Văn Thượng nở nụ cười hiền lành. Vạn Quý phi đứng bên cạnh hoàng thượng vẻ mặt nhàn nhạt nhưng cũng lộ ý cười, hoàng hậu hay tay nắm thật chặt.

Kiệu hoa dừng trước cửa Đông cung, bên tai Trầm Lạc nhất thời yên tĩnh. Trong lòng cũng trở nên khẩn trương, tim nhảy bùm bụp. Một lát sau nàng nghe được thanh âm của Hoàng Thượng phía bên ngoài.

“ Thượng nhi, đây là mũi tên năm đó phụ hoàng đã dùng.”

Trầm Lạc biết Vũ Văn Thượng chuẩn bị bắn cửa kiệu, ở trên nóc kiệu sẽ được bắn ba cái hồng tiễn, cái này để xóa tà khí cho tân nương khi từ nhà mẹ đẻ đến nhà phu quân dính vào.

Một lát sau Trầm Lạc chỉ nghe rầm rầm rầm ba tiếng, sau đó chung quanh lại lần nữa vang lên tiến hoan hô.

Đột nhiên kiệu hoan nghiêng về phía trước, Trầm Lạc lập tức nắm thật chắt bình an quả trong tay. Dựa vào khoảng cách khăn voan đỏ Trầm Lạc thấy màn kiệu bị nhấc lên. Một đôi giày mau đỏ xuất hiện trước mắt.



Khi Trầm Lạc thấy một bàn tay to ngón tay thon dài xuất hiện dưới khăn voan thì khóe môi không tự chủ được nâng lên.

Tay phải Trầm Lạc vừa mới nâng lên, Vũ Văn Thượng liền nắm chặt. Lúc Trầm Lạc từ trong kiệu hoa bước ra nghe thấy chung quanh có tiếng reo hò.

Sau đó là bùm bùm tiếng pháo lại vang lên lần nữa. Tay Trầm Lạc bị Vũ Văn Thượng cầm thật chặt. Sau khi vào trong chính sảnh Đông Cung quỳ xuống, chỉ nghe thấy tiếng Lưu công công lanh lảnh vang lên.

“ Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái.”

Đôi tay bị bàn tay ấm ấp của Vũ Văn Thượng nắm thật chặt, trong lòng Trầm Lạc cảm thấy ngọt ngào.

Sau khi bái đường, Trầm Lạc được một ma ma mang vào tẩm điện Đông cung.

Hoàng cung tổ chức tiệc, ăn uống đên tận giờ Tuất canh ba. Ở trong tẩm điện Đông cung Trầm Lạc thủy chung vẫn ngồi bên mép giường, không hề thư thái chút nào. Trong tay vẫn nắm quả Bình An không thể ăn, hai bên đứng một hàng cung nữ, những cung nữ đó không cho nàng ăn cái gì, cũng không cho nàng vén khăn hỷ lên để thở. Trong lòng Trầm Lạc liên tiếp than thở, Vũ Văn Thượng thật là tốt, được ở bên ngoài ăn uống.

Lại qua một thời gian, Trầm Lạc nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài. Ngay sau đó thì nghe một tiếng bang hình như cửa điện Đông cung bị đạp ra.

“ Các ngươi lui hết ra đi.”

Thanh âm này là thanh âm của Vũ Văn Thượng, như thế nào lại mang theo mem say? Trầm Lạc hết sức bất mãn, hôm này là ngày đặc biệt, tại sao Vũ Văn Thượng có thể uống say.

“ Nô tỳ tuân mệnh.” Ngay sau đó một hàng cung nữ lui xuống.

Nhất thời chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, xuyên qua khăn hỷ Trầm Lạc lại lần nữa có thể thấy được một đôi giày đỏ. Không biết tại sao Trầm Lạc cảm thấy khẩn trương.