Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thần Thoại Ma Vương

Thần Thoại Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323241

Bình chọn: 7.5.00/10/324 lượt.

o đập mạnh vào gáy Phương Khoát.

Thấy Phương Khoát ngất rồi ngã xuống, Vũ Tuyệt Luân rốt cuộc không nén được lửa giận, quăng ra một trái bom về hướng Đằng Tế, bom nổ tung ầm ầm, Đằng Tế cũng đã không ở vị trí cũ, anh ta ngẩn ra, đang muốn quay đầu tìm, Đằng Tế sớm đã hiện đến phía sau anh ta.

Anh ta kinh hãi thất sắc, vội vàng xoay người, nhưng Đằng Tế đã vung trường đao xuống, vạch một đường đao trước ngực anh ta.

“A……” Anh ta che ngực, đau đến vặn vẹo mặt mũi.

Đằng Tế không buông tha anh ta, lại thêm một quyền, đánh cho anh ta ngã xuống đất không dậy nổi.

“Mày không phải là Kỳ Lân Vương nữa…… Không phải nữa……” Vũ Tuyệt Luân khản giọng thì thào, giây phút đao làm anh ta bị thương, đau đớn còn xa không so được với nỗi thất vọng trong ngực anh ta.

Gió đêm lạnh băng thổi tới từ khe núi, lại thổi không tan được mùi máu tanh của hiện trường kia, Đằng Tế hiên ngang đứng thẳng, mái tóc dài tứ tung, hắn giống pho tượng bị ma rủa, vô tình liếc nhìn Đinh Lược, Phương Khoát, cùng với Vũ Tuyệt Luân bị hắn đánh bại, hồi lâu không có di chuyển.

“Quá tuyệt vời! Quá lợi hại……” Xung quanh vang lên một tràng vỗ tay, người của “Thần Thoại” vỗ tay trầm trồ khen ngợi Đằng Tế.

Chỉ có Bất Hoặc ngực xoắn lại, nhìn chằm chằm bóng dáng Đằng Tế.

Không biết vì sao, giờ phút này bóng dáng hắn thoạt nhìn vô cùng vô cùng bi thương……

Đột nhiên, hắn cong người, hai tay ôm chặt đầu, miệng phát ra tiếng kêu đau khổ.

“Đằng Tế!” Bất Hoặc rùng mình, phi nhanh xông lên trước.

“Ư…..” Đằng Tế sắc mặt tái nhợt, cắn chặt hàm răng, không ngừng kéo tóm lấy mái tóc dài.

“Hắn làm sao vậy?” Thiên Thần lớn tiếng hỏi.

“Hắn quá mệt mỏi, cho hắn nghỉ ngơi một chút đi!” Cô đè tâm trạng lo lắng xuống, bình tĩnh nói.

“Cô dẫn hắn về phòng, ba người khác, đưa đi chữa trị vết thương trước, sau tiêm ‘Saint Angel’ cho bọn chúng.” Thiên Thần ra lệnh nói.

“Vâng.” Cô đáp một tiếng, đang muốn nâng Đằng Tế dậy, Bất Loạn lại vươn tay qua, giành trước mặt cô ôm lấy hắn.

“Anh ấy giao cho tôi đi! Cô đi xử lý ba tên thương hoạn kia, đó mới là công việc của cô.” Bất Loạn cười khẩy, nâng Đằng Tế đi vào tòa thành.

Cô không nói nhiều, vừa chỉ huy thuộc hạ khiêng ba người Đinh Lược vào nghiên cứu, vừa mặt lạnh nhìn cảnh Bất Loạn cùng Đằng Tế ôm nhau, một ngọn lửa chưa từng có phút chốc thiêu đốt lòng cô, thiêu đốt đến nỗi cô không thể hít thở.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô hiểu được cái gì gọi là ghen tị, cũng rốt cục hiểu được, bản thân để ý Đằng Tế biết bao, để ý đến nỗi…… Không nắm chắc bản thân đến lúc đó có thể hạ thủ diệt trừ anh…..

âm n��ah�u� �� :p>

“Vẫn tốt……..” Anh ngẩng đầu, cặp mắt đen dài thăm thẳm kia chợt lóe tia giảo hoạt.

Cô rùng mình, cảnh giác quá muộn, còn không kịp phòng bị, đã bị hắn vặn tay phải, cả người rơi vào trong đôi cánh tay mạnh mẽ của hắn.

“Anh……” Cô không nghĩ đến hắn lại có thể giở loại thủ đoạn này, “Saint Angel” quả nhiên khiến hắn trở nên càng xảo quyệt hơn.

“Thật là dễ lừa! Chỉ cần tôi hơi lộ ra chút vẻ mặt của tên tiểu quỷ kia, em liền chui đầu vô lưới rồi……” Hắn lặng lẽ cười lạnh.

“Buông tôi ra!” Cô cả mặt lạnh lùng.

“Không dễ dàng mới bắt được em, tôi làm sao có thể bỏ qua cơ hội này?” Hắn vươn một bàn tay ra, lấy đầu ngón tay quét nhẹ môi cô.

“Còn chạm vào tôi, tôi sẽ giết anh!” Ánh mắt của cô như đao băng.

“Em không thể giết tôi được, bởi vì, tôi là Đằng Tế mà!” Hắn đùa cợt nói.

“Anh không phải……”

Hắn không cho cô có cơ hội phản bác, lập tức che kín môi cô.

Cô hoảng hốt, liều mình muốn né tránh, nhưng hắn ngược lại giữ gáy cô càng chặt hơn, điên cuồng mà hôn cô.

Hơi thở nóng rực, nhiệt độ cơ thể bỏng người, cô như bị mê hoặc trong nháy mắt, mê hoặc trong nụ hôn hỗn loạn này……

Hắn không phải Đằng Tế, nhưng đồng thời cũng là Đằng Tế, tình huống hoang đường phức tạp này, ai có thể lý giải rõ ràng?

Thậm chí, tim cô lại bị nụ hôn nồng nhiệt của hắn kích động, đập với một tốc độ nhanh kinh hoàng chưa từng có.

Có lẽ trong tiềm thức của cô cũng có một cái tôi khác, sớm đã ảo tưởng gần gũi như vậy, cái tôi kia, so với cô còn sớm hiểu được, hiểu được giây phút cô mới nhìn thấy Đằng Tế, đã rơi vào lưới tình rồi……

Đột nhiên, cánh tay đang giữ cô buông lỏng ra, nụ hôn điên cuồng tùy tiện lại thay đổi, trở nên nồng nàn dịu dàng, trở nên sâu sắc ghẹo người, tuy rằng vẫn thô bạo như cũ, nhưng có thêm một thứ tình cảm sâu đậm.

[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn '>

Cô sắc bén trừng lớn mắt, phát hiện khuôn mặt đang hôn cô cũng thay đổi rồi!

Bộ dáng hung dữ thô bạo vốn dĩ, không biết khi nào đã chuyển thành thâm thúy ngóng trông……

Anh buông môi cô ra, khẽ ngẩng đầu lên nhìn cô chăm chú, khóe miệng chứa ý cười trêu chọc quen thuộc.

Đằng Tế!

Trái tim cô lập tức nhảy đến tận cổ họng, không có lý do, hai gò má trắng bóc nhiễm một màu hồng phấn.

“Anh nên dừng lại sao? Tuy rằng anh rất tức giận một con người khác của anh đã giành làm trước chuyện anh muốn làm nhất, nhưng…… bây giờ anh vẫn muốn tiếp tục….. Có được không?” Giọng nói hơi khàn tràn ngập cám dỗ mê người.

Cô nín thở, đã quên nên nói cái gì, bởi vì