Old school Swatch Watches
Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327452

Bình chọn: 8.00/10/745 lượt.

tỉnh giấc bởi tiếng chuông điện thoại. Đó là điện của Khôi Nguyên gọi đến muốn được gặp con để nói chuyện. Lòng con vui sướng lắm, nhưng vẫn cố giả vờ như không thèm quan tâm đến ảnh. Thế nhưng, cuối cùng con vẫn ra ngoài gặp ảnh. Khôi Nguyên xuất hiện trong trang phục ngày nào con gặp ảnh ở văn phòng thám tử Sherlock Nguyễn, một vẻ đẹp tuyệt bích đang hiện hữu trước mặt con; người đàn ông siêu đẹp trai, siêu tài giỏi; người con đã trót trao gửi trái tim mình.

- Có việc gì anh nói đi Khôi Nguyên! - Giọng con rất dịu dàng.

- Dạo này, em xanh xao quá! Có chuyện gì đã xảy ra với em rồi phải không?-anh ấy bỗng dưng thay đổi cách xưng hô với con, anh anh em em ngọt xớt. Anh ấy làm con vô cùng ngạc nhiên.

- Em đã nói rồi mà, nếu không phải chuyện công việc thì anh đừng đến làm phiền em. Anh hãy đi đi!-Con nói ngoài miệng vậy, nhưng biểu hiện thì lại muốn ảnh ở lại. Khôi Nguyên rất tinh ý, ảnh đọc vị được ngay!

- Ngọc Diệp, em có biết là anh đã rất nhớ em hay không? Hàng đêm anh thao thức không ngủ được vì lý do gì? Vì anh chợt nhận ra cuộc sống của anh đang chết đi từng ngày, ý nghĩa cuộc đời anh đã mất đi kể từ ngày em rời xa anh. Được ở bên em, nắm tay em, ôm em và hôn em, anh mới hiểu thế nào là hạnh phúc. Từ trước đến giờ anh đã lầm em à! Anh tưởng công việc mới là ý nghĩa của cuộc đời, nhưng bây giờ thì anh đã rất rõ rồi, em mới chính là ý nghĩa của cuộc đời anh, hãy về với anh Ngọc Diệp.

- Em…em… - Con ngập ngừng. Lòng con khi đó dậy lên một cảm xúc thật khó tả. Khôi Nguyên mạnh dạng nắm lấy bàn tay búp măng của con đặt lên bộ ngực săn chắc của ảnh. Sau đó, nói bằng chất giọng trầm ấm mê ly:

- Em nghe thấy không? Tim anh đang gọi tên em đó, Ngọc Diệp.

- Anh xạo quá! Tim làm sao biết gọi được.

- Nếu không tin thì em thử áp tai vào ngực anh nghe thử xem.

- Thôi!

- Ngốc à, lại đây với anh! - Thế là, Khôi Nguyên ôm lấy con; ảnh vẫn liều mạng vuốt ve tấm lưng yểu điệu của con, nhưng lần này con không phản kháng. Con áp mặt vào ngực ảnh tận hưởng niềm hạnh phúc.

- Anh phải hứa với em nha!

- Em nói đi, bật cứ điều gì anh cũng có thể làm cho em.

- Không được ép em làm chuyện đó, khi nào em đã...

- Được rồi, đừng nghĩ đến chuyện đó nữa, anh hứa với em.

- Ừm, vậy em yên tâm rồi.

- Bây giờ chúng ta về nhà thôi, căn nhà ở đầu đèo Mimosa rất đẹp, bảo đảm là em sẽ thích. Em hãy đến đó nấu cho anh những món ăn ngon, anh bị nghiện hương vị do em chế biến mất rồi Ngọc Diệp à!

- Mấy bữa nay công việc điều tra của anh tiến triển tốt đẹp chứ?

- Có nhiều phát hiện mới lắm Ngọc Diệp, về đến nhà anh sẽ kể cho em nghe!

- Anh hứa là không giấu em điều gì, chịu không?

- Chịu, cái gì anh cũng chịu hết! - Khôi Nguyên vuốt vuốt mái tóc mềm mượt, óng ả; thoang thoảng hương hoa nhài của con.

Cũng ngày hôm đó, tụi con đến nhà bà Thùy Dung cùng anh Quốc Việt. Bà Thùy Dung đã bị điều tra hình sự vì có xác chết ở dưới tầng hầm căn nhà bà đang cho thuê. Bà ta buộc phải trả lời tất cả những câu hỏi của anh Quốc Việt.Trong khi anh Quốc Việt điều tra bà Thùy Dung thì Khôi Nguyên đi kiểm tra căn nhà bà Thùy Dung đang sống. Ngoài những con mèo đen có mặt ở tất cả những ngóc ngách căn nhà ra thì còn một sinh vật khiến Khôi Nguyên và con phải để ý đến; bởi tiếng gầm gừ của nó thật khủng khiếp. Sinh vật đó không đâu xa lạ, là con Rott hung tợn dữ dằn; con chó to một cách lạ lùng, hình như nó bị đột biến thì phải, trọng lượng của nó không thua gì một con bò mọng, e là: còn lớn hơn cả loài chó ngao tây tạng. Nó được nhốt sau hàng song sắt, vừa trông thấy tụi con nó đã lồng lộn lên muốn phá song chui ra ngoài xé xác con mồi. Con đang nghĩ đến cảnh tượng ngày xưa cậu Thế Anh vật lộn với một con chó tương tự như vậy, ôi! Quá sức kinh hãi.

- Anh Nguyên à! Đó là một con quái vật! - Con nói, trong khi nó đứng trong lồng sắt phóng ánh nhìn ghê rợn về phía con.

- Em đừng sợ! Nếu nó lao ra anh sẽ bẻ cổ nó cái rụp.

- Thôi đi! Anh đừng có mà khoác lác. Con này chứ không như con Rott cha đâu anh.

- Hừm, em nghĩ anh là ai mà...

“Rầm” “rầm” “rầm”... Con Rott húc đầu liên tục vào những chấn song, cảm tưởng như những chấn song đang lung lay, sắp bung ra. Cả con và Khôi Nguyên lo mà chuồn lẹ vào trong, trước khi con quái vật đó phá tan cái lồng sắt. Khôi Nguyên và con khám xét mọi ngóc ngách trong nhà, xem thử có manh mối gì không. Con đi đến chỗ tủ lạnh, mở ra xem thử. Một thứ quá đỗi kinh dị đập vào mắt, khiến con giật bắn mình.

“Á...”



Con choàng tỉnh, kịp nhận ra mình vừa trải qua một giấc mơ. Sự thật là Khôi Nguyên vẫn chưa đến tìm con, anh ấy đã hết quan tâm đến con thật rồi Sơ Bình ơi! Con ngước nhìn đồng hồ, đã 5 h chiều. Vậy là con đã ngủ được 3 tiếng. Ngoài trời mưa đổ như trút nước, từng đợt… từng đợt ào ào. Nhớ lại giấc mơ vừa trải qua con bỗng rùng mình, ớn lạnh. Thứ kinh dị mà con nhìn thấy trong tủ lạnh nhà bà Thùy Dung là một con mèo đen đã bị cắt cổ đang được ướp lạnh, bên cạnh con mèo là thau huyết đỏ thẫm. Lúc này, mà có Khôi Nguyên bên cạnh thì tốt quá! Nhưng sự đã rồi, có phải anh ấy sẽ qu