
ữ làm toàn bộ. Xem ra mình đã nghĩ lầm rồi, nàng cứ cho rằng bị Vũ Văn Thượng sờ xoạng hôn qua là chỉ bị hắn chạm qua thôi, nhưng may màtầng mỏng kia của nàng vẫn còn. Chọc phá mới có lạc hồng, chọc phá ... Thẩm Lạc đã biết như thế nào là chọc phá, là đem thứ khổng lồ của nam tử đưa vào trong nữ nhân... Thẩm Lạc đã từng thấy qua chỗ đó của Vũ Văn Thượng. Ban đầu là do tự mình khi dễ Vũ Văn Thượng, nghĩ lại Thẩm Lạc thật muốn mua miếng đậu hũ đập chết mình.
“ Lạc nhi, chờ đến khi nàng vào cung, chúng ta sẽ đem chuyện nam nữ làm toàn bộ.”
Làm toàn bộ, không phải là nơi kia của Vũ Văn Thượng sẽ vào bên trong mình sao, như vậy không phải là đau chết mình sao. Nơi kia của Vũ Văn Thượng lớn như thế, nóng như thế lại có thể búng ra. Nếu mình rơi vào trong tay của Vũ Văn Thượng, mình chắc là phải bị giày vò cho đến chết đi sống lại. Chỗ đó làm sao có thể làm cho người ta lên trời xuống đất gì đó, rõ ràng là đem mình đẩy vào địa ngục.
Cuối cùng Thẩm Lạc hoàn toàn hiểu rõ tình huống, đem cuốn sách đặt ở bên giường, nhấc chăn lên nằm xuống ngủ. Lúc này, trái tim của Thẩm Lạc đập dồn dập, haizz, đêm nay nhất định khó ngủ.
Dần dần, rốt cuộc cũng đến cuối năm, khắp nơi huyện Vân Hà tràn ngập tiếng pháo cùng lời chúc phúc. Xe ngựa phủ tướng quân cùng xe ngựa Uy phủ đã tới cửa chính. Chủ nhân xe ngựa rối rít bước xuống xe không ngừng vấn an, đã sớm được ra lện đợi bên Thẩm gia sai vặt.
Uy Chấn kéo Bạch Vũ Hinh đi theo sau nhi tử Vũ Uy. Khi bước xuống xe ngựa thì nhìn thấy Bạch Dư Tề, Uy Chấn không khỏi cười to: “Ơ, đây không phải là đại tướng quân mặt hoa da phấn sao? Sao lại càng mềm mại hơn năm trước vậy nhỉ? Mộc Vân, ngươi hầu hạ Dư Tề tiểu tử như thế nào vậy?”
Khóe miệng Bạch Dư Tề co quắp,ngay sau đó tỏ thái độ không nhìn. Một bên, Bạch Vũ Hinh thấy đệ đệ lúng túng như thế không đành lòng, vội bấm phu quân một cái cho hắn khiêm tốn một chút.
“Dượng hai, có phải ngươi hâm mộ cha con càng lúc càng trẻ năm này qua năm khác à? Hôm nay mặt mày dượng hai cũng trắng nõn, mềm mại, so với phụ thân của con không kém bao nhiêu.”
Bạch Vũ Hinh bật cười thành tiếng, Uy Chấn thấy thế cũng cười theo: “Nha đầu này, đúng là quỷ linh tinh. Chúng ta vào thôi, tối nay phải ăn một bữa cơm đoàn viên thật ngon.”
Khắp Thẩm trạch tràn đầy tiếng vui mừng cùng với tiếng cười tiếng nói, đến buổi tối, pháo hoa bao trùm cả huyện Vân Hà, không khí vô cùng náo nhiệt.
Sau khi ăn xong bữa cơm, các phu nhân mang theo bánh ngọt đến hậu hoa viên nhỏ để cũng ngắm trăng tâm sự. Còn mấy nam nhân vẫn ở phòng khách nâng cốc nói cười, Bạch Dư Tề cùng con hắn tướng mạo giống nhau, tuy giỏi võ công cùng mưu lược nhưng tửu lượng thấp. Không lâu sau bị say phải nhờ người đỡ đến phòng ngủ.
Sau khi Bạch Dư Tề đi,Thẩm Lương mở miệng: “Uy Chấn, Chuyện ta nhờ đệ đã chuẩn bị xong?!.”
Trên mặt Uy Chấn có chút hoang mang: “Huynh nói xem vì sao danh sách tú nữ của phủ Nội Vụ định ra lại có tên của Lạc nhi, cũng may huynh nói sớm nên đệ động chút tay chân đem tên Lạc nhi gạch bỏ rồi.”
Thẩm Lương gật đầu: “ Gạch bỏ là tốt rồi, danh sách tú nữ là do tất cả huyện định ra các cô gái có gia thế, bên huyện Vân Hà này ta đã sớm chuẩn bị tốt. Thật may là kịp thời báo cho đệ, nếu bên dưới chuẩn bị không tốt thì phía trên gây ra rủi ro, nha đầu bảo bối vào cung sẽ làm chị dâu đệ khóc đến chết.”
Uy Chấn bưng một chén rượu, cười phóng khoáng: “Đại tỷ phu, mọi chuyện đều đã qua, danh sách tú nữ đệ đã đưa cho phủ Nội Vụ, danh sách sẽ được đưa vào cung cho hoàng hậu nương nương phê chuẩn, Lạc nha đầu sẽ không vào cung.”
Cùng lúc đó, ở huyện Lăng Nguyệt, trong phòng của một gian nhà bình thường.
“Điện hạ, trong cung truyền đến nói danh sách tú nữ của phủ Nội Vụ không có tên của Thẩm cô nương.”
Mắt Vũ Văn Thượng sáng lên, sau đó cười khẽ một tiếng: “Vậy à?.”
Tiểu Phúc tử lập tức khom người nói tiếp: “Điện hạ chớ lo, ám vệ ẩn bên trong Thái Hòa cung đã sửa lại, tên của Thẩm cô nương vẫn sẽ xuất hiện ở trong danh sách tú nữ. Chỉ là, Uy Tước gia cùng phụ thân của Thẩm cô nương ...”
“Ừ, bổn điện biết. Phái người nhắn cho phụ hoàng cùng mẫu hậu nói bổn điện không về kịp cùng họ đón năm mới rồi. Rồi chuẩn bị một con ngựa tốt, bổn điện muốn đến huyện Vân Hà một chuyến.”
Tiểu Phúc tử có chút kinh ngạc: “Điện hạ, có phải người muốn đến Thẩm gia?.”
Vũ Văn Thượng liếc mắt nhìn Tiểu Phúc tử: “Lấy đâu ra nhiều lời như thế, nhanh đi làm việc.”
Vào buổi tối thứ hai của cuối năm. Thẩm gia an tĩnh hơn tối qua rất nhiều. Thẩm Nhị bá phụ mấy ngày trước đây mới từ huyện Lăng Nguyệt trở lại, chưa ngồi được nóng chỗ thì cửa hàng bên kia xảy ra chút chuyện, vì vậy, Thẩm Lương lập tức đem Thẩm nhị đệ lần nữa điều đến huyện Lăng Nguyệt. Đầu tiên là bảo bối nha đầu không hiểu sao bị thái tử coi trọng xuất hiện trong danh sách tú nữ, mới vừa đem tên tuổi bảo bối nha đầu loại ra khỏi danh sách tú nữ không bao lâu, thì cửa hàng ở huyện Lăng Nguyệt gặp chuyện không may. Sâu xa bên trong, giống như như có người cố ý gây phá hoại.
Thẩm Lương ở bên trong thư phòng suy tư hồi lâu, cuối cùng, đem bảo