Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324994

Bình chọn: 8.00/10/499 lượt.

bối nha đầu cho gọi tới đây, ý bảo nàng mấy ngày tới không được ra khỏi Thẩm phủ, cho dù ở bên cạnh Thẩm phủ cũng phải có người đi cùng.

Thẩm Lạc nghe xong, khẽ cau mày, mặt lộ vẻ không hiểu: "Phụ thân, ai lại đến gây chuyện với nhà chúng ta? Huyện Lăng Nguyệt bên kia gặp chuyện không may, Nhị bá phụ Nhị bá mẫu đã đi xử lý rồi. Mọi người không dễ dàng gì mới có được buổi cơm đoạn viên cuối năm, tính tình của Mạn Thanh cũng đã thay đổi. Mấy chị em chúng con định tối nay ra ngoài đi dạo chợ đêm." Thẩm Lạc dứt lời, sau đó miệng cong lên tỏ vẻ bất mãn.

"Bảo bối nha đầu, phụ thân là vì muốn tốt cho con thôi. Trong khoảng thời gian này, tránh một chút. Chờ chuyện của huyện Lăng Nguyệt qua đi, con muốn đi đâu thì đi."

Phụ thân cực kì nghiêm túc, Thẩm Lạc cũng không tiện cãi lại. Vì vậy, khẽ gật đầu, ra khỏi cửa thư phòng.

Thẩm Lương đợi bảo bối nha đầu đi, ánh mắt đảo về hướng giá sách, bên trong giá sách có trang bị một hộp gấm bất phàm. Nhìn hộp gấm kia, Thẩm Lương nhớ lại Ngữ Yên lúc ấy, bưng trà đưa nước quét dọn cho nhà nhạc mẫu. Ngữ Yên giận dỗi, mình còn phải vừa đưa quà tặng nhạc phụ nhạc mẫu, còn phải nghĩ cách để dỗ dành Ngữ Yên. Vốn muốn sau này con rể của mình ít ra cũng phải hiếu thuận như mình năm đó, ai ngờ được dung nhan của bảo bối nhà mình lại gây họa như thế, biết được Lạc nhi không có tên trên danh sách tú nữ liền vụng trộm hãm hại.

"A, biểu tỷ, không đi được. Tại sao có thể, muội đã thay y phục lộng lẫy hết rồi nè. ."

Bạch Mạn Thanh sau khi nghe được không thể ra khỏi Thẩm phủ, nhất thời tính tình nóng nảy tức giận, thiếu chút nữa nhảy lên cao ba thước. Thẩm Vân ở bên cạnh nhỏ hơn Bạch Mạn Thanh mấy tháng ngược lại cực kì ung dung nhàn nhã, không hề bị tin tức này làm giận dữ, ngược lại nở nụ cười thật tươi

“Đường tỷ, đại bá nói không đi ra ngoài thì không thể đi ra ngoài sao? Chúng ta len lén chạy ra ngoài không phải được rồi sao? Vào cuối năm, hàng năm đều có hội đèn lồng, có rất nhiều tài tử tuấn tú, rất nhiều." Thẩm Vân nói xong thì ánh mắt của nàng ấy phát ra tia sáng chói lòa át cả ánh sao giắt đầy bầu trời.

Thẩm Lạc đặt tay lên cằm suy nghĩ một cách cẩn thận, hàng năm huyện Vân Hà đều có tổ chức hội đèn lồng có thể so với hội hoa xuân ở huyện Lăng Nguyệt, nếu lần này không đi đợi đến sang năm vào cung, càng thêm không thể thưởng thức cảnh đẹp hội đèn lồng ở huyện Vân Hà nữa rồi. Nhưng lúc phụ thân nói chuyện cùng mình hết sức nghiêm túc, nếu tự mình đi ra ngoài thật sự xảy ra chuyện gì, cha mẹ vì thế mà lo lắng vậy cũng không tốt.

"Biểu tỷ, kế sách của đường muội, muội thấy cũng khá ổn. không phải phía sau hậu viện của Thẩm gia có một lổ nhỏ sao, chúng ta chui ra đi."

Bạch Mạn Thanh vừa lôi kéo vạt áo của Thẩm Lạc vừa cao giọng nói

Thẩm Vân lập tức trợn mắt nhìn Bạch Mạn Thanh một cái, nhỏ giọng trách cứ:

" Cái con bé này, cũng ngốc đần y như trước à. Đại bá không để cho chúng ta đi ra ngoài, cái động đó chắc chắn đã bị lấp lại rồi. Còn nữa, muội cứ lớn giọng hét ầm lên nữa đi, không sợ gã sai vặt nha hoàn nghe thấy sau đó bẩm báo đại bá à, đúng là đần chết đi được mà."

Bạch Mạn Thanh nghe xong nổi giận, tay chống nạnh muốn mắng lại. Thẩm Lạc không nhịn được, đưa tay ngăn cản

"Các muội đừng ồn nữa, tối nay chúng ta lén ra ngoài. Hội đèn lồng của huyện Vân Hà sao có thể bỏ qua, đi, chúng ta sẽ đi ra từ cửa chính, nếu phụ thân đã có ý định cản chúng ta không cho ra ngoài, thì đương nhiên hậu viện sẽ được canh gác cực kì cẩn thận, làm sao biết chúng ta sé đi ra từ cửa chính, bây giờ ai về phòng nấy, chọn đồ của nha hoàn mặc vào, sau đó đừng ùa ra một lượt mà đi từng người thôi, sau đó hẹn gặp nhau ở con phố cuối Thẩm phủ."

Thẩm Vân vừa nghe, nhất thời bật cười khẽ, đưa ra ngón tay cái. Liên tiếp tán dương: "Cũng là Đường tỷ thông minh, chúng ta nhanh đi thay đổi xiêm áo."

Kết quả là, ba vị tiểu nữ tử rối rít trở về phòng đổi xiêm áo của gia nhân. Cũng không lâu lắm, quả nhiên không ngoài dự đoán, Thẩm Lương thật sự không phái nhiều người canh gác ở cửa chính. Vì vậy, ba người rất thoải mái đi ra khỏi Thẩm phủ. Ở cuối con phố của Thẩm phủ thuận lợi chạm mặt, đợi đến sương phòng của quán trà ba người vào trong phòng kế của sương phòng, thay y phục của gia nhân ra.

Khi bước ra khỏi phòng thì đều là những mỹ nhân, mặt hoa da phấn. Bạch Mạn Thanh trong vẻ trong sáng tinh khiết mang theo nét khí phách, Thẩm Vân mang theo vẻ hoạt bát đáng yêu, Thẩm Lạc thì lại mang phong cách thanh nhã dịu dàng.

Như thế ba người, ở trong hội đèn lồng chơi vô cùng vui vẻ. Thẩm Vân thỉnh thoảng nhìn những nam nhân đi lướt qua bên cạnh mình, đáng tiếc cũng không mấy đẹp mắt. Bạch Mạn Thanh thì lại cực kì hứng thú đối với hội tỷ võ ở hội đèn lồng, nhưng bởi nàng là nữ không thể lên đài cùng nam tử tỷ võ. Bạch Mạn Thanh tính tình nóng nảy, thiếu chút nữa là muốn chạy về quán trà sương phòng tìm y phục của gia nhân mặc vào. Thật may là bị Thẩm Lạc kịp thời ngăn lại, hiện tại nếu phụ thân phát hiện họ không có ở trong phủ, chắc chắn sẽ phái người tới tìm, nếu ăn mặc y phục gia nhân của Thẩm gia ở trê


Lamborghini Huracán LP 610-4 t